Cơn khủng hoảng
trong gia đình của hoàng gia Anh, giữa Hoàng tử Charles và Công chúa
Diane, đã là đề tài sốt dẻo trên báo chí Anh và thế giới suốt nhiều
tháng trời. Người ta qui lỗi cho Hoàng tử Charles vì ông không biết yêu
thương, chiều chuộng, săn sóc vợ. Nhưng liệu Công chúa Diane có phải là
người hoàn toàn không đáng trách trong cuộc khủng hoảng này chăng?
Nếu hôn nhân là một công trình phải xây dựng chung của hai vợ chồng, thì
sự đổ vỡ hay bất cứ một xáo trộn nào có phải là tại lỗi của một người
không?
Người ta trách cứ Hoàng tử Charles là người không biết để ý đến vợ mình.
Nhưng liệu Công chúa Diane có chấp nhận những khác biệt của chồng và
biết chia sẻ những thao thức, những tham vọng, những sở thích của chồng
mình không?
Chúng tôi nghĩ rằng, tâm trạng của Công chúa Diane cũng có thể là nỗi
lòng của rất nhiều người vợ trẻ: “Chồng tôi không còn để ý đến tôi!
Chồng tôi không còn săn sóc tôi! Chồng tôi không muốn hiểu tôi nữa”.
Những lời than vãn ấy vốn có nền tảng. Nhưng đó cũng có thể là tâm trạng
của chính những người vợ không muốn hiểu hoặc chưa hiểu và cảm thông với
chồng mình.
Họ quên rằng, người chồng có những cách suy nghĩ, có những phản ứng, có
những bộc lộ khác với mình. Họ cũng quên rằng, hôn nhân là một hoà hợp
từ những khác biệt giữa hai tính khí khác biệt.
1. Người ta có thể nói, nơi người đàn bà tất cả đều là quả tim, trong
khi đó nơi người đàn ông, tất cả đều là cái đầu. Ngay cả khi yêu, người
đàn ông cũng yêu với đầu óc, với sự lý luận của mình. Đó là lý do tại
sao đàn ông đơn giản hơn đàn bà. Đơn giản ở đây không đồng nghĩa với
ngây ngô khờ khạo mà chính là trong suốt, minh bạch. Người đàn ông không
để ý đến những chi tiết. Họ nhìn thẳng vào điều cốt yếu. Họ xếp loại mọi
sự. Khi biểu lộ tình cảm của mình, người đàn ông xem ra ít tế nhị, ít
tinh tế, thậm chí có khi cục mịch nữa.
Lý do là vì đàn ông có khuynh hướng nhắm thẳng vào mục đích hơn là đi
vòng vo. Điều này dễ tạo ra xung đột và thậm chí còn gây tổn thương cho
người khác. Tính đơn giản nơi người đàn ông một phần cũng do chính cấu
trúc thể lý của họ. Sức mạnh thân xác khiến họ tự tin và cũng dễ gây hấn
hơn.
Người vợ cũng cần phải hiểu rằng, một trong những nhu cầu lớn của chồng
mình chính là hoạt động. Một người đàn ông chỉ thực sự được thoả mãn khi
họ hiến thân cho một công việc, một lý tưởng, một hành động, một công
cuộc. Người đàn ông luôn muốn sáng tạo bằng sức mạnh của đôi tay, bằng
sự suy nghĩ của khối óc. Người đàn ông thích nghĩ đến những cái mới mẻ.
Sự phát triển nhân cách, niềm hạnh phúc của người đàn ông tuỳ thuộc phần
lớn vào sức hoạt động ấy.
Do đó, một người vợ tốt sẽ không bao giờ là một cản trở đối với sự hoạt
động của chồng. Người vợ ấy sẽ không tỏ ra buồn phiền khi người chồng
không dành mọi tâm tư và suy nghĩ cho mình. Người vợ phải nghĩ rằng,
nhân cách của người đàn ông mình yêu thương kính trọng chỉ được thực
hiện qua những hoạt động và thi thố bên ngoài ấy.
Người ta có trách cứ Hoàng tử Charles của Anh quốc quá đam mê trong
những trò chơi thể thao và mối quan tâm về môi sinh đến độ quên đi những
chiều chuộng, săn sóc Công chúa Diane đang chờ đợi nơi ông. Nhưng thiết
tưởng, người ta cũng cần phải hiểu rằng, Hoàng tử Charles muốn thể hiện
nhân cách của ông qua những hoạt động ấy. Ông muốn cho mọi người thấy
mình là một người đàn ông dũng mạnh và là một con người biết lo cho đại
sự. Hẳn hơn ai hết ông cũng mong được người vợ chia sẻ những sở thích và
thao thức của ông.
2. Người vợ nên nhớ rằng, những cách biểu lộ tình cảm của người đàn ông
khác với người đàn bà. Tình yêu thương người đàn ông dành cho gia đình,
vợ con thường được biểu lộ qua sự chú tâm, những hy sinh, sự cặm cụi làm
việc. Cho dẫu người đàn ông có thiếu tế nhị và lịch sự, cho dẫu cung
cách của người đàn ông có thiếu sự tinh tế và tình cảm, thì điều đó
không có nghĩa là người đàn ông không biết yêu hay không có tình yêu.
Người chồng có thể không nhớ ngày sinh hay những dịp đáng ghi nhớ khác
của người vợ hay của đời sống gia đình. Người vợ sẽ không vì thế mà
trách móc chồng mình là người vô tâm. Dĩ nhiên, đó có thể là những thiếu
sót của người chồng. Nhưng những thiếu sót đó không hẳn đã là thể hiện
sự vô tâm. Người đàn bà phải tự nhủ rằng, người đàn ông không thể hiện
tình yêu thương giống như mình. Một người đàn bà yêu chồng và tha thiết
với hạnh phúc gia đình phải là một người đàn bà sống trọn vẹn cho chồng.
Bà hãy xem những tham vọng, những sở thích, những hoạt động của chồng
như của chính mình.
Với sức mạnh của đôi tay, với tính khách quan trong phán đoán, với sự tự
chủ trong những cảm xúc, người đàn ông cũng muốn là chủ trong nhà. Người
đàn bà, tự bản chất, cũng muốn bên cạnh mình có một nơi nương tựa vững
chắc. Do đó, trong bất cứ xã hội nào, vai trò chủ động của người đàn ông
trong gia đình là điều không ai chối cãi. Người chồng nên thành toàn
hơn, nghĩa là có một nhân cách được phát triển hơn khi họ đóng trọn vai
trò ấy. Một người vợ yêu chồng sẽ là một người đàn bà biết nhìn nhận vai
trò ấy của chồng và tạo điều kiện để chồng mình thi thố vai trò ấy.
Người chồng không chỉ muốn được nhìn nhận như người làm chủ trong gia
đình. Ông còn muốn xã hội cũng nhìn nhận điều ấy nữa. Do đó, một người
vợ yêu chồng phải là một người tha thiết với những hoạt động xã hội của
chồng.
Một trong các phu nhân Tổng thống được ca tụng nhiều nhất hiện nay có lẽ
là Đệ Nhất Phu Nhân Bush, phu nhân của đương kim Tổng thống Mỹ. Bà luôn
sát cánh bên chồng trong tất cả mọi hoạt động của ông. Người ta nói, bà
là cố vấn được Tổng thống tham khảo nhiều nhất. Tuy nhiên, điều đáng ca
tụng nơi bà là bà luôn biết rõ vị trí của mình. Bà biết rút lui đúng lúc
để không xen vào những quyết định của chồng.
3. Hôn nhân là một công trình xây dựng chung của hai vợ chồng. Hai tâm
lý khác nhau, hai lối suy nghĩ khác nhau, hai biểu lộ khác nhau, hai sở
thích khác nhau. Đó là kho tàng quí giá nhất của đời sống vợ chồng. Sự
khác biệt đó không phải là hố ngăn cách hai người, mà trái lại, bổ túc
cho nhau, làm cho nhau nên phong phú hơn.
Hôn nhân là một cách sống ơn gọi làm người. Chính nhờ đời sống hôn nhân
mà con người nên người hơn, nên phong phú hơn, nên thành toàn trong nhân
cách hơn. Và để đạt được ơn gọi ấy, hai người phối ngẫu phải biết tiếp
nhận nhau, biết xem những khác biệt của nhau như những giá trị giúp nhau
nên phong phú. Nói tóm lại, nên một với nhau, hoà lẫn với nhau, nhưng
không đánh mất chính mình. Đó là vẻ đẹp của đời sống vợ chồng. |