Chương 4 - Thực Hiện Lời Hứa
“Cuối cùng, Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ sẽ thắng” đúng như lời Mẹ nói đã thực sự hoàn toàn ứng nghiệm.
Trước khi khẳng định điều này, Mẹ đã “yêu cầu” Nước Nga phải được Đức Thánh Cha hợp cùng các giám mục trên thế giới dâng hiến cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ. Cũng trước khi khẳng định điều này, chính Mẹ cũng nói đến những sự kiện “bằng không”.
Thế mà, không biết vì sao điều “yêu Cầu” của Mẹ bề ngoài xem ra quá dễ dàng như thế mà mãi đến gần 67 năm sau, nếu kể từ ngày Mẹ tiết lộ “yêu cầu” của Mẹ với ba Thiếu Nhi ở Fatima (13/7/1917-25/3/1984), hay mãi đến gần 53 năm sau, nếu kể từ ngày Đức Mẹ chỉ cách thực hiện “yêu cầu” của Mẹ qua chị Lucia ở Tuy theo ý muốn của Thiên Chúa (13/6/1929-25/3/1984), hoặc mãi đến 44 năm sau, nêu kể từ ngày chị Lucia viết thư trình lên Đức Thánh Cha Piô XII (24/10/1940-25/3/1984), mới được đáp ứng thỏa đáng. Trong khoảng thời gian "yêu cầu" của Mẹ này, biết bao nhiêu tai họa khủng khiếp đã gây ra cho thế giới nói chung, cho Giáo Hội và các nước CS nói riêng. Nhưng, lời tiên báo cuối cùng của Mẹ không thể nào không xẩy ra, đó là việc “Đức Thánh Cha sẽ hiến dâng Nước Nga cho Mẹ, Nước Nga sẽ trở lại, và thế giới sẽ
được hưởng một thời gian hòa bình”.
Thật vậy:
- Đức Thánh Cha Gioan-Phaolô II đã dâng hiến Nước Nga và chung thế giới cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ ngày 25-3-1984.
- Nước Nga đã trở lại ngày 25-12-1991, khi tổng thống Liên Bang Sô Viết, người đã chính thức yết kiến Đức Thánh Cha Gioan-Phaolô II vào ngày 1-12-1989, từ chức sau khi hoàn tất sứ mệnh “cải tổ” (Perestrojka) của mình.
- Thế giới sẽ được hưởng một thời gian hòa bình. Chiến tranh Trung Đông, có thể nói là một cuộc Đại Chiến nhỏ, chỉ xẩy ra từ ngày 2/8/1990 đến 27/2/1991, và có lẽ trong “một thời gian” thế giới sẽ không còn lo hiểm họa chiến tranh do “Nước Nga gây ra” (FILOW:162) nữa. Hội Nghị Hòa Bình Trung Đông giữa Do Thái và khối Ả Rập bắt đầu mở màn ở Ma-Ní nước Tây Ban Nha ngày 30/10/1991. Bắc Hàn và Nam Hàn đã ký kết hòa giải ngày 13-12-1992 trước khi bước đến cảnh thống nhất đất nước như Đông Đức và Tây Đức. Hội đồng Giám Mục Âu Châu họp tại Rôma từ ngày 28/11/1991 đến ngày 14/12/1991, với chủ đề “Chứng nhân cho Chúa Kitô, Đấng đã giải cứu chúng ta” (CI v3. 1:2), nhằm vào việc tái thiết Âu Châu, nơi đã chiếu giãi văn minh loài người và Kitô giáo ra khắp thế giới, nhất là trong thời kỳ từ năm 1488 đến năm 1611, thời kỳ của phong trào thám hiểm và khám phá các miền đất mới trên thế giới ngoài Âu Châu. Sau cùng, rồi cũng qua đi chiến tranh hiện diễn ra tại Nam Tư (khi những giòng chữ này đang được viết), cũng như CS Việt Nam, Trung Hoa và Cuba đang cố bám cho khỏi chết đuối trong giòng lịch sử của một "trật tự mới" mà cả thế giới hậu CS tự nhiên hướng đến và chiều theo.
Fhải chăng, Đức Mẹ có ý hiện ra ở Fatima cho trùng hợp với sự kiện CS hình thành chế độ tại Nga Sô, bởi thế, trên thực tế, sứ điệp và công cuộc của Fatima bề ngoài hầu như chỉ gắn liền với vận mệnh của riêng nước Nga (được cứu vớt) và chung thế giới (được hòa bình).
Trước hết, phải kể đến “yêu Cầu” của Đức Mẹ về việc Đức Thánh Cha cần hợp với tất cả các giám mục trên thế giới để hiến dâng Nước Nga cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội của Mẹ, một trong những điều khẩn thiết nhất, kéo dài trên dưới cả nửa thế kỷ mới thực hiện được.
Sau đó là việc thành lập Phong Trào Đạo Binh Xanh từ năm 1947, năm Thánh Tượng Mẹ Fatima thánh du nước Mỹ, một phong trào được cha sở của giáo xứ Saint Mary ở Plainfield thuộc tiểu bang New Jersey là linh mục Harold V.Colgan phát động qua câu nói: “Trong giáo xứ này, chúng ta sẽ là Đạo Binh Xanh của Đức Mẹ để chống lại làn sóng đỏ vô thần” (LS:259), và cũng là một phong trào mà cha Piô Năm Dấu đã nói: “Nước Nga sẽ trở lại khi nào số quân Đạo Binh Xanh cân bằng số người CS” (FTGS:136). Ngày 8-5-1950, Năm Thánh, với tờ nguyệt san Linh Hồn đầu tiên do Đạo Binh Xanh phát hành đặt trên bàn, Đức Thánh Cha Piô XII đã gặp riêng vị linh mục khởi xướng phong trào này với huấn từ như sau: “Là một nhà lãnh đạo thế giới chống cộng, Ta hân hoan ban phép lành cho con và tất cả mọi phần tử Đạo Binh Xanh”
Nếu Thời Điểm Fatima có liên quan chặt chẽ với diễn biến của Nước Nga như thế, thì, phải chăng, một khi Nước Nga trở lại, Thời Điểm Fatima tự nhiên cũng chấm dứt? Tôi không nghĩ như thế. Trái lại, theo tôi, sau khi Nước Nga trở lại mới chính là tột đỉnh của Thời Điểm Fatima, hay mới chính là lúc Thời Điểm Fatima đến hồi quyết liệt nhất.
Đúng thế, Nước Nga nói riêng và thế giới nói chung chỉ là trường hợp để Thiên Chúa dùng trong việc “làm cho Mẹ được nhận biết và yêu mến” mà thôi.
Trong việc cứu chuộc loài người hư đi vì nguyên tội, Thiên Chúa thật ra cũng chẳng cần phải “hóa thành nhục thể” (Gioan 1:14) và phải tử giá mới cứu được họ, nhưng sở dĩ Ngài muốn dùng đường lối này là để con người có thể dễ dàng nhận biết và kính mến Ngài hơn. Cũng thế, để làm cho Nước Nga trở lại và ban hòa bình cho thế giới, theo thượng trí vô cùng khôn ngoan của mình, Thiên Chúa đã không dùng một cách thức nào khác ngoài duy có một điều, đó là Đức Thánh Cha hợp với các đức giám mục trên thế giới trong việc dâng hiến Nước Nga cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ Maria, nhờ đó, thế giới sẽ nhận biết Mẹ, Đấng đã thực sự hiện ra ở Fatima và, vì lo cho số phận của con cái mình, Mẹ đã chỉ bảo cho chúng những gì cần phải làm theo để được giải cứu khỏi tai họa của thời đại là nạn CS vô thần.
Ngay chính việc Đức Thánh Cha hợp cùng các giám mục trên thế giới hiến dâng nước Nga cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ, cũng là việc của Mẹ làm. “Cuối cùng Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ sẽ thắng”, như Mẹ quả quyết và báo trước, là ở chỗ này.
Bởi vì, hòa bình thế giới lệ thuộc vào việc nước Nga trở lại, (bằng không, như Mẹ nói, nước Nga chẳng những sẽ gieo rắc lầm lạc mà còn gây chiến tranh nữa). Nước Nga trở lại lại lệ thuộc vào việc Đức Thánh Cha có đáp ứng đúng “yêu cầu” của Mẹ hay không. Thế mà, dù “yêu cầu” của Mẹ đã được sứ giả của Mẹ là chị Lucia đệ trình lên các Đức Giáo Hoàng, một “yêu cầu”, tự bản chất, quá ư là dễ dàng và đơn giản, “yêu cầu” của Mẹ, vì một lý do nào đó, vẫn chưa được thực hiện, hoặc có thực hiện song vẫn chưa đúng như ý muốn của Chúa.
Phải chăng, Sự Lạ Fatima, dù đã được giáo quyền địa phương chính thức xác nhận và công bố qua văn thư mục vụ Sự Quan Phòng Thần Linh là “đáng tin những thị kiến của ba trẻ” chăn chiên ở Cova da Iria, giáo xứ Fatima, địa phận Leiria, từ ngày 13/5/1917, và chính thức ban phép tôn sùng Đức Mẹ Fatima” (FT:70), vẫn còn trong vòng vấn nạn, như Đức Thánh Cha Piô XII đã nói với vị khởi xướng phong trào Đạo Binh Xanh ngày 8-5-1950: “Giờ đây đã hết thời vấn nạn về Fatima. Đây là lúc hành động” Vậy, Mẹ Maria đã làm sao để giải quyết “vấn nạn” về Fatima, để các Đức Giáo Hoàng có thể đáp ứng “yêu cầu” của Mẹ?
Việc Mẹ là làm sao cho chính các Đức Giáo Hoàng cũng nhận biết rằng Mẹ thực sự hiện diện và hoạt động tại Fatima.
Trước hết, Mẹ dùng chính ngày tấn phong giám mục của Đức Thánh Cha Piô XII để hiện ra ở Fatima, và, sau đó, Mẹ đã cứu sống Đức Thánh Cha Gioan-Phaolô II vào chính ngày 13/5, ngày Mẹ hiện ra lần đầu tiên ở Fatima. Sau đây là những lời thú nhận của hai vị Giáo Hoàng được Mẹ trực tiếp nhúng tay vào đời tư của các Ngài, một vị đã khởi sự (ĐTC Piô XII) và một vị đã hoàn tất (ĐTC Gioan-Phaolô II) việc dâng hiến nước Nga cho Trái Tim Mẹ, chứng tỏ các Ngài đã nhận biết Mẹ và đáp ứng “yêu cầu” của Mẹ.
Đức Thánh Cha Piô XII, trong dịp ban huấn từ cho một phái đoàn hành hương Bồ Đào Nha ngày 4/6/1951, phái đoàn đã dâng cúng bàn thờ Đức Mẹ Fatima cho tân vương cung thánh đường được xây dịp kỷ niệm lễ bạc làm giám mục của Ngài và được cung hiến cho thánh Eugene, quan thày của Ngài, đã tỏ ra nhận biết việc Mẹ làm nơi Ngài như sau:
“Các con muốn cử hành để đồng tưởng nhớ đến sự trùng hợp thiên định việc Ta được phong lên hàng giáo phẩm, cao qúi thay ước vọng con cái tôn kính của các con... Vào ngày hôm ấy, cùng một giờ, ở đồi Fatima, vị Nữ Vương bạch y rất Thánh Mân Côi hiện ra lần đầu tiên, như thể Người Mẹ dấu yêu trên hết mọi sự muốn cho Ta hiểu rằng trong những thời gian bão tố của giáo triều của Ta, trong cơn khủng hoảng nhất của lịch sử thế giới, Ta sẽ luôn có sự hỗ trợ từ mẫu của Người Nữ Cao Cả chiến thắng mọi trận chiến của Thiên Chúa, để bao che Ta, để bảo vệ Ta và để dẫn dắt Ta”
Kết quả là, ngay năm sau, vào ngày 7/7/1952, Đức Thánh Cha đã chính thức và r ràng hiến dâng Nước Nga cho Trái Tim Vô Nhiễm Mẹ qua tông thư gửi cho nhân dân Nga Sô.
Đức Thánh Cha Gioan-Phaolô II, trong dịp hành hương Fatima, 13/5/1982, để tạ ơn Đức Mẹ đã cứu mạng của Ngài đúng một năm về trước, 13/5/1981, đã nói lên sự nhận biết của Ngài về việc Mẹ làm nơi Ngài như sau:
“Vậy Ta đến đây hôm nay là vì cũng trong chính ngày này năm trước, tại quảng trường thánh Phêrô ở Rôma, xẩy ra việc ám sát Giáo hoàng, trùng hợp một cách lạ lùng với ngày kỷ niệm hiện ra tại Fatima hôm 13/5/1917. Ta như nhận thấy rằng trong sự trùng hợp về ngày giờ này một lời kêu gọi đặc biệt đến nơi đây. Bởi thế, Ta đến đây để tạ ơn Chúa Quan Phòng ở chốn này việc mà Mẹ Thiên Chúa đã lợi dụng theo cách thế đặc biệt (của Mẹ)” (FT:245).
Kết quả là, chính ngày này, sau thánh lễ kéo dài 3 tiếng đồng hồ, ngài đã dâng chung thế giới và riêng nước Nga cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ.
Tuy nhiên, Mẹ chẳng những phải được nhận biết, còn phải được yêu mến nữa. Đó là sứ mạng mà Chúa Giêsu đã trao phó cho chị Lucia, như Đức Mẹ đã nói cho chị biết vào lần hiện ra thứ hai, 13-6-1917. Và, theo tôi, đó cũng mới là mục đích chính của việc Đức Mẹ hiện ra ở Fatima. Nói cách khác, Đức Mẹ hiện ra ở Fatima là để làm cho nhân loại nói chung và con cái Mẹ nói riêng nhận biết và yêu mến Mẹ.
Hiện tượng Đức Mẹ làm cho mặt trời nhẩy múa vào ngày 13-10-1917, như Đức Mẹ nói, là “để cho mọi người tin”, nhất là những người không tin Mẹ bấy giờ như gia đình và người làng của ba Thiếu Nhi Fatima, ông thị trưởng, cha sở nói riêng và những người tò mò muốn biết thật hư ra sao nói chung, đã có mặt tại Cova da Iria.
Cũng thế, hiện tượng Nước Nga tự động trở lại một cách lạ lùng trước mắt toàn thể thế giới vào ngày 25-12-1991, chính là việc Đức Mẹ làm “để cho mọi người tin”, những tâm hồn thiện chí nói chung và con cái Mẹ nói riêng.
Để rồi, sau khi đã làm cho chung nhân loại và riêng con cái Mẹ tin vào Mẹ, Mẹ sẽ làm cho họ yêu mến Mẹ nữa. Theo tôi, “thế giới sẽ được hưởng một thời gian hòa bình” chính là thời gian Thiên Chúa dùng để làm cho Mẹ được yêu mến, đúng như ý của Ngài là “muốn thiết lập lòng sùng kính Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ trên khắp thế Giới”.
Nhưng,
Tại sao, không vào thời điểm nào khác, mà lại vào thời điểm của thế kỷ 20 này, Thiên Chúa mới, qua 3 Thiếu Nhi Fatima, tỏ ra một cách r ràng là Ngài muốn “làm cho Mẹ được nhận biết và yêu mến”, “muốn thiết lập lòng tôn sùng Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội của Mẹ”?
Những chương còn lại của phần nhất sau đây sẽ là câu trả lời dứt khoát và rõ ràng cho vấn nạn này. |