Phụng Vụ Lời Chúa cho Chúa Nhật XVIII Năm C hôm nay nhấn mạnh đến mối hiệp thong thần linh, một mối hiệp thông thần linh vượt lên trên tất cả mọi sự thuộc về thế gian này nói chung và của cải vật chất nói riêng.
Đó là lý do chính Chúa Giêsu trong Bài Phúc Âm hôm nay đã trực tiếp cảnh báo người em đòi chia gia tài và gián tiếp người anh tham lam chiếm hữu tất cả gia tài cho mình rằng:
"Các ngươi hãy coi chừng, giữ mình tránh mọi thứ tham lam: vì chẳng phải sung túc mà đời sống được của cải bảo đảm cho đâu".
Đúng thế, chỉ có những ai tin có đời sau thì mới cảm thấu được tất cả ý nghĩa và sự thật trong lời Chúa cảnh giác rất quan trọng khẩn thiết trên đây: “Chẳng phải sung túc mà đời sống được của cải bảo đảm cho đâu".
Bởi vì của cải chỉ là phương tiện chứ không phải là cùng đích của con người, và con người được dựng nên cho đời sau chứ không phải ở đời này, nên không gì ở trên đời này có thể làm thỏa nguyện được cõi lòng luôn tìm kiếm chân thiện mỹ, luôn khắc khoải cho tới khi được nghỉ an trong Chúa, Đấng tạo dựng nên họ theo hình ảnh thần linh của Ngài và tương tự như Ngài, và là Đấng cứu độ duy nhất của họ, một tạo vật bất toàn lẫn bất lực cùng bất hạnh nên luôn bất an.
Và đó cũng là lý do, trong cùng Bài Phúc Âm hôm nay, thành phần có lòng tham vô đáy, chỉ biết tích lũy và hưởng thụ: “Tôi sẽ làm thế này, là phá các kho lẫm của tôi mà xây những cái lớn hơn, rồi chất tất cả lúa thóc và của cải tôi vào đó, và tôi sẽ bảo linh hồn tôi rằng: ‘Hỡi linh hồn, ngươi có nhiều của cải dự trữ cho nhiều năm: ngươi hãy nghỉ ngơi, ăn uống vui chơi đi’", chỉ biết tích lũy và hưởng thụ đến độ không biết chia sẻ với người thiếu thốn hơn mình, nên đã bị Chúa Giêsu thậm tệ nguyền rủa một cách thương tình như sau:
“Nhưng Thiên Chúa bảo nó rằng: 'Hỡi kẻ ngu dại, đêm nay người ta sẽ đòi linh hồn ngươi, thế thì những của ngươi tích trữ sẽ để lại cho ai?' Vì kẻ tích trữ của cải cho mình mà không làm giàu trước mặt Chúa thì cũng vậy".
Thế nên mới có cảm nghiệm của vị tác giả của Sách Giảng Viên trong Bài Đọc 1 hôm nay, một vị tác giả được cho rằng đã từng là một vị vua sang giầu trần gian này, một vị quốc vương lừng danh là khôn ngoan, nhưng có đến 700 thiếp và 300 thê, để rồi cuối cùng chỉ còn biết than lên rằng:
“Hư không trên các sự hư không, hư không trên các sự hư không, và mọi sự đều hư không. Vì kẻ này làm việc vất vả trong sự khôn ngoan, hiểu biết và lo lắng, rồi phải để sự nghiệp lại cho người ở nhưng không, thì thật là hư không và tai hại lớn lao. Ích gì cho người bởi mọi việc mình làm mà phải chịu đau khổ cực lòng dưới phàm trần? Suốt ngày của họ đầy sự đau khổ gian truân, và ban đêm lại không được yên lòng, thế thì chẳng phải là hư không sao?”
Tuy nhiên, ngay từ ban đầu, con người đã tự động dứt bỏ mối hiệp thông thần linh với Thiên Chúa, ngoại tình với thế gian, theo sự mai mối tinh ranh của ma quỉ, chạy theo những gì không phải là Chúa, bám víu lấy phương tiện thấp hèn tạm bợ hơn là cùng đích bất biến của mình, đã “yêu chuộng tối tăm hơn ánh sáng” (Gioan 3:19), mà họ đã trở thành đáng thương trước Vị “Thiên Chúa là tình yêu” (1Gioan 4:8,16) vô cùng nhân hậu, đến độ họ đã được Ngài tỏ lòng thương cứu độ họ trong Chúa Kitô và nhờ Chúa Kitô Con của Ngài.
Chính vì thế, chính vì chung loài người đã được Con Thiên Chúa làm người cứu độ, nhất là thành phần tin tưởng chấp nhận Người nơi Phép Rửa mà họ đã được vị Tông Đồ Dân Ngoại Phaolô khuyên dạy sống xứng đáng với thân phận được tái sinh của họ như sau trong Bài Đọc 2:
“Anh em thân mến, nếu anh em đã sống lại với Ðức Kitô, anh em hãy tìm những sự trên trời, nơi Ðức Kitô ngự bên hữu Thiên Chúa. Anh em hãy nghĩ đến những sự trên trời, chứ đừng nghĩ đến những sự dưới đất. Vì anh em đã chết, và sự sống anh em được ẩn giấu với Ðức Kitô trong Thiên Chúa. Khi Ðức Kitô là sự sống anh em xuất hiện, bấy giờ anh em sẽ xuất hiện với Người trong vinh quang. Vậy còn sống trên địa cầu, anh em hãy kiềm chế các chi thể anh em, là sự gian dâm, ô uế, dục tình, đam mê xấu xa và hà tiện, tức là sự thờ phượng thần tượng”.
Chính vì con người đã được Thiên Chúa cứu độ như thế mà cần phải xứng dáng đáp ứng lại lòng thương xót của Ngài, theo tâm tình của Bài Đáp Ca hôm nay như sau:
1) Hãy tới, chúng ta hãy reo mừng Chúa, hãy hoan hô Ðá Tảng cứu độ của ta! Hãy ra trước thiên nhan với lời ca ngợi, chúng ta hãy xướng ca để hoan hô Người.
2) Hãy tiến lên, cúc cung bái và sụp lạy, hãy quỳ gối trước nhan Chúa, Ðấng tạo thành ta. Vì chính Người là Thiên Chúa của ta, và ta là dân Người chăn dẫn, là đoàn chiên thuộc ở tay Người.
3) Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Người: "Ðừng cứng lòng như ở Mêriba, như hôm ở Massa trong khu rừng vắng, nơi mà cha ông các ngươi đã thử thách Ta, họ đã thử Ta mặc dầu đã thấy công cuộc của Ta".