Tất cả những gì được Đức Mẹ tiết lộ cho chúng ta biết trong
cuốn Thần Nhiệm Đô về Âm Mưu Hỏa Ngục của Hội Đồng Quỉ sau
Cuộc Khổ Nạn và Tử Giá của Chúa Kitô, khiến chúng ta, những
tâm hồn còn thiết tha với phần rỗi của mình cũng như của anh
chị em mình, nhất là trong thế giới vô thần duy vật sặc mùi
tử khí hư vong ngày nay, không khỏi không lo âu sợ hãi.
Trước hết, vì đó là tất cả sự thật liên quan đến phần rỗi vô
cùng khẩn thiết của loài người, không phải chỉ ở trong sách
vở, nghe vậy thôi, đọc vậy thôi, mà còn thực sự ứng nghiệm
ngay trước mắt chứng nhân thời đại chúng ta đây.
Tuy nhiên, với tất cả lòng tin vào LTXC, chúng ta sẽ chẳng
những không sợ chúng, mà còn thậm chí thách thức chúng và
toàn thắng chúng nữa. Ngay trong Âm Mưu Hỏa Ngục này, chúng
ta thấy chung Hội Đồng Quỉ và riêng satan đã thật sự là tinh
khôn, xứng đáng với vai trò chuyên nghề cám dỗ của chúng, ở
chỗ, cho dù tự bản chất là gian dối, tối tăm, chúng vẫn nhận
thực được đúng sai, chẳng những ở lý do tại sao thua, mà
còn, nhờ đó, tìm cách phục hận cho thật chính xác và hiệu
nghiệm hơn bao giờ hết nữa.
Thế nhưng chúng ta vẫn thấy trong Âm Mưu Hỏa Ngục này, chúng
vẫn còn mù quáng ở một trọng điểm tối quan trọng, và trọng
điểm tối quan trọng này chính là yếu điểm của chúng, là bản
chất của chúng, đồng thời cũng có thể nói là cái di truyền
thể bẩm sinh chỉ thua hơn thắng, chỉ bại hơn được của chúng.
Trọng điểm tối quan trọng đó là "tối tăm không thể át
được ánh sáng" (Gioan 1:5) - vậy mà chúng vẫn không
chịu công nhận; tạo vật không thể qua mặt Thiên Chúa - vậy
mà chúng cứ tiếp tục ngông cuồng, trái lại: "Giơ chân
đạp mũi nhọn thì khốn cho ngươi" (Tông Vụ 26:14) - thế
mà chúng cứ điên khùng lao đầu vào chỗ chết cho đến cùng, dù
đã liên tục bị thảm bại đến 3 lần mà vẫn còn nuôi hy vọng
chiến thắng trận cuối:
Lần thứ nhất, khi nó chống lại LTXC đối với con người, khi
Thiên Chúa, lần đầu tiên, tỏ cho nó, cùng với các thần trời,
biết Ngài có ý định nhập thể, nên nó cùng với 1/3 thần trời
đã "mất chỗ của mình trên trời... bị hất nhào xuống đất"
(Khải Huyền 12:8-9); lần thứ hai, khi nó "gây chết chóc
ngay từ ban đầu" (Gioan 8:44) cho 2 nguyên tổ loài
người, nhưng lại khiến cho LTXC được dịp tốt, hứa ban ơn cứu
độ cho con người (xem Khởi Nguyên 3:15); lần thứ ba, khi nó
thử xem nhân vật lịch sử Giêsu Nazarét có phải là "Con
Thiên Chúa" (Mathêu 4:3,6) hay chăng, thì hắn lại đắc
lực góp công làm cho LTXC đạt tới tột đỉnh nơi Thánh Giá,
một LTXC đã tỏ hết tất cả Dung Nhan Thương Xót của mình ra
nơi Đấng Tử Giá (xem Gioan 8:28).
Đúng thế, satan cùng bọn ngụy thần càng chống lại Thiên
Chúa, chỉ càng làm rạng ngời thêm thực tại "Thiên Chúa
là ánh sáng" (1Gioan 1:5), chẳng những là một "ánh
sáng đã chiếu soi trong tăm tối" (Gioan 1:5), nơi Mầu
Nhiệm Nhập Thể - "Lời đã hóa thành nhục thể" (Gioan
1:14,9), như "ánh sáng thật chiếu soi mọi người đã đến
trong thế gian" (Gioan 1:9), mà còn là một "ánh
sáng bừng lên từ trong tăm tối" (Thánh Vịnh 112:4), qua
Mầu Nhiệm Vượt Qua của Chúa Giêsu Kitô - Đấng "đã sống
lại từ trong cõi chết" (Gioan 20:9; 1Phêrô 1:3), hoàn
toàn chiến thắng tội lỗi và sự chết, tức là hoàn toàn xua
tan bóng tối gian dối của bọn ngụy thần satan, cho tới khi
Người lại đến trong vinh quang, để phán xét kẻ sống và kẻ
chết!
Trận Chiến Thiêng Liêng đầy Hận Thù Quyết Thắng do đệ nhất
thần ánh sáng Luxiphe gây chiến đã xẩy ra, không phải mới
đây, từ thời Công Đồng Chung Vaticanô I (1869-1870), hay sau
Thế Chiến Thứ II (1939-1945), tức trước thời Công Đồng Chung
Vaticanô II (1962-1965), mà ngay từ ban đầu, từ ngày tạo
dựng thứ nhất trong 6 ngày tạo dựng, khi "Thiên Chúa
phân ánh sáng ra khỏi bóng tối" (Khởi Nguyên 1:4), bằng
cách, thử thách các thần trời, loài tạo vật thiêng liêng
sáng láng được dựng nên vào chính ngày tạo dựng đầu tiên
này, ở chỗ, mạc khải cho các vị biết ý định nhập thể của
Ngài, nhưng lại là một mạc khải bị con khủng long, và 1/3
thần trời, cùng nó ngang nhiên chống lại (xem Khải Huyền
12:4).
Trong Âm Mưu Hỏa Ngục, chính Satan đã thú nhận hắn căm thù
cả hai kẻ thù trên hết của hắn là Chúa Kitô và Mẹ của Người,
khi hắn, cùng với toàn thể loài thần thiêng như hắn là các
thần trời bấy giờ còn tốt lành, được Thiên Chúa tỏ cho biết
Dự Án Nhập Thể của Ngài vào ngày tạo dựng đầu tiên:
"Trước khi Người mặc xác thể, ta đã ghét Người, và chối
không công nhận Người xứng đáng được tạo vật sùng bái hơn
ta. Mặc dầu vì
việc chống đối này, mà ta đã cùng với các ngươi bị đuổi ra
khỏi trời cao, và bị hạ cấp xuống một tình trạng nhục nhã
này, quá bất xứng với sự cao cả và vẻ đẹp trước kia của ta,
ta còn bị cực hình hơn nữa, khi thấy rằng mình bị thua bại
và chế ngự bởi Con Người này, cũng như bởi Người Nữ là Mẹ
của Người. Từ
ngày mà con người đầu tiên được tạo dựng, ta đã tỉnh táo tìm
tòi Họ để tiêu diệt Họ".
Tuy nhiên, cho đến khi hắn khám phá ra riêng chân dung của
Người Nữ này thì đã quá muộn:
"Nghe thấy lời thứ ba Chúa nói cùng Mẹ của Người
rằng: 'Thưa bà, đây là con bà!',
bọn ma qủi mới
khám phá ra Người Đàn Bà cao cả này là Mẹ
thật của Thiên Chúa làm Người, Bà cũng chính là Người Nữ, mà
hình ảnh cũng như dấu báo về Người đã được tỏ ra cho chúng ở
trên trời, khi chúng vừa được tạo dựng, và là vị phải đạp
nát đầu chúng, như đã được Chúa loan báo trong
vườn địa đường. Chúng
cũng được cho biết về địa vị tuyệt đỉnh, trên mọi tạo vật
của Người Nữ cao cả này, cũng như về quyền lực của Người, mà
chúng cảm nghiệm thấy ngay lúc bấy giờ. Vì từ thế gian mới
có, cũng như từ lúc người nữ đầu tiên được tạo dựng,
chúng đã sử dụng tất cả mọi tinh quái của mình, để tìm cho
ra ai là người nữ cao cả được loan báo trên trời, và vì
giờ đây chúng đã khám phá ra Bà nơi Đức
Maria, kẻ mà chúng đã coi thường cho tới lúc ấy, nên những
con rồng này giận khôn xiết; việc chúng nhầm lẫn như thế đã
giầy đạp cái ngạo mạn của chúng, còn vượt trên tất cả mọi
cực hình khác mà chúng phải chịu, để
rồi, trong cơn uất hận của mình, chúng tức mình lồng lộn như
những con sư tử khát máu, làm cho chúng không thể nào cầm
nổi cơn thịnh nộ tăng lên cả ngàn lần đối
với Người Nữ cao cả..."
Điểm then chốt nhất khiến satan, đã từng là đệ nhất thần
Luxiphe sáng ngời chói, cảm thấy mình thật là ngu xuẩn, đó
là trong khi hắn vận dụng tất cả những gì là khôn ngoan nhất
và mãnh lực nhất, để đánh bẫy và tiêu diệt đối phương không
đội trời chung của hắn và với hắn, thì hắn lại bị rơi vào
ngay chính cái bẫy do chúng tự giăng ra, nghĩa là, chúng
càng ra tay tấn công đối phương và tiêu diệt đối thủ của
hắn, thì hắn lại càng bị sa lầy, càng bị lún sâu xuống vực
thẳm, càng bị lọt ngay xuống cái Bẫy Sập Trời Cao, cái Bẫy
Sập Thương Xót, như chúng ta đọc, trong Âm Mưu Hỏa Ngục,
thấy Satan xót xa tự thú cái nhầm lẫn vô cùng tai hại của
hắn, khiến hắn thấy như thể tự bắn trọng thương bản thân hắn
vậy:
"A, khốn thân ta, việc nhầm lẫn này khiến ta phải chịu
cực hình là chừng nào! Khi
ta cám dỗ Người
trong sa mạc, thì kết quả lại xẩy ra là làm cho Người có cơ hội để lưu tấm gương chiến
thắng, nhờ đó, con người theo gương của Người có thể chế ngự
ta dễ dàng hơn nhiều. Những cuộc bắt bớ của ta, chỉ làm sáng tỏ thêm giáo huấn của Người, về
lòng khiêm nhượng và đức nhẫn nại. Trong việc thuyết phục Giuđa nội
phản Người, và những người Do Thái bắt Người phải chịu cực hình Tử Giá, ta chỉ làm cho
mau đến hơn việc mình bị hủy hoại, và ơn cứu chuộc của loài
người thôi, trong khi, giáo huấn mà ta tìm cách ngăn chặn,
thì chỉ làm cho nó càng thêm đâm rễ sâu chặt".
Dầu sao, cũng phải công nhận rằng, trong Âm Mưu Hỏa Ngục
này, satan cùng bọn ngụy thần của hắn đã rút ra được một bài
học đích đáng, về chính bản thân mình, cũng như về LTXC, về
con người, tuy vẫn còn nhầm lẫn và thiếu sót, như chúng ta
thứ tự trích dẫn và phân tích dưới đây:
Âm Mưu Hỏa Ngục - Bài Học về chính Bọn Satan:
"Từ ngày mà con
người đầu tiên được tạo dựng, ta đã tỉnh táo tìm tòi Họ để
tiêu diệt Họ (biệt
chú: ở đây satan đang ám chỉ hai Mẹ Con Người Nữ trong Khải
Huyền 12:4); hay cho dù ta có không thể nào hủy
diệt được Họ đi nữa, ít là ta cũng tác hại cho mọi thụ tạo
của Người, và dụ dỗ chúng đừng nhận biết Người là Thiên Chúa
của chúng, để không một ai trong chúng, kín múc được chút gì
từ những công việc của Người. Đó là chủ ý của ta, mà tất cả
mọi khiêu dụ và nỗ lực của ta nhắm tới. Thế nhưng, vô ích, vì Người đã thắng ta,
bằng đức khiêm nhu và thanh bần của Người, đã chà đạp ta,
bằng đức nhẫn nại của Người, và sau cùng, đã tước đoạt
thượng quyền của ta trên thế gian, bằng Cuộc Khổ Nạn và Cái
Chết kinh hoàng của Người. Điều này làm cho ta đớn đau
cực độ, đến nỗi, cho dù ta
có thành công, trong việc hất được Người ra khỏi vị thế
chiến thắng của Người bên hữu Cha mình đi nữa, và cho dù ta
có kéo được hết mọi linh hồn được cứu rỗi xuống hỏa ngục
này đi nữa, cơn
giận của ta cũng chưa thỏa, hay cơn tức của ta cũng chưa
bù đắp được".
Âm Mưu Hỏa Ngục - Bài Học về LTXC:
"Làm sao Đấng là Thiên
Chúa lại có thể tự hạ mình cho đến độ đó được? Làm
sao Người có thể chịu nổi con người là kẻ xấu xa như
thế được? Sao ta lại có thể tự để cho mình trở thành tay
sai đắc lực, trong việc làm cho ơn cứu chuộc trở nên thật
phong phú và tuyệt vời như thế được? Ôi quyền năng như chúa tể của Con Người này, có thể
hành hạ và làm cho ta kiệt quệ như vậy sao? Cả Người Đàn Bà ấy nữa, đó là Mẹ của Người,
cũng là kẻ thù của ta, sao lại cũng có một mãnh lực bất khả
thắng, trong việc Bà chống lại ta như vậy?"
Âm Mưu Hỏa Ngục - Bài Học về Loài Người:
"Có thể nào bản tính
nhân loại, quá ư thấp kém hơn của ta, lại được nâng lên trên
tất cả mọi thụ tạo hay chăng! Không phải hay sao đó là vì nó
quá được thương yêu và ưu đãi, khi nó được hiệp nhất nên một với Đấng Tạo Hoá nơi
bản thân của Lời Hằng Sống! Như thế không phải là Người đã
khiêu chiến với ta trước khi thi hành công cuộc này hay sao, để
rồi sau đó, lại còn làm cho ta đầy những lẫn lộn! Từ ban đầu
ta đã coi nhân loại như một kẻ đại thù của ta; ta lúc nào
cũng ghen ghét nó không chịu được. Ôi con người, được Thiên Chúa thật là ưu ái
và trọng đãi, kẻ mà ta ghen ghét, và được Thiên Chúa nồng
nhiệt yêu thương! Ta sẽ làm cách nào để che dấu đi thân phận
may mắn của các ngươi đây? Ta sẽ làm sao đổ xuống trên các
ngươi nỗi bất hạnh của ta đây, vì ta không thể hủy hoại cái
thực tại mà các ngươi đã nhận lãnh?"
Bài Học về Loài Người còn bao gồm cả sau khi loài người đã
được cứu chuộc, như chúng ta thấy trong Âm Mưu Hỏa Ngục,
liên quan 1- đến chính Ơn Cứu Chuộc là những gì trở thành
lợi điểm cho con người; 2- đến cả các nhược điểm nơi con
người, là những mục tiêu bị ma quỉ nhắm tới để 3- thực hiện
các mưu chước cám dỗ tấn công họ, cướp lấy linh hồn họ, nhờ
đó vô hiệu quả ơn cứu chuộc vô giá của LTXC, nghĩa là gián
tiếp phục hận LTXC ưu ái loài người hơn bọn satan hắn.
Âm Mưu Hỏa Ngục - Ưu Điểm Ơn Cứu Chuộc:
"Tất cả bọn
chúng đều đồng ý rằng,
không thể nào làm tổn thương đến bản thân của Đức Kitô, làm giảm đi giá trị vô biên nơi những công nghiệp của Người, làm hủy hoại hiệu năng của các Bí Tích Thánh, làm sai lệch hay hủy bỏ được giáo điều mà Chúa Kitô đã giảng dạy".
Âm Mưu Hỏa Ngục - Nhược Điểm nơi Loài Người:
"Đúng đấy, hiện
nay con người đã được ban cho một giáo huấn và lề luật mới
mẻ rất có thế lực, những Bí Tích Thánh mới mẻ mang lại hiệu
năng, một Mẫu Sống mới và một Vị Dẫn Đàng mới, trong việc
sống theo các nhân đức, một Vị Cầu Bầu và Biện Hộ mới nơi
Người Nữ đó; tuy nhiên, những bản năng tự nhiên, cũng
như những đam mê xác thịt, vẫn còn nguyên, và những tạo vật
vẫn không thay đổi bản chất cảm xúc lẫn khoái thú của họ".
Âm Mưu Hỏa Ngục - Các Mưu Chước Cám Dỗ:
1- Điệu
Hổ Ly Sơn: "Thế nên, vận dụng mọi gian dối nơi
mình, chúng ta hãy càng quỉ quái
hơn, nắm lấy tình hình này, trong việc làm hư đi những công hiệu, mà vị Thiên Chúa
làm Người đã mang lại cho con người. Chúng ta hãy bắt đầu chiến lược dữ dội để tác hại loài
người, bằng cách, đưa ra những khiêu gợi mới, kích thích họ
sống theo các đam mê của họ, mà xao lãng đi tất cả mọi sự
khác. Như thế, một khi đã dính dáng đến những điều nguy hiểm
này, con người không thể nào còn chú tâm đến điều ngược lại
nữa".
2- Gieo
Rắc Fake News: "Chúng quyết định tiếp tục lan truyền việc tôn thờ ngẫu tượng trên thế gian, để con người không thể nhận ra Thiên
Chúa chân thật cũng như Ơn Cứu Chuộc. Khi nào việc tôn thờ
ngẫu tượng không thành công, chúng quay sang việc thiết lập những tà phái và lạc thuyết, do những con người ngoan cố và hư hỏng nhất loài
người, được chúng chọn để lãnh đạo và truyền dạy. Trong số
những tinh thần tệ hại này, đây đó mọc lên tà phái Mahomed,
những lạc thuyết Ariô, Pêlagiô, Nestôriô, và bất cứ những
lạc thuyết nào khác xuất hiện trên thế giới, khởi sự từ
những thế kỷ đầu tiên của Giáo Hội cho đến nay, cùng với
những lạc thuyết đang chực sẵn, song không cần và không
tiện để đề cập đến ở đây. Luxiphe tỏ ra hài lòng về những
dẫn dụ hỏa ngục này, những dẫn dụ chống lại chân lý thần linh, cũng như tàn phá tận nền tảng việc giải cứu của con
người, đó là đức tin thần linh".
3- Gây Chia
Rẽ và Vô Ơn: "Tất cả đều đồng ý gieo rắc vào giữa loài người những mầm mống bất
hòa, ghen ghét và thù oán, những tâm tư kiêu căng và sắc
dục, lòng tham muốn sang giầu và vinh dự, và dùng những lý do tinh xảo để chống lại tất cả mọi
nhân đức mà Chúa Kitô đã dậy; trên hết mọi sự, chúng có ý định làm quên
lãng đi cuộc Khổ Nạn và Cái Chết của Người, những phương
tiện cứu rỗi, và những đau khổ đời đời của hỏa ngục. Bằng những phương tiện này, bọn quỉ hy
vọng là dồn
tất cả mọi quyền năng và khả năng của con người, vào việc
ham mê những dính bén với trần gian, và những thỏa mãn sắc
dục, không cho họ còn giờ nghĩ đến việc thiêng liêng, cũng
như đến phần rỗi của họ nữa".
Âm Mưu Hỏa Ngục - Còn Nhầm Lẫn và Thiếu Sót:
Những điểm Thiếu Sót tệ hại và điểm Nhầm Lẫn nguy hại này,
như người viết khám phá ra, lại do chính tướng quỉ satan vấp
phải, khi hắn nghe xong Âm Mưu Hỏa Ngục của bọn ngụy thần
băng đảng trung kiên của hắn:
Điểm Thiếu Sót tệ hại:
"Ta rất cám ơn các ngươi về những ý kiến của các ngươi:
ta chuẩn y chúng, và thừa nhận tất cả những ý kiến đó; đối với những kẻ không tuyên xưng lề
luật được Đấng Cứu Thế ban bố cho loài người, thì
thực hiện những đề nghị này cũng dễ thôi, tuy nhiên, với những ai chấp nhận và nắm giữ những lề
luật này, nó lại là một việc khó khăn đấy. Thế nhưng, ta quyết nhắm tất cả cơn giận dữ của ta
vào việc chống lại lề luật này, cũng như vào việc chống lại
những ai theo lề luật đó, và ta sẽ hết sức
gắt gao bắt bớ những ai nghe theo giáo huấn của Đấng Cứu
Thế, và trở nên môn đệ của Người; công cuộc chống lại những
sự ấy phải là cuộc chiến khốc liệt của chúng ta cho đến tận
thế. Nơi Giáo
Hội mới này, ta phải cố gắng gieo rắc cỏ lùng (Mt.14:25), những tham vọng, lòng ham hố, tính sắc dục, và những ghen ghét sát hại, cùng với tất cả
những tính hư nết xấu khác, mà ta là đầu não".
Điểm Thiếu Sót tệ hại trong Âm Mưu Hỏa Ngục ở đây đó là,
tướng quỉ satan chỉ nhắc đến 2 thành phần nghịch đảo nhau:
thành phần "không tuyên xưng lề luật", và thành
phần "chấp
nhận và nắm giữ những lề luật", nhưng hoàn toàn không
lưu ý gì đến thành phần hèn hạ thấp hèn trong cộng đồng dân
Chúa, thành phần âm thầm kín đáo, nghèo khó khiêm hạ, thành
phần vốn bị thế gian coi thường, thậm chí loại bỏ, nhất là
tự phụ vì đã bắt được các con tin của hắn, thành phần tội
nhân nhử mồi của LTXC, được LTXC bất ngờ biến đổi thành
thánh nhân và chứng nhân, điển hình nhất trong các trường
hợp này đó là người đàn bà Samaritano, từ một tội nhân bất
ngờ trở thành chứng nhân cho LTXC (xem Gioan 4:15-18,
28-30), thành phần lợi hại hơn ai hết, như câu chuyện về Con
Tin Con Mồi ở phần thứ 3 của bài viết này.
Điểm Nhầm Lẫn nguy hại:
"Một khi những tội lỗi này tăng lên và phát triển giữa
thành phần tín hữu, thì, cùng
với tính trái khuấy và lòng vô ơn của họ nữa kèm theo, chúng sẽ chọc giận Thiên Chúa, và sẽ thật sự làm cho con người mất đi những sự
trợ giúp của ân sủng, nhờ các
công nghiệp của Đấng Cứu Thế để lại cho họ. Để rồi, chừng
nào họ đánh mất đi những phương tiện cứu rỗi này, chúng ta
sẽ chắc chắn chiếm được họ.
Chúng ta cũng phải thiết thực trong việc làm yếu đi
lòng đạo đức, cũng như tất cả những gì là linh thiêng và
thần thánh; làm cho họ không nhận thức được quyền lực của
các Bí Tích Thánh, để họ đến lãnh nhận các Bí Tích Thánh
này, khi đang mắc tội trọng, hay ít là lãnh nhận, mà không
sốt sắng và sùng mộ gì. Vì những Bí Tích Thánh này linh
thiêng, nên cần con người phải nhận lãnh bằng một ý muốn
ngay chính, mới rút được những hoa trái của các Bí Tích ấy. Khi
nào họ khinh thường phương dược chữa bệnh, họ sẽ bị kiệt sức
trong cơn bệnh, và khó có thể đứng vững nổi, trước các mưu
chước cám dỗ của chúng ta; họ sẽ không thấy được những việc
lừa đảo của chúng ta, tâm trí của họ sẽ không màng chi đến
việc tưởng nhớ đến Đấng Cứu Thế của họ, cũng như đến việc
cầu bầu của Mẹ Người. Thế
là lòng vô ơn bất nghĩa ngu dại của họ sẽ làm cho họ bất
xứng với ân sủng, và chọc
giận Thiên Chúa cũng là Đấng Cứu Thế của họ, đến nỗi, Người
không ban cho họ các ơn trợ giúp của Người nữa".
Điểm Nhầm Lẫn nguy hại trong Âm Mưu Hỏa Ngục ở đây đó là,
tướng quỉ satan chỉ nhấn mạnh đến một Vị Thiên Chúa công
minh chính trực, chỉ biết nổi cơn thịnh nộ, trừng phạt hơn
là thương xót, đối với những con người bất trung, mà không
thấy được chính vị Thiên Chúa Tạo Hóa của hắn, Đấng dựng nên
loài thần thiêng của hắn cũng như loài người, là để cho tất
cả được hiệp thông thần linh đời đời với Ngài, chứ không
phải để đầy đọa chúng; vả lại, khi dựng nên tạo vật của
mình, Ngài đã thấu biết bản tính của chúng ra sao, không thể
nào toàn hảo như mình là Thiên Chúa, mà đã bất toàn thì thế
nào cũng có khiếm khuyết, lỗi lầm v.v., nhưng chính những
yếu điểm hay nhược điểm bẩm sinh của họ ấy, chẳng những
không làm cho Ngài loại trừ họ, mà lại trở thành một cơ hội
hiếm quí để Ngài càng tỏ hết LTXC của Ngài ra, như trong
trường hợp của loài người vậy.
Hắn cứ tưởng là một khi con người vô ơn và bất trung, sẽ trở
thành bất xứng và đáng bị Thiên Chúa loại trừ và trừng
phạt: "cùng với tính trái khuấy và
lòng vô ơn của họ nữa kèm theo, chúng sẽ chọc giận
Thiên Chúa... lòng vô ơn bất nghĩa ngu dại của họ sẽ làm cho
họ bất xứng với ân sủng, và chọc giận Thiên Chúa cũng
là Đấng Cứu Thế của họ, đến nỗi, Người không ban cho họ các
ơn trợ giúp của Người nữa". Trái lại, chính Chúa Giêsu
đã khẳng định LTXC với Chị Thánh Faustina những lời vô cùng
xúc động sau đây:
- “Càng là đại tội nhân càng có quyền đối với tình thương
của Cha” (Nhật
Ký 723);
- “Cha bị
tổn thương đau đớn biết bao khi lòng thiện hảo của Cha bị
ngờ vực! Những tội bất tin tưởng đả thương Cha nhức nhối
nhất” (Nhật
Ký 1076);
- "Nỗi khốn cùng của con không ngăn trở tình thương Cha. Nỗi
khốn cùng của linh hồn càng lớn thì nó càng có quyền đối với
tình thương của Cha" (Nhật
Ký 1182);
- “Những đại tội nhân thượng hạng hãy đặt niềm cậy
tin nơi tình thương của Cha. Họ có quyền tin cậy vào tình
thương thăm thẳm của Cha trước các linh hồn khác…Cha không
thể trừng phạt dù họ có phạm tội nặng nhất, nếu họ kêu cầu
đến ang xót thương của Cha, ngược lại, Cha công chính hoá họ
trong tình thương vô tận khôn dò của Cha” (Nhật Ký 1146);
- “Việc hư đi của mỗi linh hồn dìm Cha vào nỗi buồn
khổ chết đi được. Con luôn an ủi Cha khi con cầu cho các tội
nhân. Lời
nguyện cầu đẹp ang Cha nhất là lời cầu nguyện cho các tội
nhân ăn năn hoán cải. Lời nguyện cầu này lúc nào cũng được
lắng nghe và đáp ứng” (Nhật
Ký 1397)
Thật thế, chính hai điểm vừa nhầm lẫn lại vừa thiếu sót này
mà bọn satan sẽ phải hứng chịu cuộc thảm bại lần thứ tư, lần
sau hết, lần khốn nạn hơn hết, và sẽ vĩnh viễn muôn đời muôn
kiếp căm hận cùng ân hận chính mình mà thôi.
Tóm lại, tất cả sự thật của Trận Chiến Thiêng Liêng mà chiến
thắng bao giờ cũng thuộc về LTXC, nhưng lần chiến thắng cuối
cùng lại ở nơi Gót Chân Toàn Thắng của LTXC, hệ tại ở hai
điểm then chốt vô cùng quan trọng này:
1- LTXC lợi dụng tất cả những gì hèn yếu nhất, khốn nạn
nhất, thậm chí mù quáng cứng lòng nhất của tội nhân để tỏ
hết mình ra, bằng cách bù đắp cho họ, ở chỗ:
2- Sử dụng chính những hồn nhỏ khốn cùng và bất lực, nhưng
lại hoàn toàn trở thành đáng thương và dễ thương, ở chỗ mãnh
liệt tin vào LTXC, để LTXC có thể hiện diện và tỏ hiện!

https://www.youtube.com/watch?v=rXx_C8Ng4GQ
(xin nghe thêm chia sẻ phụ họa về Tội Nhân ở 1
trong 2 cái links trên đây:
cái link đầu tiên ở ngay chính tấm hình nhãn dán CD - cứ
bấm vào hình này ở bất cứ chỗ nào)