1. Không đổ oan, kết tội:
Trường hợp của vợ chồng chị An Hạ, nếu cha mẹ cứ
luôn đối xử thiên vị như vậy đương nhiên nảy sinh tâm lý ghen
ghét, tỵ nạnh giữa hai anh em, thậm chí còn ảnh hưởng lâu dài về
sau. Người anh sẽ ít biết cảm thông chia sẻ với chính em ruột
mình, đồng thời nếu bé gặp thất bại trong việc gì, nó thường sẽ
đổ lỗi cho cha mẹ vì bản thân luôn bị thiệt thòi khi phân xử từ
nhỏ. Chính vì vậy, cha mẹ không nên kết tội con khi chưa biết rõ
nguyên nhân, tránh để trẻ lớn lúc nào cũng cảm thấy oan ức.
2. Tránh đặt các con vào tình huống khiến
chúng tị nạnh, gây gổ:
Nếu các con gần bằng tuổi nhau, khi mua đồ chơi
hay các vật dụng cho trẻ, phụ huynh cần mua các món đồ tương
đương nhau, hoặc là khác nhau nhưng phải hướng dẫn để chúng chơi
chung. Cha mẹ nên chỉ rõ đồ chơi nào cũng hấp dẫn, kích thích
con trẻ khám phá thế giới đồ vật mà chúng yêu thích. Khi các con
tranh giành, cha mẹ phải bình tĩnh, không nên vì quá bực mình mà
phạt cả hai bé. Đồng thời phải kiên nhẫn để phân xử đúng, không
phạt oan cho các con, dạy con biết cách thương lượng. Nhiều lần
xử lý như thế, các con sẽ biết nhường nhịn và quan tâm nhau hơn.
3. Dạy trẻ biết yêu thương từ những việc làm
cụ thể:
Cha mẹ phải biết tạo cho đứa lớn tâm lý háo hức
chờ đón chăm sóc, che chở em bé từ khi đang còn trong bụng mẹ.
Khi em bé còn nhỏ, phụ huynh hãy khéo léo nhờ đứa lớn một số
việc như: hát ru em ngủ, chơi đùa với em, cùng mẹ cho em ăn, dỗ
dành khi em khóc, … Đứa lớn sẽ rất tự hào với vai trò là người
anh, người chị trong nhà, luôn cố gắng hoàn thành trách nhiệm
lớn lao của mình mà không gây gổ với em nữa. Như vậy, ngay từ
những năm đầu đời trẻ đã hình thành được trách nhiệm với thành
viên trong gia đình. Lúc đầu có thể là thói quen nhưng được cha
mẹ chỉ bảo, hướng dẫn trẻ sẽ hình thành tính tự giác và biết
quan tâm, yêu thương.
4. Khen ngợi khi các con hòa thuận, tránh
nuông chiều quá mức:
Cha mẹ hãy khéo léo động viên, khích lệ khi các
con vui đùa, nhường nhịn nhau. Được cha mẹ khen các con luôn cố
gắng để ngoan hơn. Dần dần trẻ sẽ có thói quen sống nhường nhịn,
yêu thương, chia sẻ với mọi người.
Đồng thời, các bậc phụ huynh cũng không nên chiều
chuộng con quá mức, hãy yêu thương nhưng không nhu nhược. Trong
trường hợp của chị An Hạ cũng là một biểu hiện của sự nuông
chiều đứa con thứ hai. Không phải bao giờ dành hết yêu thương
cho con đều được đáp lại như thế. Bởi tình yêu thương không tự
nhiên mà có, cũng phải khổ luyện học hành mới nên. Nhiều em nhỏ
chỉ biết nhận tình yêu thương của mọi người dành cho mình mà
không biết cho đi, chia sẻ những tình cảm đó. Dần dần, chúng
nghĩ rằng mình là trung tâm của vũ trụ chỉ biết đòi hỏi, không
biết quan tâm, chăm sóc người khác. Như vậy là cha mẹ vô tình
hại con.
5. Cả nhà cùng vui:
Cha mẹ hãy tranh thủ thời gian cùng các con chơi
đùa, qua đó, dạy con biết cách chia sẻ, giúp đỡ, nhường nhịn.
Cha mẹ phải luôn là tấm gương tốt về yêu thương và hòa thuận để
các con noi theo. Bầu không khí gia đình ấm áp sẽ giúp bé thấy
được ý nghĩa cao quý của tình thân.