Mẹ cứu con
Sinh mang của con sóc con đang bi đe dọa bởi con chó to gấp 10
lần nó. (con sóc con đang nằm giữa 2 chân trước con chó)
Con
sóc mẹ từ trên cây nhảy xuống tấn công con chó
Sau
cùng sóc me, nhỏ bé, cắn cổ sóc con , trèo lên cây, sóc con
được mẹ cừu an toàn
Con
chó sửng sốt nhìn theo. Tình me thương con và bảo bọc cho con
Cuốn sách và giỏ đựng than
Có một câu chuyện kể rằng tại một trang trại
ở miền núi xa xôi, miền Đông bang Kentucky, có một ông cụ sống
với người cháu của mình. Mỗi buổi sáng, ông cụ đều dậy rất sớm
để đọc sách. Có những cuốn sách ông đã đọc nhiều lần, đến mức
cuốn sách sờn cũ, nhưng lúc nào ông đọc cũng say mê và chưa một
buổi sáng nào ông quên đọc sách.
Cậu cháu trai cũng bắt chước ông, cũng cố
gắng mỗi ngày đều ngồi đọc sách. Rồi một ngày, cậu hỏi ông:
- Ông ơi, cháu cũng thử đọc sách như ông,
nhưng cháu không hiểu gì cả. Hoặc là có những đoạn cháu hiểu,
nhưng khi gấp sách lại là cháu quên ngay. Thế thì đọc sách có gì
tốt đâu mà ông đọc thường xuyên thế ạ...
Ông cụ lúc đó đang đổ than vào lò, quay lại
nhìn cháu và chỉ nói:
- Cháu hãy đem cái giỏ đựng than này ra sông
và mang về cho ông một giỏ nước nhé!
Cậu bé liền làm theo lời ông, dù rằng tất cả
nước đã chảy ra hết khỏi giỏ trước khi cậu bé quay về đến nhà.
Nhìn thấy cái giỏ, ông cụ cười và nói:
- Nước chảy hết mất rồi! Có lẽ lần sau cháu
sẽ phải đi nhanh hơn nữa!
Rồi ông bảo cháu quay lại sông lấy một giỏ
nước.
Lần này cậu bé cố chạy nhanh hơn, nhưng lại
một lần nữa, khi cậu về đến nhà thì cái giỏ đã trống rỗng. Thở
không ra hơi, cậu nói với ông rằng “đựng nước vào cái giỏ là
điều không thể”, rồi đi lấy một chiếc xô để múc nước. Nhưng ông
cụ ngăn lại:
- Ông không muốn lấy một xô nước. Ông muốn
lấy một giỏ nước cơ mà! Cháu có thể làm được đấy, chỉ có điều
cháu chưa cố hết sức thôi!
Rồi ông lại bảo cháu ra sông lấy nước. Vào
lúc này, cậu bé đã biết rằng không thể đựng nước vào giỏ được,
nhưng cậu muốn cho ông thấy rằng dù cậu chạy nhanh đến đâu, nước
cũng sẽ chảy hết ra khỏi giỏ trước khi cậu về đến nhà. Thế là
cậu bé lại lấy nước, lại chạy nhanh hết sức, và khi về đến chỗ
ông, cái giỏ lại trống rỗng.
- Ông xem này - Cậu bé hụt hơi nói - Thật là
vô ích!
- Cháu lại nghĩ nó là vô ích ư... - Ông cụ
nói - Cháu thử nhìn cái giỏ xem!
Cậu bé nhìn vào cái giỏ, và lần đầu tiên,
cậu bé nhận ra rằng cái giỏ trông khác hẳn ban đầu. Nó không còn
là cái giỏ than đen bẩn nữa, mà đã được nước rửa sạch sẽ.
- Cháu của ông, đó là những gì diễn ra khi
cháu đọc sách. Có thể cháu không hiểu hoặc không nhớ được mọi
thứ, nhưng khi cháu đọc, sách sẽ thay đổi cháu từ bên trong tâm
hồn, như nước đã làm sạch giỏ than kia vậy.
Chén Ánh Sáng
Chuyện kể rằng mỗi đứa trẻ khi chào đời đều
được ban tặng một chén Ánh Sáng hoàn hảo. Nếu bạn biết chăm
chút, từ chén Ánh Sáng đó sẽ mọc lên sức mạnh và bạn sẽ làm được
nhiều điều thật có ích.
Ngược lại, nếu bạn ghen tị, nổi nóng hay hèn
nhát, chính bạn đang thả vào cái chén một viên đá. Khi đó một
chút Ánh Sáng sẽ bị văng ra ngoài, vì Ánh Sáng và viên đá không
thể ở chung một chỗ.
Nếu bạn càng thả đá vào chén, Ánh Sáng càng
bị văng ra ngoài nhiều hơn, và cuối cùng chính bạn sẽ trở thành
một viên đá.
Viên đá không lớn lên, cũng không thể chuyển
động. Đến một lúc nào đó, rất có thể bạn sẽ chán làm viên đá.
Bạn còn một cách là lật úp cái chén xuống để những viên đá rơi
ra ngoài và Ánh sáng sẽ mọc lại từ đầu.
Có một câu nói: "Đừng bao giờ mang đến cho
người khác nhưng điều mà bạn không muốn họ mang đến cho bạn.”
Nếu bạn phạm phải những lỗi lầm, bạn đánh mất dần món quà bạn
được ban tặng từ lúc chào đời, dần dần bạn sẽ biến mình thành
con người khác. Đến một lúc nào đó, bạn sẽ tỉnh ngộ, và hãy nhớ
rằng Ánh Sáng luôn ở trước mắt bạn. Hãy can đảm làm lại từ đầu
nhé bởi không có điều gì là quá muộn cả."
Theo MTO.
Chiếc Vòng
Một ngày nọ, Vua Salomon bỗng muốn làm bẽ
mặt Benaiah, một cận thần thân tín của mình. Vua bèn nói với
ông: "Benaiah này, ta muốn ông mang về cho ta một chiếc vòng để
đeo trong ngày lễ Sukkot và ta cho ông sáu tháng để tìm thấy
chiếc vòng đó. "
Benaiah trả lời: "Nếu có một thứ gì đó tồn
tại trên đời này, thưa đức vua, tôi sẽ tìm thấy nó và mang về
cho ngài, nhưng chắc là chiếc vòng ấy chắc phải có gì đặc biệt?
"
Nhà Vua đáp: "Nó có những sức mạnh diệu kỳ.
Nếu kẻ nào đang vui nhìn vào nó, sẽ thấy buồn, và nếu ai đang
buồn, nhìn vào nó sẽ thấy vui". Vua Salomon biết rằng sẽ không
đời nào có một chiếc vòng như thế tồn tại trên thế gian này,
nhưng ông muốn cho người cận thần của mình nếm một chút bẽ bàng.
Mùa xuân trôi qua, mùa hạ đến nhưng Benaiah
vẫn chưa có một ý tưởng nào để tìm ra một chiếc vòng như thế.
Vào đêm trước ngày lễ Sukkot, ông quyết định
lang thang đến một trong những nơi nghèo nhất của Jerusalem. Ông
đi ngang qua một người bán hàng rong đang bày những món hàng
trên một tấm bạt tồi tàn. Benaiah dừng chân lại hỏi "Có bao giờ
ông nghe nói về một chiếc vòng kỳ diệu làm cho người hạnh phúc
đeo nó quên đi niềm vui sướng và người đau khổ đeo nó quên đi
nỗi buồn không? ". Người bán hàng lấy từ tấm bạt lên một chiếc
vòng giản dị có khắc một dòng chữ. Khi Benaiah đọc dòng chữ trên
chiếc vòng đó, khuôn mặt ông rạng rỡ một nụ cười.
Đêm đó toàn thành phố hân hoan, tưng bừng
đón mừng lễ hội Sukkot.
"Nào, ông bạn của ta, " Vua Salomon nói,
"Ông đã tìm thấy điều ta yêu cầu chưa? ". Tất cả những cận thần
đều cười lớn và cả chính vua Salomon cũng cười.
Trước sự ngạc nhiên của mọi người, Benaiah
đưa chiếc vòng ra và nói: "Nó đây thưa đức vua". Khi vua Salomon
đọc dòng chữ, nụ cười biến mất trên khuôn mặt vua. Trên chiếc
vòng đó khắc dòng chữ: "Điều đó rồi cũng qua đi"
Vào chính giây phút ấy, vua Salomon nhận ra
rằng tất thảy những sự khôn ngoan, vương giả và quyền uy của ông
đều là phù du, bởi vì một ngày nào đó, ông cũng chỉ là cát bụi.