PVLC Mùa Chay Tuần III Thứ 7

Bài Đọc I: Hs 6, 1b-6

"Ta muốn t́nh yêu, chớ không muốn hy lễ".

Trích sách Tiên tri Hôsê.

Đây Chúa phán: Trong cảnh khốn khổ, từ ban mai, họ chỗi dậy chạy t́m kiếm Ta. "Hăy đến, và chúng ta quay trở về với Chúa, v́ Chúa bắt chúng ta, rồi sẽ tha chúng ta; Chúa đánh chúng ta, rồi sẽ lại chữa chúng ta. Sau hai ngày Người cho chúng ta sống lại, đến ngày thứ ba, Người đỡ chúng ta đứng lên, và chúng ta sẽ sống trước mặt Người. Chúng ta hăy nhận biết Chúa và hăy ra sức nhận biết Chúa. Người sẵn sàng xuất hiện như vừng đông, và sẽ đến cùng chúng ta như mưa thuận và như mưa xuân trên mặt đất".

Hỡi Ephraim, Ta sẽ làm ǵ cho ngươi? Hỡi Giuđa, Ta sẽ làm ǵ cho ngươi? T́nh thương các ngươi như đám mây ban sáng, như sương sớm tan đi. V́ thế, Ta dùng các tiên tri nghiêm trị chúng, và Ta dùng lời từ miệng Ta phán ra mà giết chúng. Án phạt các ngươi bừng lên như ánh sáng. V́ chưng, Ta muốn t́nh yêu, chớ không muốn hy lễ. Ta muốn sự hiểu biết Thiên Chúa hơn là của lễ toàn thiêu.

Đó là lời Chúa. 

Đáp Ca: Tv 50, 3-4. 18-19. 20-21ab

Đáp: Ta muốn t́nh yêu, chớ không muốn hy lễ (Hs 6, 6).

Xướng: 1) Lạy Chúa, nguyện thương con theo ḷng nhân hậu Chúa, xoá tội con theo lượng cả đức từ bi. Xin rửa con tuyệt gốc lỗi lầm, và tẩy con sạch lâng tội ác. - Đáp.

2) Bởi v́ Chúa chẳng ưa ǵ sinh lễ, nếu con dâng lễ toàn thiêu Chúa sẽ không ưng. Của lễ con dâng, lạy Chúa, là tâm hồn tan nát, lạy Chúa, xin đừng chê tấm ḷng tan nát, khiêm cung. - Đáp.

3) Lạy Chúa, xin thịnh t́nh với Sion theo ḷng nhân hậu, hầu xây lại thành tŕ của Giêrusalem. Bấy giờ Chúa con sẽ nhận những lễ vật chính đáng, những hy sinh với lễ toàn thiêu. - Đáp. 

Câu Xướng Trước Phúc Âm: Ga 8, 12b

Chúa phán: "Ta là sự sáng thế gian, ai theo Ta, sẽ được ánh sáng ban sự sống". 

Phúc Âm: Lc 18, 9-14

"Người thu thuế ra về được khỏi tội".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca.

Khi ấy, Chúa Giêsu nói dụ ngôn sau đây với những người hay tự hào ḿnh là người công chính và hay khinh bỉ kẻ khác: "Có hai người lên đền thờ cầu nguyện, một người biệt phái, một người thu thuế. Người biệt phái đứng thẳng, cầu nguyện rằng: "Lạy Chúa, tôi cảm tạ Chúa v́ tôi không như các người khác: tham lam, bất công, ngoại t́nh, hay là như tên thu thuế kia; tôi ăn chay mỗi tuần hai lần, và dâng một phần mười tất cả các hoa lợi của tôi". Người thu thuế đứng xa xa, không dám ngước mắt lên trời, đấm ngực mà nguyện rằng: "Lạy Chúa, xin thương xót con là kẻ có tội". Ta bảo các ngươi: người này ra về được khỏi tội, c̣n người kia th́ không. V́ tất cả những ai tự nâng ḿnh lên, sẽ bị hạ xuống; và ai hạ ḿnh xuống, sẽ được nâng lên".

Đó là lời Chúa.

Suy niệm 

 H́nh như càng tội lỗi càng gần Nước Trời, càng gần với Ḷng Thương Xót Chúa, càng nên thánh nhanh, 

một cách đốt giai đoạn như người thu thuế trong dụ ngôn của bài Phúc Âm hôm nay   

Ngày Thứ Bảy, ngày cuối cùng trong Tuần Thứ Ba Mùa Chay hôm nay, Giáo Hội chọn đọc các bài phụng vụ lời Chúa cho ngày này có nội dung đề cao giá trị của đức bác ái yêu thương cao cả và bất khả thiếu trong đời sống đạo của Kitô hữu môn đệ Chúa Kitô, hơn là hy tế hay lễ vật của con người dâng lên Thiên Chúa, dù tự bản chất, các thứ hy tế hay lễ vật ấy vốn cao quí, tốt lành và cần thiết, liên quan đến phận vụ tôn thờ của con người đối với Thiên Chúa.

Trước hết là dụ ngôn hai người lên đền thờ cầu nguyện ở Bài Phúc Âm hôm nay, một dụ ngôn được Chúa Giêsu sử dụng để vừa cảnh giác vừa nhắc nhủ "những người hay tự hào ḿnh là người công chính và hay khinh bỉ kẻ khác". Nội dung của dụ ngôn như Chúa dạy như sau: 

"Có hai người lên đền thờ cầu nguyện, một người biệt phái, một người thu thuế. Người biệt phái đứng thẳng, cầu nguyện rằng: 'Lạy Chúa, tôi cảm tạ Chúa v́ tôi không như các người khác: tham lam, bất công, ngoại t́nh, hay là như tên thu thuế kia; tôi ăn chay mỗi tuần hai lần, và dâng một phần mười tất cả các hoa lợi của tôi'. Người thu thuế đứng xa xa, không dám ngước mắt lên trời, đấm ngực mà nguyện rằng: 'Lạy Chúa, xin thương xót con là kẻ có tội'. Ta bảo các ngươi: người này ra về được khỏi tội, c̣n người kia th́ không. V́ tất cả những ai tự nâng ḿnh lên, sẽ bị hạ xuống; và ai hạ ḿnh xuống, sẽ được nâng lên". 

Trong dụ ngôn hai người lên đền thờ cầu nguyện này chúng ta thấy một cảnh tượng hoàn toàn trái ngược nhau, 1- về nhân vật cầu nguyện: một người biệt phái là thành phần vốn tự nhận ḿnh là công chính ở chỗ tuân giữ lề luật Chúa, c̣n người kia là một viên thu thuế vốn bị coi là gian tham tội lỗi; 2- về thái độ cầu nguyện: người biệt phái th́ kiêu căng tự phụ tự măn đến độ khinh người, c̣n người thu thuế th́ biết ḿnh, hạ ḿnh và xin thương xót bản thân tội lỗi của ḿnh; 3- về công hiệu cầu nguyện: người biệt phái tiếp tục sa lầy trong tội, c̣n người thu thuế được công chính hóa. 

Thật vậy, nếu tự bản chất, con người là loài bất toàn và tội lỗi, th́ họ chỉ nên thánh chỉ khi nào được tham phần vào chính sự thánh thiện của Thiên Chúa hay được Thiên Chúa toàn thiện thánh hảo thông sự thánh thiện của Ngài ra cho. Mà làm thế nào để được tham phần vào sự thánh thiện của Thiên Chúa, hay được Ngài thông sự thánh thiện của Ngài ra cho, nhờ đó con người có thể "nên trọn lành như Cha trên trời là Đấng trọn lành" (Mathêu 5:48)? Nếu không phải được hiệp thông thần linh với Ngài!

Đúng thế, trước hết, con người được hiệp thông thần linh với Thiên Chúa chính thức ở chỗ lănh nhận Phép Rửa, nhờ đó họ chẳng những, về phần tiêu cực, được tha tội (nguyên tội, và tư tội nếu là người lớn), mà c̣n, về phần tích cực, được trở nên con cái của Thiên Chúa, nghĩa là được thông phần vào bản tính thần linh của Thiên Chúa, sống sự sống thần linh với Thiên Chúa, nghĩa là họ hoàn toàn được thánh hóa, được gọi là thánh nhân, như chúng ta vẫn thấy Thánh Phaolô gọi Kitô hữu các giáo đoàn được ngài gửi thư cho. 

Tuy nhiên, không phải sau khi được Rửa Tội, được thánh hóa, con người Kitô hữu sẽ không bao giờ phạm tội lỗi nữa, không thể nào trở thành tội nhân nữa. Trái lại, chính v́ nơi bản tính bị vướng mắc nguyên tội của họ, cho dù đă được thanh tẩy bởi Phép Rửa, hậu quả của nguyên tội là đau khổ và chết chóc vẫn xẩy ra cho cuộc đời họ, và mầm mống tội lỗi cùng dấu tích của nguyên tội là đam mê nhục dục và tính mê nết xấu vẫn c̣n nơi bản tính của họ.  

Bởi thế, Kitô hữu môn đệ của Chúa Kitô là phần tử của Nhiệm Thể Giáo Hội vẫn ở trong t́nh trạng lưỡng diện, lưỡng thể hay "lưỡng đảng": vừa làm con Thiên Chúa (bởi Ấn Tín Rửa Tội và nhờ Thánh Sủng) vừa làm nô lệ cho ma quỉ (khi sống theo xác thịt, chiều theo cám dỗ, sa ngă phạm tội).  

Chính v́ con người Kitô hữu ở trong t́nh trạng ác liệt "nội chiến từng ngày", đúng hơn từng giây từng phút như thế, giữa lúa tốt ân sủng sự sống và cỏ lùng tội lỗi chết chóc, mà Thiên Chúa vô cùng khôn ngoan và toàn năng đă ban cho Kitô hữu là con cái của Ngài có đủ phương tiện thần linh để có thể tiếp tục "ở lại với t́nh yêu của Thày" (Gioan 15:9), "sống trong Thày như Thày sống trong các con" (Gioan 15:4) nhờ đó mà "sinh nhiều hoa trái" (Gioan 15:5). 

Các phương tiện thần linh ấy là các Bí Tích Thánh, đặc biệt là Bí Tích Thánh Thể và Bí Tích Ḥa Giải, hai Bí Tích thường xuyên liên quan đến mối hiệp thông thần linh của Kitô hữu với Thiên Chúa, nhờ đó, dù con người Kitô hữu có trở thành đứa con hoang đàng phung phá đến đâu chăng nữa họ vẫn có thể trở về (Ḥa Giải) với Người Cha yêu thương vô cùng nhân hậu của ḿnh, tiếp tục tham dự vào bàn tiệc với Cha (Thánh Thể).  

Một trong những trường hợp điển h́nh nhất cho người con hoang đàng phung phí đó là người tử tội trộm cắp được đóng đanh ở bên phải Chúa Giêsu, một con người đă quả thực có một thiên tài bẩm sinh trộm cắp, ăn trộm được cả nước thiên đàng một cách hết sức tài t́nh, ngoạn mục, chỉ trong tích tắc, và vào chính giây phút cuối cùng sau cuộc đời đầy những tội ác của ḿnh, đến độ, là một con người duy nhất trên trần gian này được chính Chúa Giêsu phong thánh cho, như ĐTC Phanxicô đă có lần nhận định như thế. 

Cả người trộm lành và người thu thuế trong dụ ngôn hai người lên đền thờ cầu nguyện hôm nay đều được công chính hóa, được thánh hóa một cách đốt giai đoạn - short cut. Không phải đốt giai đoạn ở chỗ thời gian xẩy ra quá ngắn ngủi, thật mau chóng, mà ở chính tác động khôn lanh chộp bắt của họ, chộp bắt một cách chính xác, chộp bắt một cách đúng lúc, những ǵ cần thiết nhất và quan trọng nhất, đó là chính ḷng thương xót Chúa. Ở chỗ, họ đă thật ḷng tỏ ra nhận biết ḿnh, hạ ḿnh và xin thương xót ḿnh. Thế là đủ. Thế là họ được tràn đầy ḷng thương xót Chúa. 

Đó là lư do, Chúa Giêsu đă nói với Chị Thánh Faustina rằng: "Giữa Cha và con có một vực thẳm vô đáy, một vực thẳm phân chia Tạo Hoá với tạo vật. Thế nhưng, vực thẳm này đă được t́nh thương của Cha lấp đầy" (Nhật kư 1576). Không phải hay sao, vực thẳm giữa họ là tạo vật với Ngài là Thiên Chúa, như từ đất tới trời, được lấp đầy khi "Lời hóa thành nhục thể" (Gioan 1:14), và giữa họ là tội nhân với Ngài là T́nh Yêu, như từ hỏa ngục lên tới thiên đàng, đă được lấp đầy bằng chiều cao của cây Thánh Giá Người tử nạn.  

Thế nên, h́nh như càng tội lỗi càng gần Nước Trời, càng gần với Ḷng Thương Xót Chúa, càng nên thánh nhanh, một cách đốt giai đoạn như người thu thuế trong dụ ngôn của bài Phúc Âm hôm nay, đúng như lời Chúa Giêsu đă khẳng định với Chị Thánh Faustina: "Các đệ nhất đại tội nhân cũng đạt được tầm mức thánh thiện cao cả, chỉ cần họ tin tưởng vào t́nh thương của Cha(Nhật kư 1784). Người chia sẻ Lời Chúa này vẫn hằng xin Chúa cho con luôn là một tội nhân mà luôn cảm thấy ḿnh đáng thương, hơn là một thánh nhân mà lại cứ tưởng người khác đáng thương hơn ḿnh.   

V́ nếu bản chất của Thiên Chúa là t́nh yêu vô cùng nhân hậu, lúc nào cũng muốn tỏ ra hết cỡ bản chất thần linh này của ḿnh để chứng thực ḿnh là ai và như thế nào, th́ ở đâu hay con người nào càng trở thành trống rỗng, bằng tất cả tấm ḷng tan nát khiêm cung và tin tưởng của họ, th́ họ càng được Ngài thông bản tính vô cùng trọn lành của Ngài là ḷng thương xót cho họ, để lấp đầy tất cả mọi yếu hèn, khiếm khuyết, sai lầm và tội lỗi của họ, nhờ đó, bản thân họ hóa thánh, tức trở thành như là một cuộc thần hiển của Ngài, như một bụi gai (bản tính tội lỗi) bốc lửa (được thương xót) mà không bị thiêu rụi (không kiêu hănh v́ được thương) - (xem Xuất Hành 3:2).

Thiên Chúa là t́nh yêu vô cùng nhân hậu lúc nào cũng muốn tỏ t́nh với con người tội lỗi yếu hèn và sẵn sàng thông ḿnh ra cho họ khi họ nhận biết t́nh yêu của Ngài, đáp ứng t́nh yêu của Ngài, một t́nh yêu vô cùng nhân hậu bao giờ cũng như một ngọn lửa thần linh bùng lên bất cứ lúc nào ở những bụi gai nhân tính tội lỗi của con người. Bài Đọc 1 hôm nay c̣n cho thấy "bụi gai" đây c̣n thể thể hiểu là các thứ khốn khổ xẩy ra cho con người để đánh động và thức tỉnh họ, nhờ đó tâm linh của họ có thể nhận biết ("bốc lửa") ḷng thương xót Chúa mà trở về cùng Thiên Chúa, Đấng qua miệng Tiên Tri Hôsea đă nhận định về dân của Ngài như sau: 

"Trong cảnh khốn khổ, từ ban mai, họ chỗi dậy chạy t́m kiếm Ta. 'Hăy đến, và chúng ta quay trở về với Chúa, v́ Chúa bắt chúng ta, rồi sẽ tha chúng ta; Chúa đánh chúng ta, rồi sẽ lại chữa chúng ta. Sau hai ngày Người cho chúng ta sống lại, đến ngày thứ ba, Người đỡ chúng ta đứng lên, và chúng ta sẽ sống trước mặt Người. Chúng ta hăy nhận biết Chúa và hăy ra sức nhận biết Chúa. Người sẵn sàng xuất hiện như vừng đông, và sẽ đến cùng chúng ta như mưa thuận và như mưa xuân trên mặt đất". 

Cho dù Thiên Chúa biết cái khốn khổ khiến dân Ngài trở về với Ngài đấy, như đă từng xẩy ra nhiều lần, xẩy ra liên tục trong gịng lịch sử của họ, đến độ Ngài không thể nào rời xa họ, luôn lợi dụng cái yếu hèn và những lần hèn yếu của họ để tỏ ḿnh ra cho họ, nhờ đó mới có thể liên lỉ giữ họ ở gần Ngài, bằng không họ cứ theo khuynh hướng tự nhiên rời xa Ngài, từ đời nọ đến đời kia. 

Thế nhưng h́nh như họ đă nhờn với mạc khải thần linh, đến độ ḷng thương xót của Ngài như không c̣n tác dụng ǵ nơi họ nữa, đến độ họ như đă coi thường Ngài, có trở về với Ngài cũng chỉ tạm thời, rồi lại tiếp tục sống cuộc đời hoang đường như bản chất bất di bất dịch của họ, như bản chất bẩm sinh của họ, thế mà Ngài vẫn không bỏ họ và làm hết cách để cứu họ, chỉ cần họ tin vào Ngài, thế thôi, đó là điều kiện tối yếu, quan thiết hơn tất cả thứ t́nh yêu hời hợt nông cạn của họ và hy lễ bề ngoài họ dâng cho Ngài: 

"Hỡi Ephraim, Ta sẽ làm ǵ cho ngươi? Hỡi Giuđa, Ta sẽ làm ǵ cho ngươi? T́nh thương các ngươi như đám mây ban sáng, như sương sớm tan đi. V́ thế, Ta dùng các tiên tri nghiêm trị chúng, và Ta dùng lời từ miệng Ta phán ra mà giết chúng. Án phạt các ngươi bừng lên như ánh sáng. V́ chưng, Ta muốn t́nh yêu, chớ không muốn hy lễ. Ta muốn sự hiểu biết Thiên Chúa hơn là của lễ toàn thiêu". 

Bài Đáp Ca hôm nay quả thực chất chứa tất cả những tâm t́nh và ư thức thần linh mà Thiên Chúa yêu thương vô cùng nhân hậu mong muốn nơi dân của Ngài cũng như nơi những ai khao khát ơn cứu độ của Ngài: 

1) Lạy Chúa, nguyện thương con theo ḷng nhân hậu Chúa, xoá tội con theo lượng cả đức từ bi. Xin rửa con tuyệt gốc lỗi lầm, và tẩy con sạch lâng tội ác.  

2) Bởi v́ Chúa chẳng ưa ǵ sinh lễ, nếu con dâng lễ toàn thiêu Chúa sẽ không ưng. Của lễ con dâng, lạy Chúa, là tâm hồn tan nát, lạy Chúa, xin đừng chê tấm ḷng tan nát, khiêm cung.  

3) Lạy Chúa, xin thịnh t́nh với Sion theo ḷng nhân hậu, hầu xây lại thành tŕ của Giêrusalem. Bấy giờ Chúa con sẽ nhận những lễ vật chính đáng, những hy sinh với lễ toàn thiêu.  

 

Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên

 

MC-TuanIII.7.mp3