Đaminh
Maria cao tấn tĩnh, BVL
NỘI DUNG
Dẫn Nhập
CHÂN TƯỚNG - THỜI SỰ
Đại Dịch Covid-19: Chân Tướng - Tà Thần và Tử Thần
Đại Dịch Covid-19: Chân Tướng - Nhân Tạo hay Khuẩn Thú?
Đại Dịch Covid-19: Chân Tướng - Tàng H́nh và Đột Biến
Đại Dịch Covid-19: Chân Tướng - Ứng Nghiệm hay Xoay Vần?
CHÂN TƯỚNG - ĐA DẠNG
Đại Dịch Covid-19: Chân Tướng - Quạ Tử Khí
Đại Dịch Covid-19: Chân Tướng - Bố Câu Tuyết
Đại Dịch Covid-19: Chân Tướng - Thần Vượt Qua
Đại Dịch Covid-19: Chân Tướng - Rắn Chữa Lành
Đại Dịch Covid-19:
Chân Tướng - Bồ Câu Tuyết
"Rồi từ
trong tàu ông lại thả con bồ
câu,
để xem nước đă giảm trên mặt đất chưa.
Nhưng con
bồ câu không t́m được chỗ đậu chân, nên trở về tàu với
ông, v́ c̣n nước trên khắp mặt đất.
Ông bèn giơ
tay bắt lấy nó mà đưa vào trong tàu với ông.
Ông đợi
thêm bảy ngày, rồi thả con bồ
câu ra
khỏi tàu một lần nữa.
Vào buổi
chiều, con bồ câu trở về với ông, và ḱa trong mỏ nó có
một nhành lá ô-liu tươi!
Ông Nô-ê
biết là nước đă giảm trên mặt đất.
Ông lại đợi
thêm bảy ngày, rồi thả con bồ
câu ra,
nhưng nó không trở về với ông nữa.
Năm sáu
trăm lẻ một đời ông Nô-ê, tháng giêng, ngày mồng một
tháng ấy, nước đă khô ráo trên mặt đất.
Ông Nô-ê dỡ
mái tàu ra và thấy mặt đất đă khô ráo. Tháng hai, ngày
hai mươi bảy tháng ấy, đất đă khô".
(Khởi
Nguyên 8:8-14)
Ở bài 1 đầu phần II của loạt bài "Chân Tướng Covid-19"
này, chúng ta chỉ mới đặt ra và giải quyết vấn nạn duy
nhất về lư do tại sao con quạ, là loài thú đầu tiên,
đồng thời cũng là loài chim bay trên trời trong các loài
thú và loài chim được tổ phụ Noe tuyển chọn, để thả ra
hầu nhờ nó mà biết được nước đại hồng thủy đă cạn hết
chưa, nhưng nó không bao giờ trở về tầu nữa, vĩnh viễn
cao bay xa chạy, bởi v́ nó đă bị thu hút bởi mùi tử khí
hợp với bản chất, khuynh hướng và khẩu vị của nó bấy
giờ.
Ở bài 2 của phần II này, c̣n một vấn đề về con quạ này
nữa cần phải biết th́ mới thấy được lư do tại sao sau
quạ tới bồ câu nơi quyết định của tổ phụ Noe vào lúc gần
hậu đại hồng thủy. Lư do con quạ được thả ra đầu tiên v́
nó là con thú, tuy không to con lớn tướng và bay cao như
phượng hoàng, nhưng, căn cứ vào thú vật học, lại khôn
lanh có thể nói nhất trong các loài chim. Có thể v́ thế
mà không một con quạ nào mà không đen, ám chỉ đêm tối là
môi trường quen sống của nó, với cặp mắt có thể nh́n
thấu đêm đen.
Đó là lư do, nếu con quạ đen bay đi mất tiêu không trở
về th́ phải sử dụng đến một con thú khác ngược lại với
nó, cũng loài chim bay trên trời, đó là con bồ câu
trắng, (mầu trắng là mầu của tuyết, nên có thể gọi là bồ
câu tuyết), một loài thú có cánh vẫn được loài người
công nhận và đă thực sự trở thành tiêu biểu cho bản chất
"đơn sơ chân thật" (Mathêu 10:16). Và đó là lư do khi
được thả ra, sau con quạ, không t́m được chỗ đậu, bởi
c̣n ngập nước, nó đă "đơn sơ chân thật" về lại tầu, với
người đă thả nó ra, cho dù nó đă bị g̣ bó cả 40 ngày
trời ở trên tầu, nhất là đă thấy được cả một bầu trời
rộng mở lư tưởng của nó.
Bồ câu c̣n được biểu hiệu cho sứ vụ ḥa b́nh trên trái
đất này nữa, kể từ thời hậu Noe. Bởi thế, con chim bồ
câu thứ hai, v́ có cùng một bản chất "đơn sơ chân thật"
như nhau của loài mang tên bồ câu dễ thương của ḿnh,
cho dù nó đă có thể t́m được chỗ đậu trên các cành cây,
cho dù bấy giờ nước chưa hoàn toàn cạn hẳn, nó vẫn không
bỏ đi luôn, mà là tiếp tục trở về, như con bồ câu trước
nó, chẳng những thế, nó c̣n mang thêm về cho người thả
nó ra một dấu báo, để đáp ứng đúng như ư muốn của người
đă sai nó đi, đó là một nhánh cây Oliu, tượng trưng cho
hy vọng, dấu báo "là nước đă giảm trên mặt đất".
Bồ câu c̣n được diễm phúc nhất trong các loài chim bay
trên trời, (như con chiên là loài thú di chuyển trên mặt
đất), nhất là khi loài chim bồ câu này được Mạc Khải
Thần Linh sử dụng làm tiêu biểu cho chính Thánh Thần
Ngôi Ba Thiên Chúa, như khi Ngài lấy h́nh bồ câu đậu
xuống trên đầu của Đức Giêsu Kitô sau khi ngôi vị thần
linh này lănh nhận Phép Rửa của Tiền Hô Gioan Tẩy Giả ở
Sông Dược Đăng / Jordan (xem Luca 3:22), mà Thánh Thần
là "quyền lực từ trên cao" (Luca 24:49; Tông Vụ 1:8), là
tác nhân tông đồ và truyền giáo trong Giáo Hội, bởi thế
bồ câu thứ 3 đă bay khắp thế giới, không trở về lại tầu
nữa!
Căn cứ vào Sự Kiện Bồ Câu hậu đại hồng thủy thời Noe
này, như vừa mạo muội dẫn giải trên đây, chúng ta có thể
áp dụng vào thành phần Kitô hữu nói chung và tín hữu
Công giáo nói riêng: 3 loại tín hữu Công giáo hay 3 tâm
trạng của người tín hữu Công giáo đang tiếp tục sống đức
tin theo chiều hướng "Giáo Hội tại gia", nhưng vẫn gắn
bó hiệp thông với Giáo Hội và vị chủ chiên tối cao của
ḿnh, bằng cách tham dự phụng vụ và cầu nguyện, qua
phương tiện truyền thông trực tuyến livestream tại gia,
trong tầm tay và hoàn cảnh của ḿnh.
Bồ Câu trở về tầu
chọn phần tốt hơn - những ǵ chính yếu
Bồ câu trở về tầu v́ nước chưa cạn, mà không bay đi luôn
như con quạ trước nó ở đây, có thể ví như là thành phần
Kitô hữu Công giáo vẫn chưa dám ra ngoài hay giao tiếp
b́nh thường, để khỏi bị nhiễm lây covid-19, như con chim
câu trở về tầu cho an toàn, tránh bị mùi tử khí từ các
xác chết của cả loài người lẫn loài vật ám vào ḿnh.
Tiếp tục "cấm trại tại gia" theo lệnh của chính quyền
dân sự, như con bồ câu trở về để tiếp tục sống trên tầu
và trong tầu, dù nơi đó không phải là bầu trời bao la
cao rộng, một thế giới chuyên biệt của loài chim vỗ cánh
bay cao như nó.
Như thế, con chim bồ câu bay trở về tầu Noe này đă coi
con tầu chật hẹp và g̣ bó nhưng rất an toàn của cộng
đồng sinh vật di chuyển trên mặt đất của nó hơn là bầu
trời bay nhẩy tự do theo ư riêng của nó ấy là một chọn
lựa thật khôn ngoan và chính đáng, là chọn "phần tốt
hơn" (Luca 10:42), tức là chọn những ǵ là chính yêu hơn
phụ thuộc, hơn nguy cơ, đúng như Đức Thánh Cha Phanxicô
đă nhắc nhở Kitô hữu Công giáo chúng ta trong bài giảnh
đêm Thứ Sáu 27/3/2020, Đêm Hiệp Thông Nguyện Cầu của
Giáo Hội hoàn vũ ở Quảng Trường Thánh Phêrô:
"Lạy Chúa, Chúa đang gọi chúng con, đang kêu gọi
chúng con sống đức tin. Không phải chỉ tin rằng Chúa
hiện hữu, mà c̣n đến với Chúa và tin tưởng vào Chúa.
Mùa Chay này lời kêu gọi của Chúa vang dội một cách khẩn
trương: "Hăy hoán cải", "Hăy hết ḷng trở về với Ta"
(Joel 2:12). Chúa
đang kêu gọi chúng con hăy chộp lấy thời điểm thử thách
này như là một thời điểm của việc chọn lựa. Nó
không phải là thời điểm phán xét của Chúa, mà là thời
điểm phán đoán của chúng con: một thời điểm để chọn
những ǵ đáng kể và những ǵ qua đi, một thời điểm để
phân loại những ǵ là cần thiết và những ǵ không".
Tuy nhiên, Kitô hữu Công giáo vẫn không cảm thấy bị g̣
bó và mất tự do, trái lại, họ có thể biến ngôi nhà của
họ thay v́ là một nhà tạm giam, thành hội trường khi họ
tham gia các giờ kinh nguyện và chia sẻ Phụng Vụ Lời
Chúa chung hằng ngày với đoàn thể Công giáo tiến hành
của họ trong/cho Mùa Đại Dịch Covid-19, nhất là khi họ
biến ngôi nhà của họ thành các ngôi nhà thờ trên khắp
thế giới, mỗi khi họ tham dự phụng vụ (cử hành Thánh Lễ
hay Chầu Thánh Thể) bằng trực tuyến. Vấn đề được đặt ra
ở đây là công hiệu của các việc đạo đức và thiêng liêng
họ làm qua livestream như thế nào, có bằng với trước đây
khi họ c̣n trực tiếp đích thân tham dự phụng vụ hay
chăng, hoặc chỉ bù trừ cho đỡ buồn vậy thôi?
Trước hết, theo 2 nguyên tắc: được phép và ước muốn. Về
vấn đề được phép th́ tất cả những ǵ Giáo Hội cho phép
đều có công hiệu như thường, thậm chí c̣n không có tội
nếu chúng ta không thể xoay sở phương tiện truyền thông
để dự lễ Chúa Nhật livestream. Ngoài ra, những ǵ Giáo
Hội không cho phép th́ vẫn không được. Chẳng hạn xưng
tội livestream hay bằng điện thoại. Chưa hết, v́ dự lễ
livestream nên phải dự lễ trực tuyến vào chính giờ lễ,
chứ không phải là coi lại. Đặc biệt là việc lĩnh Ơn Toàn
Xá, như khi Đức Thánh Cha ban phép lành urbi et orbi sau
Lễ Phục Sinh Chúa Nhật 19/4/2020, phải là những người có
mặt ở đó bấy giờ, hay những ai đang tham dự trực tuyến
mà thôi, như chính vị hồng y cho biết như thế trước khi
Đức Thánh Cha Phanxicô ban phép lành toàn xá sau đó, chứ
không thể cứ mỗi lần xem lại chỗ Đức Thánh Cha ban phép
lành toàn xá mà được. Về vấn đề ước muốn, nếu muốn điều
xấu đă có tội, như muốn trộm cắp và muốn ngoại t́nh
trong ḷng, th́ muốn điều thiện như dự lễ nhưng bất khả
th́ đă có công rồi.
Sau nữa, trên thực tế, về tác dụng thiêng liêng, họ vẫn
có công như dự lễ thật, dù là trực tuyến chứ không phải
trực tiếp. Ở chỗ họ vẫn có ư muốn tham dự phụng vụ trực
tiếp nhưng bất khả, và để bù lại, họ tham dự bằng trực
tuyến. Thiên Chúa là Đấng thấu suốt mọi sự, Đấng có thể
ban ơn cho họ bằng bất cứ cách nào Ngài muốn, chắc chắn
sẽ thưởng công cho họ xứng đáng. Bởi thế, cho dù Chúa
không ngự thật trong thân xác tro bụi của họ, như khi họ
rước lễ thiêng liêng, nhưng việc rước lễ thiêng liêng
của họ vẫn tiếp tục gây tác dụng thiêng liêng nơi họ,
bởi họ vẫn tỏ ḷng khát khao gắn bó họ với Chúa hơn.
Nghĩa là, về phía Chúa vẫn ban ơn cho tấm ḷng khao khát
kèm theo nỗ lực thông phần bao nhiêu có thể của họ vào
phụng vụ của Hội Thánh, và như thế họ chẳng những vẫn
được ơn, mà c̣n được thân t́nh với Chúa hơn nữa.
Nếu xưa kia, khi c̣n được trực tiếp tham dự phụng vụ Lời
Chúa và Thánh Thể mà họ vẫn tiếp tục cuộc sống phản đức
tin, như một tên phản kitô. Chẳng hạn, họ hằng ngày rước
lễ bằng cái lưỡi, nhưng lại lấy chính cái lưỡi để nói
hành nói xấu, phê b́nh chỉ trích anh chị em ḿnh v.v.
Giờ đây, trong hoàn cảnh bất đắc dĩ phải rước lễ thiêng
liêng, họ mới cảm thấy khao khát để được thực sự rước
Chúa hơn bao giờ hết, để rồi, nghĩ lại họ mới thấy tiếc,
và nhất là cảm thấy hết sức hối hận v́ cái lưỡi "phạm
thánh" của ḿnh, nhờ đó, họ tỉnh thức hơn nơi lời ăn
tiếng nói của ḿnh, th́ quả thực họ đă được ơn Chúa ban,
và việc rước lễ thiêng liêng của họ đă gây được tác dụng
tích cực cho cuộc sống đức tin của họ, ngay trong Mùa
Đại Dịch Covid-19 họ đang trải qua, cùng với chung đồng
loại và đồng đạo của họ.
Tuy nhiên, chỉ v́ bất đắc dĩ, điển h́nh là Mùa Đại Dịch
Covid-19 năm 2020 này, từ thời điểm trước sau Lễ Thánh
Giuse 19/3/2020 trở đi, Giáo Hội mới cho phép sống đức
tin trực tuyến mà thôi. Tuy nhiên, khi đại dịch covid-19
qua đi, tất cả sẽ trở lại b́nh thường. Bởi v́ Giáo Hội
không thể thiếu các yếu tố chính yếu bất khả thiếu, đó
là các Bí Tích Thánh và Cộng Đồng Dân Chúa, như Đức
Thánh Cha Phanxicô đă nhắc nhở và nhấn mạnh trong Thánh
Lễ 7 giờ sáng ở nguyện đường Nhà Khách Matta hôm Thứ Sáu
Bát Nhật Phục Sinh ngày 17/4/2020.
Thật vậy, căn cứ vào bài Phúc Âm Chúa Kitô Phục Sinh
hiện ra với 7 môn đệ ở bờ biển hồ Tiberia được Thánh kư
Gioan thuật lại, và so sánh với bài Phúc Âm cũng về mẻ
cá lạ vào lúc ban đầu, được Thánh kư Luca thuật lại, vị
giáo hoảng chủ tế nhận định như thế này: “Chúng ta
nhận thấy có một sự tiến triển, một hành tŕnh kiến thức
về Chúa nơi các môn đệ. Mối thân t́nh ấy là như thế, mối
t́nh thân mang tính cách gia đ́nh với Chúa. Cũng vậy, là
Kitô hữu, mỗi ngày chúng ta được mời gọi tiến tới hơn
nữa trong việc sống thân mật với Chúa”.
Tuy nhiên, vị giáo hoàng giảng lễ hôm ấy cũng không quên
nhắc nhở về môi trường chính thức của mối thân t́nh và
cho mối thân t́nh này, như sau: “Cuộc sống thân mật
này mà thiếu cộng đoàn, bánh thánh, Giáo hội, dân Chúa
và các Bí tích th́ thật là nguy hiểm. Nó có thể trở
thành một thứ thân t́nh mang tính cách ngộ đạo, một mối
thân mật có tính cách cá nhân qui kỷ, không dính líu ǵ
với chúng cộng đồng dân Chúa. Thực tế cho thấy, mối thân
t́nh các tông đồ sống với Chúa bao giờ cũng chất chứa
tính cách cộng đoàn, nơi bàn ăn, dấu chỉ về cộng đoàn,
và luôn kèm theo với các Bí tích... Đúng là ở vào thời điểm hiện nay, chúng
ta cần phải sống thân mật với Chúa bằng cách thức như
vậy, tuy nhiên, sau đó không c̣n được như thế nữa. Cuộc
sống thân mật kết liên với Chúa cần phải được tỏ hiện
trong cuộc sống hàng ngày, bằng các phép Bí tích, và với
dân Chúa”.
Sự kiện con chim bồ câu trở về lại tầu để tiếp
tục sống g̣ bó, nhưng vẫn an toàn hơn được tự do thoải
mái ở ngoài tầu nhưng đầy nguy hiểm và bất ổn vào chính
lúc bấy giờ, cũng là tâm trạng Kitô hữu Công giáo chúng
ta sống âm thầm thinh lặng lắng nghe, như ư chỉ của Đức
Thánh Cha Phanxicô trong Thánh Lễ sáng Thứ Ba Tuần II
Phục Sinh ngày 21/4/2020. Và chính lúc chúng ta âm thầm
lắng đọng lắng nghe như thế, chúng ta mới càng thấm thía
hơn những lời nhắc nhủ và huấn dụ của vị chủ chiên tối
cao của chúng ta, trong Sứ Điệp Phục Sinh của ngài, được
ngài ban bố ngay sau Lễ Phục Sinh Chúa Nhật 19/4/2020,
sau đây:
Trong những tuần này, cuộc sống của nhiều triệu người bị
thay đổi cách miễn cưỡng.
Đối với nhiều người, ở nhà là cơ hội để suy gẫm,
để giảm bớt nhịp sống tất bật thường ngày,
để ở với người thân và trân quư thời gian bên nhau.
Tuy vậy, với
nhiều người lại là thời điểm đầy lo lắng bởi tương lai
phía trước thật vô định,
việc có thể bị đ́nh chỉ và những hệ quả khác của cuộc
khủng hoảng hiện tại.
Tôi khuyến nghị những ai có trách nhiệm chính trị dấn
thân hết ḿnh cho an sinh của người dân,
cung cấp phương tiện và hỗ trợ cần thiết để đi đến đồng
thuận về một cuộc sống đúng nhân phẩm và hướng đến,
khi điều kiện cho phép, việc trở lại nhịp sống thường
ngày.
Đây không phải là thời điểm của sự vô tâm, bởi cả thế
giới đang đau khổ và phải hiệp nhất chống lại bệnh dịch.
Xin Đức Giêsu phục sinh ban tặng niềm hy vọng cho tất
cả người
nghèo,
những ai đang sống
ở vùng xa,
những người tị
nạn và
người vô
gia cư.
Ước ǵ những anh chị em thiệt tḥi nhất không
bị bỏ rơi,
họ có thể được nhận ra ở các thành phố, vùng ven đô khắp
nơi trên thế giới.
Chúng ta không để họ thiếu
thốn những nhu cầu thiết yếu,
những điều mà hiện tại rất khó đáp ứng v́ nhiều hoạt
động bị đ́nh chỉ, cũng như thuốc men và nhất là trợ giúp
y tế cần thiết.
Trước t́nh h́nh hiện tại, ước
ǵ các lệnh trừng phạt quốc tế được nới lỏng,
những lệnh ngăn cản các Quốc gia hỗ trợ công dân của
ḿnh và hỗ trợ các Nước,
nhất là những nước nghèo nhất, đối diện với nhu cầu hiện
tại
bằng cách giảm
bớt, nếu không thể xoá
bỏ, khoản nợ đang
làm cho t́nh h́nh thêm khó khăn.
Đây không phải thời điểm của ích kỷ,
bởi vấn đề chúng ta đang đối diện liên hệ đến tất cả và
không phân biệt ai.
Trong nhiều nơi trên thế giới bị thiệt hại do corona
virus, tôi bày tỏ tâm t́nh đặc biệt đến Châu Âu.
Sau Chiến Tranh Thế Giới lần thứ hai, châu lục quư mến
này có thể hồi sinh là nhờ tinh thần liên đới cụ thể
giúp vượt qua xung đột quá khứ.
Hơn lúc nào hết, trong
t́nh h́nh hiện tại, những xung đột ấy không được phép
tái hiện,
nhưng mọi người cần nhận ra ḿnh là một phần của một gia
đ́nh duy nhất và cần giúp đỡ lẫn nhau.
Hiện tai, Châu Âu đang đối diện với một thử thách thời
đại, quyết định không chỉ tương lai của ḿnh mà c̣n của
cả thế giới.
Ước mong chúng ta không được đánh mất cơ hội thể hiện nỗ
lực liên đới, ngay cả khi phải thử đến những hướng giải
quyết mới.
Nếu không sẽ rơi vào chủ nghĩa ích kỷ của tư lợi và cám
dỗ trở về với quá khứ,
cùng với nguy cơ phá vỡ tương giao hoà b́nh và phát
triển cho các thế hệ kế tiếp.
Đây không phải thời điểm của chia rẽ.
Xin Đức Kitô, hoà b́nh của chúng ta, soi sáng những ai
có trách nhiệm trong các xung đột,
hầu chúng ta có đủ can đảm tuân thủ lời kêu gọi ngừng
bắn toàn cầu và ngay lập tức trên khắp thế giới.
Đây không phải là thời điểm để tiếp tục sản xuất và buôn
bán vũ khí,
sử dụng những khoản đầu tư lớn mà đáng lẽ phải được dùng
để chăm lo cho con người và cứu vớt mạng sống.
Ước ǵ đây
là lúc để kết thúc cuộc chiến dai
dẳng đă nhuốm máu cả Syria,
kết thúc xung đột ở Yemen và
kết thúc những căng thẳng ở Iraq cũng
như ở Liban.
Cầu mong đây
là lúc Israen
và Palestine nối
lại đàm phán
để t́m ra hướng giải quyết lâu dài và ổn định để cả hai
bên được sống trong hoà b́nh.
Cũng là lúc ngừng lại những đau khổ của dân chúng ở các
vùng phía đông Ucraina
và ngừng các cuộc tấn công khủng bố nhắm vào người vô
tội ở nhiều nước của Phi
Châu.
Đây không phải là thời điểm của lăng quên.
Cuộc khủng hoảng chúng ta đang đối diện không làm chúng
ta quên đi nhiều tiếng kêu cứu của rất nhiều người đau
khổ khác.
Xin Thiên Chúa hằng sống đến với các
dân tộc ở Châu Á và Châu Phi,
những nơi đang trải qua khủng khoảng nhân đạo, như ở
vùng Cabo
Delgado,
phía bắc Mozambic.
Xin Chúa sưởi ấm tâm hồn những
ai đang chịu tị nạn và di dời v́ chiến tranh, hạn hán và
đói kém.
Xin Chúa che chở những người
tị nạn và di dân,
trong số họ có
rất nhiều trẻ em,
đang sống trong cảnh cơ cực, đặc biệt là ở Libia và
ở vùng biên
giới giữa Hy Lạp và Thổ Nhĩ Kỳ.
Cầu mong cho Venezuela có
thể đạt đến những giải pháp cụ thể và mau chóng,
nhiều khi cần đến trợ giúp quốc tế đối với dân tộc đang
chịu cảnh đau khổ do t́nh h́nh chính trị, kinh tế-xă hội
và y tế gây ra.
Anh chị em thân
mến,
Vô tâm, ích kỷ, chia rẽ, lăng quên thực sự không phải là
những ngôn từ mà chúng ta muốn nghe lúc này.
Chúng ta muốn cấm
nói đến chúng luôn măi!
Những từ ngữ này
dường như chiếm ưu thế khi nơi chúng ta,
lo sợ và cái chết
đang thắng thế, khi chúng ta không để cho Đức Giêsu ngự
trị trong con tim và đời sống chúng ta.
Ngài đă chiến thắng
sự chết và mở ra cho chúng ta con đường dẫn đến ơn cứu
độ vĩnh cửu,
xoá đi bóng tối của
kiếp nhân sinh và dẫn đưa con người tới ngày vinh thắng
không bao giờ tàn lụi.
https://www.vaticannews.va/vi/pope/news/2020-04/thong-diep-phuc-sinh-2020.html
Bồ Câu với nhánh Oliu
mang niềm hy vọng - dấu báo ḥa b́nh
Đời sống "Giáo Hội tại gia" của Kitô hữu Công giáo, đối
với những tâm hồn giống như con chim bồ câu thứ hai được
thả ra nhưng trở về với cành cây Oliu hy vọng, chẳng
những không cảm thấy như bị giam cầm, bị ngăn trở các
hoạt động tông đồ của ḿnh. Trái lại, trong khi thân xác
của họ bị đóng đô ở một nơi, mà ḷng họ lại nghĩ đến
người khác nhiều hơn bao giờ hết. Ở chỗ, trong khi họ
đang được sống an toàn ở nhà, th́ có nhiều người đă trở
thành nạn nhân bị nhiễm covid-19, phải sống cách ly với
người thân yêu, và đă có những trường hợp vĩnh viễn ra
đi, hoàn toàn cô đơn, không bao giờ c̣n được thấy nhau
và gần nhau nữa. Và cả nghi thức an táng của họ cũng
thật là buồn tẻ vô cùng tội nghiệp. Trong số những nạn
nhân bị nhiễm rồi bị chết đó, có lẽ đang thương lẫn đáng
phục nhất là thành phần phục vụ y tế trong mùa đại dịch
covid-19 đầy nguy hiểm và nguy tử này, như đă thật sự
xẩy ra, cho một nạn nhân tiêu biểu, được thuật lại trong
bài viết sau đây: Xúc
động tin nhắn cuối cùng của nhân viên y tế ở tuyến đầu
chống COVID-19 .
Nằm trên giường bệnh vào
tháng trước, Madhvi Aya hiểu chuyện ǵ đang xảy ra với
cô.
Cô từng là một bác sĩ ở
Ấn Độ, sau đó được đào tạo để trở thành trợ lư bác sĩ
khi di cư sang Mỹ vào năm 1994. Cô đă làm việc hàng chục
năm tại Trung tâm Y tế Woodhull, một bệnh viện công ở
Brooklyn, New York - nơi cô có thể thấy những tác động
đáng sợ của virus corona.
Vài ngày sau ca làm việc
cuối cùng với tư cách nhân viên y tế, Aya trở thành bệnh
nhân.
Aya, 61 tuổi, lúc này chỉ
có một ḿnh trong bệnh viện, cách Long Island hơn 3 cây
số - nơi chồng và con gái 18 tuổi đang ở. Họ không được
đến thăm Aya.
Cô cũng không có sự an ủi
từ những đồng nghiệp quen thuộc, v́ cô nằm viện ở một cơ
sở khác gần nhà. Trong tin nhắn gửi về cho gia đ́nh, cô
mô tả cơn đau ngực khủng khiếp khi cố gắng rời khỏi
giường.
"T́nh trạng của em không
cải thiện như lẽ ra phải thế", cô viết cho chồng ḿnh là
Raj vào ngày 23-3. Khi ngày càng ốm yếu, các tin nhắn
gửi về nhà thưa dần, ngắn gọn và lẻ tẻ.
"Con nhớ mẹ", con gái
Minnoli của cô ấy nhắn vào ngày 25-3. Cô bé khao khát
những cái ôm của mẹ, sự thoải mái khi trườn vào giường
mẹ. "Xin mẹ đừng từ bỏ hy vọng v́ con cũng chưa từ bỏ.
Con cần mẹ. Con cần mẹ quay về với con".
"Yêu con. Mẹ sẽ quay về",
Aya nhắn lại cho con gái vào ngày hôm sau.
Nhưng Aya đă không thể
giữ lời hứa với con gái.
Nhân viên y tế tuyến đầu đối mặt với nguy cơ cao lây
nhiễm virus corona. Nhiều người đă nhiễm bệnh. Nhưng
chưa rơ có bao nhiêu nhân viên y tế ở New York đă qua
đời v́ COVID-19 sau khi chăm sóc bệnh
nhân.
Hệ thống y tế gần như
không công khai danh tính của những người này. Chỉ có
gia đ́nh và đồng nghiệp xác nhận mà thôi.
Tin nhắn của Aya với gia
đ́nh trong những ngày cuối đời tiết lộ câu chuyện về một
người phụ nữ dành phần lớn cuộc đời cho y học trước khi
chịu khuất phục trước sự khốc liệt của dịch bệnh.
Ban đầu Aya chỉ có triệu
chứng nhẹ và được theo dơi, cách ly tại nhà trước khi
t́nh trạng xấu đi nhanh chóng tới mức phải nhập viện và
ra đi một ḿnh.
"Cô ấy luôn ở bên chúng
tôi, bất cứ khi nào chúng tôi cần. Nhưng khi cô ấy bệnh,
không có ai ở bên cô ấy", chồng Aya buồn bă cho biết.
"Đây là một đ̣n nặng nề
với tất cả chúng ta", bác sĩ Robert Chin, giám đốc khoa
cấp cứu Woodhull, cho biết trong email nội bộ vào ngày
1-4. Ông đề nghị quyên góp giúp đỡ gia đ́nh Aya v́ cô là
nguồn thu nhập chính của gia đ́nh.
Con gái Minnoli của Aya
cho biết cảm xúc của cô chuyển từ đau buồn dữ dội đến
hoài nghi. Cô nghĩ đến việc trở thành bác sĩ và tức giận
hệ thống y tế không bảo vệ được nhân viên tuyến đầu. Đôi
khi cô ấy giận mẹ v́ không về nhà.
"Tôi chỉ muốn ôm mẹ và
nói mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi", Minnoli cho biết.
Chồng Aya, khi chở cô đến
Woodhull để xét nghiệm, không ngờ đó là lần cuối được
gặp vợ. Ngay cả lúc bệnh viện thông báo sự ra đi của
Aya, cả gia đ́nh cũng không được ôm nhau v́ phải giữ
khoảng cách tối thiểu.Họ cũng không muốn tổ chức một đám tang mà không
ai đến tham dự hay không được nh́n thi thể của Aya lần
cuối. Lúc này, quyết định hỏa táng được đưa ra.
Sau khi mẹ ra
đi, Minnoli vẫn nhắn tin vào số điện thoại của mẹ: "Con
nhớ mẹ. Cảm ơn mẹ đă đến thăm con trong giấc mơ".
Nhiều tuần sau
khi Aya ra đi, Minnoli vẫn xem đi xem lại đoạn tin nhắn
cuối cùng của hai mẹ con.
"Mẹ ơi. Ở trường
căng thẳng quá. Tin tốt là con về nhà rồi, nhưng con cần
mẹ về nhà với con. Mong là mẹ đă ăn tối và con vẫn cầu
nguyện cho mẹ và con chưa từ bỏ hy vọng", Minnoli nhắn
cho Aya 3 ngày trước khi Aya mất.
"Tập trung học
đi con", Aya trả lời.
"Con tập trung
mà, nhưng con muốn mẹ về nhà".
"Mẹ sẽ sớm về".
"Con yêu mẹ vô
cùng".
"Yêu con".
Đây là những lời
cuối cùng Aya nhắn tin cho con gái.
Đúng thế, sống an toàn
tại gia của ḿnh, những tâm hồn, đóng vai con chim bồ
câu ngậm cành Oliu hy vọng, vẫn luôn cảm thương lẫn cảm
phục những con người hy sinh phục vụ hết ḿnh và cho tới
cùng như thế. Những tâm hồn bồ câu tràn đầy hy vọng này
tin rằng tất cả những hy sinh cho tha nhân của những con
người phục vụ giữa nguy tử như thế, bao gồm cả hy sinh
của gia đ́nh họ, liên quan đến họ cũng thế, trước mặt
thế gian là một bất hạnh và mất mát lớn lao, nhưng Đấng
Quan Pḥng Thần Linh lại muốn lợi dụng họ để làm của lễ
hy sinh đền bù cho tội lỗi của nhân loại, cho cái vạ
covid-19 nhân loại đang phải chịu, dù chưa tương xứng,
và như thế, việc hy sinh phục vụ của họ, nhất là cái
chết của họ vô cùng ư nghĩa và có giá trị vô giá, một
cái chết đáng ước mơ và thật lư tưởng đối với những tâm
hồn bồ câu hy vọng chỉ mong muốn phần rỗi của "các linh
hồn cần đến LTXC hơn" thôi, bằng cách âm thầm hiệp thông
hy sinh cầu nguyện với những con người hy sinh đến chết
ấy cho Ơn Cứu Độ vô cùng cao quí của Chúa Kitô được sinh
nhiều hoa trái trong Mùa Đại Dịch Covid-19, một mùa chết
chóc được biến thành một Mùa Sự Sống cho biết bao nhiêu
linh hồn thành tâm thiện chí.
Nếu trong tâm trạng đầu tiên, như con chim bồ câu trở về
tầu Noe để được an toàn hơn, Kitô hữu Công giáo chúng ta
sống trong Chúa bằng việc hiệp thông phụng vụ với Giáo
Hội, cũng như bằng việc cầu nguyện với nhau, th́ tâm
trạng tiếp theo của họ, một tâm trạng bất khả thiếu và
bất khả phân ly với tâm trạng đầu tiên ấy, đóng vai con
chim bồ câu ngậm cành lá Oliu hy vọng này. Ở chỗ, Kitô
hữu Công giáo chúng ta, từ Chúa và cùng với Giáo Hội,
hướng tới và hiệp thông với tất cả anh chị em nạn nhân
của nạn đại dịch covid-19 nói chung, và thành phần phục
vụ nạn nhân covid-19 nói riêng, nhất là những nhân viên
y tế v́ phục vụ cũng trở thành nạn nhân đến chết đi. Với
tâm trạng này, Kitô hữu Công giáo chúng ta chẳng khác
nào như thành phần phụ nữ ra mồ Chúa từ sáng sớm ngày
thứ nhất trong tuần, như được Đức Thánh Cha cảm nhận và
nhắc nhủ chúng ta trong bài giảng lễ Phục Sinh Chúa Nhật
19/4/2020 dưới đây:
Những người phụ nữ này không thể ngờ được rằng, từ trong
bóng tối của ngày Sa-bát đó,
chính họ đang thực hiện những sự chuẩn bị cho “B́nh minh
của ngày thứ nhất trong tuần”,
ngày sẽ thay đổi lịch sử.
Như hạt giống bị chôn vùi trong ḷng đất,
Đức Giêsu chuẩn bị làm cho đời sống mới được nở hoa
trong thế giới này;
và những người phụ nữ đó, bằng lời cầu nguyện và t́nh
yêu, đă giúp tạo nên đoá hoa hy vọng đó.
Trong những ngày buồn thảm này,
có biết bao người cũng đă và đang làm những điều mà
những phụ nữ kia đă thực hiện,
đó là gieo hạt mầm hy vọng,
với những cử chỉ bé nhỏ của ḷng quan tâm, của t́nh
thường và lời cầu nguyện.
Rạng sáng, những người phụ nữ đi đến ngôi mộ.
Thiên thần nói với họ: “Đừng sợ. Ngài không ở đây; v́
Ngài đă sống lại” (câu 5-6).
Họ nghe thấy những lời của sự sống ngay cả khi họ đang
đứng trước một ngôi mộ…
Và sau đó họ gặp Đức Giê-su, đấng ban tặng tất mọi niềm
hy vọng, Đấng xác chuẩn thông điệp và nói:
“Đừng sợ”(câu 10). Đừng
sợ, đừng lui bước trước sợ hăi:
Đây là thông điệp của hy vọng.
Nó được gửi đến chúng ta hôm nay.
Đây là những lời mà Thiên Chúa lặp lại với chúng ta ngay
trong đêm nay.
Đêm nay, chúng ta được trao một quyền cơ bản mà không
bao giờ bị lấy mất: quyền hy vọng.
Đó là niềm hy vọng sống động và mới mẻ đến từ Thiên
Chúa.
Đó không phải là thứ lạc quan tếu;
nó không phải là một cái vỗ nhẹ vào lưng hay một lời
khích lệ trống rỗng.
Đó là một món quà từ thiên đường, thứ mà chúng ta không
thể tự ḿnh kiếm được.
Trong những tuần này, chúng ta đă lặp đi lặp lại rằng
‘tất cả sẽ ổn thôi’.
Đó là những lời nói bén rễ từ nét đẹp nhân bản và thúc
đẩy những câu khích lệ nổi lên từ cơi ḷng chúng ta.
Nhưng khi ngày tháng trôi qua và nỗi sợ hăi tăng lên,
ngay cả niềm hy vọng táo bạo nhất cũng có thể tan biến.
Niềm hy vọng của Đức Giê-su mang lại th́ rất khác.
Ngài gieo vào ḷng chúng ta niềm tin rằng Thiên Chúa có
thể biến mọi thứ trở nên tốt lành,
v́ chưng ngay cả từ ngôi mộ Ngài cũng đă mang lại sự
sống.
Ngôi mộ là nơi không ai bước vào.
Nhưng Chúa Giêsu trỗi dậy v́ chúng ta; Ngài đă sống lại
cho chúng ta,
để mang lại sự sống từ nơi của sự chết, để khởi đầu một
lịch sử mới ở chính nơi bị chèn bởi tảng đá.
Đấng đă lăn ḥn đá bịt kín lối vào ngôi mộ cũng có thể
loại bỏ những viên đá trong trái tim chúng ta.
V́ vậy, chúng ta đừng nhụt chí; chúng ta đừng đặt tảng
đá chắn mất niềm hy vọng.
Chúng ta có thể và phải hy vọng v́ Thiên Chúa là Đấng
thành tín.
Ngài không bỏ rơi chúng ta;
Ngài đă viếng thăm ta và đă bước vào
những cảnh huống đau thương, thống khổ và chết chóc của
chúng ta.
Ánh sáng của Ngài xua tan bóng tối của ngôi mộ;
hôm nay Ngài muốn ánh sáng đó xuyên qua cả những góc tối
nhất trong cuộc sống chúng ta.
Thưa quư anh chị em,
ngay cả khi chúng ta đă chôn vùi niềm hy vọng trong trái
tim ḿnh,
chúng ta cũng đừng từ bỏ, v́ Thiên Chúa vẫn luôn lớn
hơn.
Bóng tối và sự chết không có lời cuối cùng.
Hăy mạnh mẽ lên, v́ với Chúa không có ǵ là hư mất!
Ḷng can đảm.
Đây là một cụm từ thường được Chúa Giêsu nói trong Tin
Mừng.
Chỉ một lần những người khác dùng cụm từ này để khích
một người đang cần giúp đỡ:
Hăy can đảm đứng dậy, Ngài đang gọi anh đó! (Mc 10:49).
Chính Người, Đấng Phục Sinh, đă nâng chúng ta lên trong
những lúc cần thiết.
Trên hành tŕnh cuộc sống, nếu ta cảm thấy yếu đuối,
mỏng ḍn, hoặc sa ngă,
xin đừng sợ, Thiên Chúa sẽ đưa tay giúp đỡ và nói với
ta: “<i style="box-sizing:border-box;margin:0px