|
PVLC Mùa Chay Tuần V Thứ 4 |
Bài Đọc
I: Đn 3, 14-20. 91-92. 95
"Người
đă sai thiên thần của Người đến giải thoát các tôi tớ Người".
Trích
sách Tiên tri Đaniel.
Trong
những ngày ấy, vua Nabucôđônôsor nói rằng: "Hỡi Sidrach, Misach
và Abđênagô, có phải các ngươi không chịu thờ các thần của ta và
lạy tượng vàng ta đă dựng không? Vậy nếu các ngươi đă sẵn sàng,
th́ lúc nghe tiếng kèn, tiếng huyền cầm, tiếng c̣i, quyển sáo và
các thứ nhạc khí, các ngươi phải sấp ḿnh thờ lạy tượng ta đúc.
Nhưng nếu các ngươi không chịu sấp ḿnh thờ lạy, lập tức các
ngươi sẽ bị ném vào ḷ lửa cháy bừng. Và coi Chúa nào sẽ cứu
thoát các ngươi khỏi tay ta". Sidrach, Misach và Abđênagô trả
lời với vua Nabucôđônôsor rằng: "Tâu lạy vua, chúng tôi không
cần trả lời cùng vua về việc này, v́ đây Thiên Chúa chúng tôi
thờ có thể cứu thoát chúng tôi khỏi ḷ lửa cháy bừng, và khỏi
tay đức vua; nhược bằng Thiên Chúa chúng tôi không muốn th́, tâu
lạy vua, vua nên biết rằng chúng tôi không thờ các thần của vua
và không lạy tượng vàng của vua dựng lên".
Bấy giờ
vua Nabucôđônôsor thịnh nộ, mặt biến sắc, nh́n thẳng vào
Sidrach, Misach và Abđênagô, ông ra lệnh đốt ḷ nóng hơn thường
gấp bảy lần, và truyền lệnh các tráng sĩ trong cơ binh trói chân
Sidrach, Misach và Abđênagô, và ném vào ḷ lửa cháy bừng.
Bấy giờ
vua Nabucôđônôsor bỡ ngỡ, vội vă đứng lên và nói với các triều
thần rằng: "Chớ th́ ta không ném ba người bị trói vào ḷ lửa
sao?" Các ông trả lời với vua rằng: "Tâu lạy vua, thật có". Vua
nói: "Đây ta thấy có bốn người không bị trói đi lại giữa ḷ lửa
mà không hề hấn ǵ; dáng điệu người thứ tư giống như Con Thiên
Chúa". Vua Nabucôđônôsor nói tiếp: "Chúc tụng Chúa của Sidrach,
Misach và Abđênagô, Đấng đă sai thiên thần của Người đến giải
thoát các tôi tớ tin cậy Người, không chịu vâng phục mệnh lệnh
của nhà vua và thà hy sinh thân xác, chớ không phục luỵ thờ lạy
Chúa nào khác ngoài Thiên Chúa của họ".
Đó là lời
Chúa.
Đáp Ca:
Đn 3, 52. 53. 54. 55. 56
Đáp: Chúa
đáng ca ngợi và tôn vinh muôn đời (c. 52b).
Xướng: 1)
Lạy Chúa là Thiên Chúa cha ông chúng con, Chúa đáng chúc tụng,
đáng ca ngợi, tôn vinh và tán tụng muôn đời. Chúc tụng thánh
danh vinh quang Chúa, đáng ca ngợi, tôn vinh và tán tụng muôn
đời. - Đáp.
2) Chúa
đáng chúc tụng trong đền thánh vinh quang Chúa, đáng ca ngợi và
tôn vinh muôn đời. - Đáp.
3) Chúc
tụng Chúa ngự lên ngai vương quyền Chúa, đáng ca ngợi và tôn
vinh muôn đời. - Đáp.
4) Chúc
tụng Chúa, Đấng nh́n thấu vực thẳm và ngự trên các Thần Vệ Binh,
đáng ca ngợi và tôn vinh muôn đời. - Đáp.
5) Chúc
tụng Chúa ngự trên bầu trời, đáng ca ngợi và tôn vinh muôn đời.
- Đáp.
Câu
Xướng Trước Phúc Âm: Ga 11, 25a và 26
Chúa
phán: "Ta là sự sống lại và là sự sống; ai tin Ta, sẽ không chết
đời đời".
Phúc
Âm: Ga 8, 31-42
"Nếu
Chúa Con giải thoát các ngươi, th́ các ngươi thực sự được tự
do".
Tin Mừng
Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy,
Chúa Giêsu nói với những người Do-thái đă tin nơi Ngài rằng:
"Nếu các ngươi cứ ở trong lời Ta, các ngươi sẽ thật là môn đệ
của Ta, và sẽ được biết sự thật, và sự thật giải thoát các
ngươi". Họ thưa lại Người: "Chúng tôi là con cháu Abraham, và
chưa bao giờ làm nô lệ ai cả. Tại sao ông lại nói "Các ngươi sẽ
được tự do"?". Chúa Giêsu trả lời rằng: "Quả thật, quả thật, Ta
bảo các ngươi: Hễ ai phạm tội, th́ làm nô lệ cho tội. Mà tên nô
lệ không ở măi trong nhà; người con mới ở vĩnh viễn trong nhà.
Vậy nếu Chúa Con giải thoát các ngươi, th́ các ngươi sẽ được tự
do thực sự. Ta biết các ngươi là con cháu Abraham, thế mà các
ngươi lại t́m giết Ta: v́ lời Ta không thấm nhập vào ḷng các
ngươi. Ta nói những điều Ta đă thấy nơi Cha Ta. C̣n các ngươi,
các ngươi làm điều các ngươi đă thấy nơi cha các ngươi". Họ đáp
lại: "Cha chúng tôi chính là Abraham!" Chúa Giêsu nói: "Nếu thực
các ngươi là con cháu Abraham, th́ các ngươi làm công việc của
Abraham! Nhưng các ngươi đang t́m giết Ta, là người đă nói cho
các ngươi biết sự thật mà Ta nghe tự Thiên Chúa. Điều đó Abraham
đă không làm! Các ngươi đang làm việc của cha các ngươi!" Họ lại
nói: "Chúng tôi không phải là những đứa con hoang! Chúng tôi chỉ
có một Cha là Thiên Chúa!" Chúa Giêsu nói: "Nếu Thiên Chúa là
Cha các ngươi, th́ các ngươi yêu mến Ta, v́ Ta tự Thiên Chúa mà
đến; v́ Ta không tự ḿnh mà đến, nhưng chính Ngài đă sai Ta
đến".
Đó là lời
Chúa.
Suy
niệm
Cho
dù họ rất muốn biết về Người, nhưng khốn thay, họ càng muốn biết
th́ họ lại càng vấp phạm,
nhất
là vào chính lúc họ thấy rơ được tất cả sự thật về Người do
chính Người cuối cùng buộc phải công nhận...
Nếu
Chúa Nhật Lễ Lá cũng là Chúa Nhật Thương Khó là ngày thứ 40 của
Mùa Chay kể từ Thứ Tư Lễ Tro th́ hôm nay là ngày thứ 36 của Mùa
Chay, Thứ Tư trong Tuần V Mùa Chay.
"Tôi
tự ư bỏ sự sống ḿnh đi để rồi lấy lại" (Gioan 10:17),
chủ đề cho chung Mùa Chay, bao gồm cả Tuần Thánh, cho thấy sắp
sửa trở thành hiện thực ở biến cố Vượt Qua của Chúa Kitô trong
Tuần Thánh, nhất là ở Tam Nhật Vượt Qua.
Nếu
biến cố tử nạn và phục sinh của Người là tột đỉnh của tất cả mạc
khải thần linh, cho chung con người nhất là cho riêng dân Do
Thái, th́ những ǵ Người tỏ ḿnh ra cho dân Do Thái, qua lời nói
của Người, ở các bài Phúc Âm ngày thường từ Thứ Tư tuần trước,
Tuần IV Mùa Chay, cho đến hết Tuần V Mùa Chay này, là dạo khúc
tiến đến tột đỉnh mạc khải thần linh ấy, một mạc khải Thiên Chúa
tỏ hết ḿnh ra cho loài người biết Ngài là ai và như thế nào nơi
Con của Ngài là nhân vật lịch sử Giêsu Nazarét, Đấng bị chính
dân của Người phủ nhận, loại trừ và lên án tử!
Thật
vậy, bằng lời chứng của ḿnh, Chúa Giêsu đă từ từ tỏ ḿnh ra cho
dân Do Thái. Nếu căn cứ vào thứ tự các bài Phúc Âm được Giáo Hội
chọn đọc theo Thánh kư Gioan, th́ Người tỏ ḿnh ra từ xa tới
gần, rất tài t́nh, khéo léo và đầy ngoạn mục như sau:
Ở bài
Phúc Âm Thứ Năm Tuần IV Mùa Chay vừa rồi, chính Người khẳng định
và tuyên bố rằng: "Nếu
chính Ta làm chứng về Ḿnh, th́ chứng của Ta sẽ không xác thực",
mà ở bài Phúc Âm Thứ Hai đầu Tuần V Mùa Chay này, Người lại
khẳng định và tuyên bố hoàn toàn ngược hẳn lại: "Cho dầu Ta
tự làm chứng về Ta, th́ chứng của Ta cũng xác thực, v́ Ta biết
rơ Ta từ đâu tới và đi về đâu. C̣n các ông, các ông không biết
Ta từ đâu tới, cũng chẳng biết Ta đi đâu".
Để
rồi, từ đó, từ chỗ "Ta biết rơ Ta từ đâu tới và đi về đâu" như
thế, một sự thật vô cùng quan trọng chẳng những đối với
phần rỗi của chung loài người và riêng dân Do Thái, mà c̣n đối
với cả chính bản thân của Người nữa. Bởi v́, nếu Người không
biết ḿnh là ai, ở chỗ, từ đâu tới và sẽ đi đâu, th́ Người quả
là một con người thuần túy, không phải là "Đức Kitô (Thiên
Sai), Con Thiên Chúa hằng sống" (Mathêu 16:16), và v́ thế
Người không phải là Đấng Cứu Thế, không có tư cách và khả năng
cứu độ trần gian.
Bởi
thế, tự biết ḿnh là một mầu nhiệm thần linh siêu việt, cho dù
có tỏ ḿnh ra, không một ai trên trần gian này có thể nào
hiểu được, kể cả thành phần môn đệ thân tín của Người, huống chi
là dân Do Thái, thành phần mà Người đă thừa biết, như Người đă
khẳng định với họ về tầm kiến thức thấp hèn hạn hẹp của họ trong
bài Phúc Âm hôm qua, rằng "các người thuộc về hạ giới...
thuộc về thế gian", nên không thể nào hiểu được Người
là Đấng "bởi trời cao".
Thậm
chí, cho dù họ có muốn biết, rất muốn biết về Người, nhưng khốn
thay, họ càng muốn biết th́ họ lại càng vấp phạm, nhất là vào
chính lúc họ thấy rơ được tất cả sự thật về Người do chính Người
cuối cùng buộc phải công nhận theo câu hỏi dứt khoát về Người
bởi lệnh truyền tối thượng của vị thượng tế Caipha đại diện họ
thay mặt Thiên Chúa (xem Mathêu 26:63-67), như Người cũng đă
khẳng định với họ về số phận của họ trong cùng bài Phúc Âm hôm
qua: '"Tôi ra đi, quí vị sẽ t́m kiếm Tôi và quí vị sẽ chết
trong tội của quí vị. Nơi Tôi đi quí vị không thể nào tới
được".
Trong
bài Phúc Âm Thứ Tư Tuần V Mùa Chay hôm nay, Chúa Giêsu tiếp tục
dẫn họ tiến sâu hơn nữa vào mầu nhiệm về Người, liên
quan đến nguồn gốc thần linh của Người, khi Người khéo léo đưa
họ về lại từ đầu, về chính nguồn gốc thần linh của chính họ,
về vị tổ phụ đầu tiên của họ là Abraham, người cha đẻ ra dân tộc
của họ về tự nhiên, từ đó, Người dẫn họ tới chính Đấng là Cha
của họ về siêu nhiên, Đấng đă tự xưng ḿnh với Moisen là vị cứu
tinh dân tộc họ, Ngài là "Thiên Chúa của Abraham..."
(Xuất Hành 3:6,15).
Trước
hết, Chúa Giêsu đă khéo léo đưa dân Do Thái, qua những người đại
diện đang nghe Người bấy giờ, về lại từ đầu, thoạt tiên về vị tổ
phụ Abraham là người cha đẻ ra dân tộc của họ về tự nhiên:
"'Ta
biết các ngươi là con cháu Abraham, thế mà các ngươi lại t́m
giết Ta: v́ lời Ta không thấm nhập vào ḷng các ngươi. Ta nói
những điều Ta đă thấy nơi Cha Ta. C̣n các ngươi, các ngươi làm
điều các ngươi đă thấy nơi cha các ngươi'. Họ đáp lại: 'Cha
chúng tôi chính là Abraham!'"
Sau
nữa, từ người cha về tự nhiên này, Chúa Giêsu đă bí mật và kỳ
diệu dẫn họ tới chính Thiên Chúa là Cha của họ về siêu nhiên:
"'Nếu
thực các ngươi là con cháu Abraham, th́ các ngươi làm công việc
của Abraham! Nhưng các ngươi đang t́m giết Ta, là người đă nói
cho các ngươi biết sự thật mà Ta nghe tự Thiên Chúa. Điều đó
Abraham đă không làm! Các ngươi đang làm việc của cha các
ngươi!' Họ lại nói: 'Chúng tôi không phải là những đứa con
hoang! Chúng tôi chỉ có một Cha là Thiên Chúa!' Chúa Giêsu nói:
'Nếu Thiên Chúa là Cha các ngươi, th́ các ngươi yêu mến Ta, v́
Ta tự Thiên Chúa mà đến; v́ Ta không tự ḿnh mà đến, nhưng chính
Ngài đă sai Ta đến'".
Trong
câu chuyện đối đáp giữa Chúa Giêsu và thành phần thính giả đại
diện cho dân Do Thái bấy giờ liên quan đến nguồn gốc của họ, từ
lănh vực tự nhiên dính dáng đến tổ phụ Abraham, lên lănh vực
siêu nhiên đụng chạm tới chính Vị Thiên Chúa chân thật duy nhất
của họ, và cả hai, tổ phụ Abraham và Thiên Chúa, đều được dân Do
Thái nhận là cha và gọi là cha: "Cha chúng tôi chính là
Abraham!"; "Chúng tôi chỉ có một Cha là Thiên Chúa!".
Tuy
nhiên, lần nào cũng thế, mỗi lần họ khẳng định và công nhận với
Người cha của họ là tổ phụ Abraham hay Thiên Chúa, Chúa
Giêsu đều công nhận họ nói đúng về lư thuyết nhưng hoàn toàn
không đúng về thực tế, bởi v́ họ có một thứ "cha" nào đó không
phải là tổ phụ Abraham hay Thiên Chúa của họ: "các ngươi làm
điều các ngươi đă thấy nơi cha các ngươi"... "các ngươi đang t́m
giết Ta, là người đă nói cho các ngươi biết sự thật mà Ta nghe
tự Thiên Chúa. Điều đó Abraham đă không làm! Các ngươi đang làm
việc của cha các ngươi!".
Vậy "cha" của
dân Do Thái được Chúa Giêsu nói đến ở đây, không phải là tổ phụ
Abraham cũng không phải là Thiên Chúa th́ là ai vậy? Phải chăng
là Moisen, vị trung gian môi giới giữa họ và Thiên Chúa
là Đấng đă ban cho họ lề luật qua Moisen, vị được Ngài chọn và
sai đến với họ để giải thoát họ khỏi t́nh trạng làm nô lệ cho
người Ai Cập mà dẫn họ về miền Đất Hứa tự do của riêng họ, được
Thiên Chúa hứa ban cho họ qua tổ phụ Abraham của họ, và v́
thế vị cứu tinh trung gian môi giới Moisen này đối với họ có
thể được họ coi như một người cha đă tái sinh họ từ sự chết vào
sự sống?
Rất tiếc
không phải như thế, nếu chúng ta tiếp tục đọc thêm một chút nữa,
chỉ sau bài Phúc Âm hôm nay 1 câu nữa thôi, tức ở câu 44
cùng đoạn 8 với bài Phúc Âm hôm nay (chấm dứt ở câu 42), chúng
ta sẽ thấy ngay chân tướng của thứ "cha" được Chúa Giêsu thực sự
muốn nói tới liên quan đến dân Do Thái ở đoạn Phúc Âm hôm nay.
Ai vậy? Dạ, xin thưa, đó là "ma quỉ": "Người cha mà các người
xuất phát là ma quỉ và các người sẵn sàng làm theo những ǵ hắn
muốn...".
Mà "các ngươi làm điều các ngươi đă thấy nơi cha các ngươi",
"Các ngươi đang làm việc của cha các ngươi!" và "các
người sẵn sàng làm theo những ǵ hắn muốn..." đây là ǵ, nếu
không phải là phản kitô, không chấp nhận Chúa Kitô đến trong xác
thịt (xem 1Gioan 2:22; 2Gioan 7), như h́nh ảnh tiêu biểu được
Thánh kư Gioan thị kiến thấy trong Sách Khải Huyền (12:4) về môt
con khủng long (ám chỉ Luxiphe hay Satan) ŕnh chực trước người
nữ sinh con để nuốt con trẻ do người nữ sinh ra (ám chỉ Chúa
Kitô, vị Thiên Chúa nhập thể).
Thật ra dân Do Thái không hề biết như vậy, nhưng chính Chúa
Giêsu đă vạch ra cho họ thấy như thế, căn cứ vào việc làm và
hành động khách quan của họ. Tự ḿnh họ thuộc về hạ giới và thế
gian đă không thể nào hiểu được mầu nhiệm Chúa Kitô, cho dù có
được chính Người tỏ ra cho, như bài Phúc Âm hôm qua đặc biệt cho
thấy, họ lại c̣n bị ma quỉ giật giây, chi phối bởi mầm mống
nguyên tội ở nơi họ, mầm mống chống đối như ma quỉ, mà họ đă tác
hành những ǵ "đă thấy nơi cha các ngươi", "của cha các
ngươi!" và "theo những ǵ hắn muốn...".
Wow, cả là một đụng chạm kinh hoàng, chưa bao giờ xẩy ra... Bởi
thế, chúng ta sẽ tiếp tục thấy được phản ứng của dân Do Thái ra
sao, càng ngày càng dữ dội, càng điên tiết lên, cho đến khi họ
bất chấp thủ đoạn miễn là làm sao có thể hoàn toàn triệt
hạ được đối thủ ghê gớm vô cùng đáng ghét này của họ, và v́
vậy, trong khi họ được Chúa Giêsu tiếp tục dẫn họ vào sâu hơn
nữa nguồn gốc thần linh của Người, cho tới tận thẳm cung của mầu
nhiệm thần linh của Người và về Người, so với tổ phụ Abraham
(bài Phúc Âm Thứ Năm Tuần V Mùa Chay ngày mai), cũng như ở nơi
mối liên hệ với chính Thiên Chúa (bài Phúc Âm ngày kia, Thứ Sáu
Tuần V Mùa Chay).
Bài Đọc 1
hôm nay, 3 nhân vật tiêu biểu cho niềm tin của Do Thái giáo là "Sidrach,
Misach và Abđênagô" đă chứng tỏ niềm tin bất khuất của ḿnh
vào Vị Thiên Chúa chân thật duy nhất của dân tộc họ, bất chấp
cái chết về thể xác, nhờ đó họ đă làm cho cả vị vua dân ngoại vô
thần và thờ tà thần cùng coi bản thân ḿnh là thần này ra lệnh
giết họ phải nhận biết Thiên Chúa của họ:
"Bấy
giờ vua Nabucôđônôsor bỡ ngỡ, vội vă đứng lên và nói với các
triều thần rằng: 'Chớ th́ ta không ném ba người bị trói vào ḷ
lửa sao?' Các ông trả lời với vua rằng: 'Tâu lạy vua, đúng
vậy thật'. Vua nói: 'Đây ta thấy có bốn người không bị trói đi
lại giữa ḷ lửa mà không hề hấn ǵ; dáng điệu người thứ tư giống
như Con Thiên Chúa'. Vua Nabucôđônôsor nói tiếp: 'Chúc tụng Chúa
của Sidrach, Misach và Abđênagô, Đấng đă sai thiên thần của
Người đến giải thoát các tôi tớ tin cậy Người, không chịu vâng
phục mệnh lệnh của nhà vua và thà hy sinh thân xác, chớ không
phục luỵ thờ lạy Chúa nào khác ngoài Thiên Chúa của họ'".
Đức tin
bất khuất của 3 chứng nhân trẻ trung này trước mặt quyền bính
thế gian bấy giờ, như họ đă hiên ngang tỏ ra: "Thiên Chúa
chúng tôi thờ có thể cứu thoát chúng tôi khỏi ḷ lửa cháy bừng,
và khỏi tay đức vua; nhược bằng Thiên Chúa chúng tôi không muốn
th́, tâu lạy vua, vua nên biết rằng chúng tôi không thờ các thần
của vua và không lạy tượng vàng của vua dựng lên", thật sự
là một đức tin xứng đáng chứng tỏ họ quả là con cháu của tổ phụ
Abraham, cha của tất cả những kẻ tin (xem Roma 4:16), một đức
tin Chúa Giêsu muốn thấy nhưng rất tiếc không thấy nơi thành
phần thính giả của Người bấy giờ trong bài Phúc Âm hôm nay: "Nếu
thực các ngươi là con cháu Abraham, th́ các ngươi làm công việc
của Abraham!"
Bài Đáp
Ca hôm nay hoàn toàn phản ảnh nội dung của Bài Đọc 1 về niềm tin
tưởng vào Vị Thiên Chúa chân thật duy nhất, Đấng "đáng ca
ngợi, tôn vinh và tán tụng muôn đời":
1) Lạy
Chúa là Thiên Chúa cha ông chúng con, Chúa đáng chúc tụng, đáng
ca ngợi, tôn vinh và tán tụng muôn đời. Chúc tụng thánh danh
vinh quang Chúa, đáng ca ngợi, tôn vinh và tán tụng muôn đời.
2)
Chúa đáng chúc tụng trong đền thánh vinh quang Chúa, đáng ca
ngợi và tôn vinh muôn đời.
3)
Chúc tụng Chúa ngự lên ngai vương quyền Chúa, đáng ca ngợi và
tôn vinh muôn đời.
4)
Chúc tụng Chúa, Đấng nh́n thấu vực thẳm và ngự trên các Thần Vệ
Binh, đáng ca ngợi và tôn vinh muôn đời.
5)
Chúc tụng Chúa ngự trên bầu trời, đáng ca ngợi và tôn vinh muôn
đời.
Đaminh
Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu
có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ
trên
MC.V-4.mp3