|   | 
					
					
						| 
						 
						
						PVLC Thứ 6 Tuần I Mùa Chay  | 
					
				
				
				
				Bài Đọc I: Ed 18, 21-28
				
				
				"Có phải Ta muốn kẻ gian ác phải chết, chớ không muốn nó bỏ đàng 
				tội lỗi và được sống ư?"
				
				
				Trích sách Tiên tri Êdêkiel.
				
				
				Đây Chúa là Thiên Chúa phán: "Nếu kẻ gian ác ăn năn sám hối mọi 
				tội nó đă phạm, tuân giữ mọi giới răn của Ta, và thực thi công 
				b́nh chính trực, nó sẽ sống chớ không phải chết. Ta sẽ không nhớ 
				lại mọi tội ác nó đă phạm: nó sẽ sống nhờ việc công chính mà nó 
				đă thực hành! Chúa là Thiên Chúa phán: "Có phải Ta muốn kẻ gian 
				ác phải chết, chớ không muốn nó bỏ đàng tội lỗi và được sống ư?
				
				
				C̣n nếu kẻ công chính bỏ đàng công chính, và phạm tội ác cách 
				ghê tởm như người gian ác quen phạm, có phải nó được sống ư? 
				Chẳng ai c̣n nhớ đến mọi việc công chính nó đă thực hiện, v́ sự 
				bất trung nó đă làm và tội lỗi nó đă phạm, nó sẽ phải chết.
				
				
				Các ngươi nói rằng: "Đường lối của Chúa không chính trực". Vậy 
				hỡi nhà Israel, hăy nghe đây: Có phải đường lối của Ta không 
				chính trực ư? Hay trái lại đường lối của các ngươi không chính 
				trực? Khi người công chính từ bỏ lẽ công chính và phạm tội ác, 
				nó phải chết, chính v́ tội ác nó phạm mà nó phải chết. Nếu kẻ 
				gian ác bỏ đàng gian ác nó đă đi, và thực thi công b́nh chính 
				trực, nó sẽ được sống. Nếu nó suy nghĩ và từ bỏ mọi tội ác nó đă 
				phạm, nó sẽ sống chớ không phải chết".
				
				
				Đó là lời Chúa.
				
				
				Đáp Ca: Tv 129, 1-2. 3-4ab. 4c-6. 7-8
				
				
				Đáp: Nếu Chúa con nhớ hoài sự lỗi, lạy Chúa, nào ai chịu nổi 
				được ư? (c. 3)
				
				
				Xướng: 1) Từ vực sâu, lạy Chúa, con kêu lên Chúa. Lạy Chúa, xin 
				nghe tiếng con cầu; dám xin Chúa hăy lắng tai, hầu nghe thấu 
				tiếng van nài của con. - Đáp.
				
				
				2) Nếu Chúa con nhớ hoài sự lỗi, lạy Chúa, nào ai chịu nổi được 
				ư? Nhưng Chúa thường rộng lượng thứ tha, để cho thiên hạ tôn thờ 
				kính yêu. - Đáp.
				
				
				3) Tôi hy vọng rất nhiều vào Chúa, linh hồn tôi trông cậy ở lời 
				Ngài. Linh hồn tôi mong đợi Chúa tôi, hơn người lính gác mong 
				trời rạng đông. - Đáp.
				
				
				4) Hơn lính gác mong hừng đông dậy, Israel đang mong đợi Chúa 
				tôi: Bởi v́ Chúa rộng lượng từ bi, và Chúa rất giàu ơn cứu 
				độ. Và chính Ngài sẽ giải thoát Israelcho khỏi mọi điều gian 
				ác. - Đáp. 
				
				
				Câu Xướng Trước Phúc Âm: Ga 11, 25a và 26
				
				
				Chúa phán: "Ta là sự sống lại và là sự sống; ai tin Ta, sẽ không 
				chết đời đời".
				
				
				Phúc Âm: Mt 5, 20-26
				
				
				"Hăy đi làm hoà với người anh em ngươi trước đă".
				
				
				Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
				
				
				Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Nếu các con không 
				công chính hơn các luật sĩ và biệt phái, th́ các con chẳng được 
				vào Nước Trời đâu. Các con đă nghe dạy người xưa rằng: Không 
				được giết người. Ai giết người, sẽ bị luận phạt nơi toà án. C̣n 
				Ta, Ta bảo các con: Bất cứ ai phẫn nộ với anh em ḿnh, th́ sẽ bị 
				toà án luận phạt. Ai bảo anh em là "ngốc", th́ bị phạt trước 
				công nghị. Ai rủa anh em là "khùng", th́ sẽ bị vạ lửa địa 
				ngục. Nếu con đang dâng của lễ nơi bàn thờ mà sực nhớ người anh 
				em đang có điều bất b́nh với con, th́ con hăy để của lễ lại 
				trước bàn thờ, đi làm hoà với người anh em con trước đă, rồi hăy 
				trở lại dâng của lễ. Hăy liệu làm hoà với kẻ thù ngay lúc c̣n đi 
				dọc đường với nó, kẻo kẻ thù sẽ đưa con ra trước mặt quan toà, 
				quan toà lại trao con cho tên lính canh và con sẽ bị tống ngục. 
				Ta bảo thật cho con biết: Con sẽ không thoát khỏi nơi ấy cho đến 
				khi trả hết đồng bạc cuối cùng!"
				
				
				Đó là lời Chúa.
				
				
				 
				
				
				
				Suy niệm 
				
				
				
				Sự Sống ḥa giải    
				
				
				Hôm nay, Thứ Sáu trong Tuần 1 Mùa Chay, vấn đề chính yếu 
				của Phụng Vụ Lời Chúa cho ngày này đó là vấn đề ḥa giải, ḥa 
				giải với nhau giữa loài người, (nội dung của Bài Phúc Âm), và 
				ḥa giải với Thiên Chúa, (nội dung của Bài Đọc 1), một vấn đề 
				ḥa giải vẫn phản ảnh chủ đề chung cho Mùa Chay về một Chúa 
				Kitô "đă tự ư bỏ sự sống ḿnh đi để lấy nó lại" (Gioan 
				10:17) để mang lại sự ḥa giải giữa con người với Thiên Chúa và 
				với nhau.
				
				
				Trước hết, trong Bài Phúc Âm hôm nay, Chúa Giêsu đă dạy các 
				môn đệ của Người là thành phần mà Người muốn họ phải "công 
				chính hơn các luật sĩ và biệt phái" thực hiện một hành động 
				ḥa giải thật là khó khăn, hoàn toàn trái với tự nhiên và đầy 
				tính cách nhu nhược theo lập luận loài người, như sau: 
				
				
				"Nếu con đang dâng của lễ nơi bàn thờ mà sực nhớ người anh em 
				đang có điều bất b́nh với con, th́ con hăy để của lễ lại trước 
				bàn thờ, đi làm hoà với người anh em con trước đă, rồi hăy trở 
				lại dâng của lễ". 
				
				
				Căn cứ vào lời khuyên dạy trên đây của Chúa Giêsu th́ nạn nhân 
				cần phải đi làm ḥa cùng phạm nhân, chứ không phải ai có lỗi th́ 
				người ấy phải xin lỗi mới đúng, mới hợp t́nh hợp lư và mới hợp 
				với phép công b́nh. 
				
				
				Đó là ư nghĩa sống trọn lành hơn, sống không theo tự nhiên như 
				dân ngoại, không theo lập luận b́nh thường của trần gian, mà 
				Chúa Giêsu mong muốn nơi các môn đệ của Người, thành phần muốn 
				theo Người, Đấng đă tự động đến làm ḥa với con người thụ tạo là 
				thành phần đă phạm đến Cha của Người cũng như đến chính Người là 
				Thiên Chúa của họ.
				
				
				Ở đây Chúa Giêsu đề cao đức bác ái hơn là lễ vật hiến dâng trên 
				bàn thờ, đúng hơn, Người dạy chúng ta là thành phần môn đệ sống 
				trọn lành hơn của Người là hăy dâng lễ vật bằng cả một tấm ḷng 
				yêu thương, chứ không phải với một tấm ḷng c̣n đầy những hận 
				thù và ghen ghét. 
				
				
				Bởi v́, có yêu thương họ mới xứng đáng dâng lễ vật lên 
				chính Đấng đă "yêu thương thế gian đến ban Con Một của ḿnh", đă 
				"không dung tha cho Con Một của ḿnh một đă phó nộp Người v́ 
				tất cả chúng ta" (Roma 8:32), và mới xứng đáng dâng lễ vật 
				với Đấng "đă hiến ḿnh làm giá chuộc cho nhiều người" 
				(Mathêu 20:28), Đấng chỉ "cần ḷng nhân lành hơn là lễ vật" 
				(Mathêu 9:13).
				
				
				Và hành động "hăy để của lễ lại trước bàn thờ, đi làm hoà với 
				người anh em con trước đă, rồi hăy trở lại dâng của lễ" đây 
				không phải là, chẳng hạn, như vào lúc mở đầu Thánh Lễ, bắt đầu 
				phần thống hối, chúng ta thấy chúng ta đang bất măn và bực bội 
				với một người anh chị em nào của chúng ta, v́ họ đă xúc phạm đến 
				chúng ta một cách nào đó, vô t́nh hay cố ư, bằng lời nói hay 
				việc làm v.v., th́ chúng ta cần phải ra khỏi nhà thờ, lái xe về 
				gặp họ để làm ḥa với họ, để gọi là "xin lỗi" họ, đúng như lời 
				Chúa dạy theo nghĩa đen.
				
				
				Hành động "hăy để của lễ lại trước bàn thờ, đi làm hoà với 
				người anh em con trước đă, rồi hăy trở lại dâng của lễ" đây 
				là ở chỗ chỉ cần ngay giây phút cộng đồng phụng vụ bấy giờ đang 
				cử hành nghi thức thống hối đầu lễ, chúng ta hăy tự động bỏ qua 
				cho phạm nhân của chúng ta, thế là đủ, thế là xong, thế là 
				xứng đáng tham dự Thánh Lễ, xứng đáng dâng Thánh Lễ và xứng đáng 
				lănh nhận Thánh Thể là bí tích yêu thương và hiệp thông. 
				
				
				Nếu chúng ta là nạn nhân của thành phần phạm nhân của chúng ta 
				không tự động làm ḥa với họ, bằng cách tự động bỏ qua tha thứ 
				cho họ, như chúng ta đă được Thiên Chúa giầu ḷng thương xót 
				liên lỉ thứ tha, không bao giờ cùng, chúng ta sẽ trở thành nạn 
				nhân gấp đôi, nghĩa là chúng ta vừa là nạn nhân của họ vừa là 
				nạn nhân của chính chúng ta nữa. Mà là nạn nhân của chính ḿnh 
				mới càng khổ hơn là nạn nhân của phạm nhân. Tại sao? 
				
				
				Tại v́ chúng ta lúc nào cũng cảm thấy nặng ḷng, cũng cảm thấy 
				sợ ma ban ngày, không dám đến gần họ, thấy bóng họ ở chỗ này 
				th́ chúng ta tránh ngay đi chỗ khác, có họ th́ không có chúng ta 
				v.v. Họ có trong hội đoàn này th́ chúng ta bỏ hội đoàn đó hay 
				không tham gia vào cùng một hội đoàn với họ. 
				
				
				Họ làm được ǵ hay ho hoặc được khen tặng chúng ta cảm thấy ghen 
				tương và t́m cách hạ họ xuống, v́ họ là phạm nhân xấu xa của 
				chúng ta làm sao xứng đáng như thế được v.v. Cho đến khi chúng 
				ta thật ḷng tha cho họ, chẳng cần họ phải đến xin lỗi chúng ta, 
				và chẳng cần biết họ vô t́nh hay cố ư phạm đến chúng ta, bấy giờ 
				chúng ta mới cảm thấy thật sự là nhẹ nhàng, như được giải phóng 
				vậy.
				
				
				Đó là lư do Chúa Giêsu đă khuyên chúng ta hết sức chí lư trong 
				Bài Phúc Âm hôm nay, để nhờ đó chúng ta thoát được t́nh trạng 
				trở thành nạn nhân gấp đôi, sống một cách hết sức khốn khổ, bất 
				an, bất hạnh, chẳng khác ǵ như một tù nhân mất hết tự do, 
				trong đời sống đạo, trong cuộc hành tŕnh đức tin của ḿnh với 
				họ và như họ: 
				
				
				"Hăy liệu làm hoà với kẻ thù ngay lúc c̣n đi dọc đường với 
				nó, kẻo kẻ thù sẽ đưa con ra trước mặt quan toà, quan toà lại 
				trao con cho tên lính canh và con sẽ bị tống ngục. Ta bảo thật 
				cho con biết: Con sẽ không thoát khỏi nơi ấy cho đến khi trả hết 
				đồng bạc cuối cùng!"
				
				
				
				"Hăy liệu làm hoà với kẻ thù": Chúng 
				ta là nạn nhân phải đi "làm ḥa với kẻ thù" của chúng ta, 
				chứ không ngược lại, nghĩa là bỏ qua tha thứ cho "kẻ thù" 
				của ḿnh.
				
				
				
				"Ngay lúc c̣n đi dọc đường với nó": Nghĩa 
				là, trước hết, là "lúc" chúng ta với họ c̣n sống, 
				chứ đừng chờ tới khi họ chết rồi mới chịu tha thứ một cách 
				bất đắc dĩ, và sau nữa c̣n là "lúc" chúng ta và họ vẫn 
				c̣n liên hệ với nhau, trong một gia đ́nh, trong một 
				hội đoàn, trong một giáo xứ, trong một trường học, trong một văn 
				pḥng v.v. 
				
				
				"Kẻo kẻ thù sẽ đưa con ra trước mặt quan toà", ở chỗ 
				chính phạm nhân của chúng ta trở thành những ǵ làm cho chúng ta 
				là nạn nhân của họ bị nhức nhối trong lương tâm, một lương 
				tâm đóng vai "quan ṭa" của chúng ta bấy giờ.
				
				
				
				"Quan toà lại trao con cho tên lính canh và con sẽ bị tống 
				ngục", ở 
				chỗ nếu chúng ta không tự động bỏ qua tha thứ cho phạm nhân của 
				chúng ta, th́ "tên lính" tiêu biểu cho thái độ chấp nhấp 
				nơi chúng ta sẽ "tống" chúng ta vào "ngục" 
				thất hẹp ḥi là chính cơi ḷng vị kỷ bất vị tha của chúng ta. 
				
				
				
				"Con sẽ không thoát khỏi nơi ấy cho đến khi trả hết đồng bạc 
				cuối cùng!", nghĩa 
				là cho tới khi nào chúng ta là nạn nhân tự động tha thứ 
				cho phạm nhân của ḿnh th́ bấy giờ, và chính vào lúc bấy 
				giờ, chúng ta mới được thật sự tự do, mới thanh thoát mà b́nh an 
				vui sống vươn lên, đúng như kinh nghiệm thực tế cho thấy đúng là 
				như vậy!
				
				
				Sau nữa, trong Bài Đọc 1 hôm nay, qua miệng Tiên Tri Êzêkiên, 
				vấn đề ḥa giải với Thiên Chúa là ở chỗ con người tỏ ra hoán cải 
				trở về với Ngài, Đấng thật ra đă ḥa giải với loài người tội 
				nhân trước, ở chỗ, đă tự động hứa ban Đấng Cứu Thế cho loài 
				người ngay sau nguyên tội của họ (xem Khởi Nguyên 3:15), 
				v́ Thiên Chúa dựng nên con người là để họ được hạnh phúc chân 
				thực và vĩnh viễn, chứ không bao giờ lại mong muốn họ bị hư đi 
				hay sống một cách khốn khổ: "Có phải Ta muốn kẻ gian ác phải 
				chết, chớ không muốn nó bỏ đàng tội lỗi và được sống ư?"
				
				
				Thế nhưng, ơn cứu độ của Ngài và hạnh phúc trường sinh của Thiên 
				Chúa chỉ giành cho những ai xứng đáng lănh nhận mà thôi, ở chỗ, 
				cho dù tự bản chất con người vốn yếu hèn và tội lỗi, miễn là họ 
				biết hoán cải bằng việc từ bỏ tội lỗi và sống công chính, như 
				dân thành Ninive trong Bài Đọc 1 hôm kia, và như chính Ngài đă 
				minh định trong Bài Đọc 1 hôm nay:
				
				
				"Nếu kẻ gian ác ăn năn sám hối mọi tội nó đă phạm, tuân giữ 
				mọi giới răn của Ta, và thực thi công b́nh chính trực, nó sẽ 
				sống chớ không phải chết. Ta sẽ không nhớ lại mọi tội ác nó đă 
				phạm: nó sẽ sống nhờ việc công chính mà nó đă thực hành!"
				
				
				Tuy nhiên, sự sống đây là sự sống thần linh, sự sống công chính, 
				sự sống chân thật, nên không thể nào nay c̣n mai mất, mà phải 
				kéo dài và tồn tại măi măi nơi những ai sống công chính, bằng 
				không, họ vẫn có thể gặp nguy hiểm v́ họ c̣n đang làm chủ sự 
				công chính chứ không phải sự công chính làm chủ họ. Và v́ sự 
				công chính chưa làm chủ họ mà họ vẫn có thể bị chết nếu họ bất 
				trung v́ tự họ đă làm mất đi sự công chính của họ: 
				
				
				"C̣n nếu kẻ công chính bỏ đàng công chính, và phạm tội ác 
				cách ghê tởm như người gian ác quen phạm, có phải nó được sống 
				ư? Chẳng ai c̣n nhớ đến mọi việc công chính nó đă thực hiện, v́ 
				sự bất trung nó đă làm và tội lỗi nó đă phạm, nó sẽ phải chết".
				
				
				Tuy nhiên, tự bản chất vừa mù quáng vừa yếu nhược của ḿnh, con 
				người không thể nào tự ḿnh có thể nên công chính và tự ḿnh có 
				thể sống công chính măi măi đúng như ư muốn của Thiên Chúa, 
				ngoại trừ tin tưởng cậy trông vào Chúa là Đấng duy nhất có 
				thể cứu độ họ, là Đấng sẵn sàng tha thứ cho họ và t́m hết 
				cách để thánh hóa họ, để tỏ ḿnh ra cho họ, nhờ đó, nhờ nhận 
				biết Ngài mà họ được hiệp thông thần linh với Ngài, đúng như 
				mục đích Ngài đă tạo dựng nên họ và cứu chuộc họ.
				
				
				Bởi thế mà Bài Đáp Ca hôm nay mới chất chứa những cảm thức thần 
				linh và tâm t́nh gắn bó đầy cậy trông tin tưởng của con người 
				biết ḿnh với Vị Thiên Chúa "rộng lượng từ bi, và rất giàu ơn 
				cứu độ": 
				
				
				1) Từ vực sâu, lạy Chúa, con kêu lên Chúa. Lạy Chúa, xin nghe 
				tiếng con cầu; dám xin Chúa hăy lắng tai, hầu nghe thấu tiếng 
				van nài của con. 
				
				
				2) Nếu Chúa con nhớ hoài sự lỗi, lạy Chúa, nào ai chịu nổi được 
				ư? Nhưng Chúa thường rộng lượng thứ tha, để cho thiên hạ tôn thờ 
				kính yêu. 
				
				
				3) Tôi hy vọng rất nhiều vào Chúa, linh hồn tôi trông cậy ở lời 
				Ngài. Linh hồn tôi mong đợi Chúa tôi, hơn người lính gác mong 
				trời rạng đông. 
				
				
				4) Hơn lính gác mong hừng đông dậy, Israel đang mong đợi Chúa 
				tôi: Bởi v́ Chúa rộng lượng từ bi, và Chúa rất giàu ơn cứu 
				độ. Và chính Ngài sẽ giải thoát Israelcho khỏi mọi điều gian 
				ác.  
				
				
				 
				
				
				
				Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu 
				có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ 
				trên
				
 
				
				
				
				
				MC.Tuan1-6.mp3