|
PVLC Thứ Năm sau Thứ Tư Lễ Tro |
Bài Ðọc I: Ðnl 30, 15-20
"Hôm nay tôi đề nghị với anh em về sự chúc lành và sự chúc dữ".
Trích sách Ðệ Nhị Luật.
Môsê nói với dân rằng: Này hôm nay tôi giãi bày cho anh em về sự
sống và hạnh phúc, về sự chết và bất hạnh. Hãy yêu mến Chúa là
Thiên Chúa anh em, hãy đi trong đường lối Người và tuân giữ các
giới răn, những lề luật và các huấn lệnh của Người, hầu anh em
được sống và tăng số, và Chúa chúc lành cho anh em trên phần đất
mà anh em sẽ chiếm hữu. Nhưng nếu lòng anh em không quay về,
không muốn nghe, và chạy theo lầm lạc, thờ lạy và phụng sự các
thần khác, thì hôm nay tôi tuyên bố với anh em rằng anh em sẽ
chết, không được sống trên phần đất bên kia sông Giođan mà anh
em sẽ chiếm hữu. Hôm nay, tôi xin trời đất làm chứng rằng: tôi
đã đề nghị với anh em về sự sống và sự chết, sự chúc lành và sự
chúc dữ. Vậy hãy chọn lựa sự sống để anh em và dòng dõi anh em
được sống. Hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa anh em, hãy tuân phục
lệnh Người và liên kết với Người, vì Người là sự sống và là sự
sống lâu dài của anh em, để anh em được ở trong đất nước mà Chúa
đã hứa ban cho tổ phụ anh em là Abraham, Isaac và Giacóp".
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 1, 1-2. 3. 4 và 6
Ðáp: Phúc
thay người đặt niềm tin cậy vào Chúa (Tv 39, 5a).
Xướng: 1) Phúc cho ai không theo mưu toan kẻ gian ác, không đứng
trong đường lối những tội nhân, không ngồi chung với những quân
nhạo báng, nhưng vui thoả trong lề luật Chúa, và suy ngắm luật
Chúa đêm ngày. - Ðáp.
2) Họ như cây trồng bên suối nước, trổ sinh hoa trái đúng mùa;
lá cây không bao giờ tàn úa. Tất cả công việc họ làm đều thịnh
đạt. - Ðáp.
3) Kẻ gian ác không được như vậy, họ như vỏ trấu bị gió cuốn đi;
vì Chúa canh giữ đường người công chính, và đường kẻ gian ác dẫn
tới diệt vong. - Ðáp.
Câu Xướng Trước Phúc Âm: 2 Cr 6,2b
Ðây là lúc thuận tiện, đây là ngày cứu độ.
Phúc Âm: Lc 9, 22-25
"Ai bỏ mạng sống mình vì Ta, sẽ được sống".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Con Người phải
đau khổ nhiều, bị các vị Kỳ lão, các Thượng tế, và các Luật sĩ
khai trừ và giết chết, nhưng ngày thứ ba Người sẽ sống lại".
Chúa nói với mọi người rằng: "Ai muốn theo Ta, hãy bỏ mình, vác
thập giá mình hằng ngày mà theo Ta. Vì chưng, ai muốn giữ mạng
sống mình, thì sẽ mất; còn ai mất mạng sống vì Ta, sẽ được sống.
Vậy nếu con người được lời lãi cả thế gian, mà phải thiệt mất
mạng sống, thì được ích gì?"
Ðó là lời Chúa.
Suy niệm
Mùa
Chay là thời điểm phụng vụ cử hành mầu nhiệm "bỏ mạng sống
mình đi để lấy nó lại"
Chủ đề của Mùa Chay bao gồm cả Tuần Thánh, như đã đề cập từ Thứ
Tư Lễ Tro hôm qua, đó là "Tôi bỏ mạng sống mình đi để lấy nó
lại" (Gioan 10:17), rất khít khao với bài Phúc Âm hôm nay,
Thứ Năm ngay sau Thứ Tư Lễ Tro, ngày thứ hai mở đầu Mùa Chay.
Thật vậy, chủ đề "Tôi bỏ mạng sống mình đi để lấy nó lại" được
phản ảnh rất chính xác ngay câu Chúa Giêsu tiên báo về cuộc Vượt
Qua của Người trong Bài Phúc Âm hôm nay như sau: "Con Người
phải đau khổ nhiều, bị các vị Kỳ lão, các Thượng tế, và các Luật
sĩ khai trừ và giết chết, nhưng ngày thứ ba Người sẽ sống lại".
Thế nhưng, Giáo Hội cố ý chọn Bài Phúc Âm hôm nay không phải để
nhấn mạnh đến Chúa Kitô cho bằng đến Kitô hữu, thành phần đã nhờ
Phép Rửa mà được hiệp thông với cuộc Vượt Qua của Chúa Kitô thì
cũng phải sống như Chúa Kitô và với Chúa Kitô, ở
chỗ, đáp ứng đúng như lời Người kêu gọi trong bài Phúc Âm hôm
nay:
"Ai muốn theo Ta, hãy bỏ mình, vác thập giá mình hằng ngày mà
theo Ta. Vì chưng, ai muốn giữ mạng sống mình, thì sẽ mất; còn
ai mất mạng sống vì Ta, sẽ được sống. Vậy nếu con người được lời
lãi cả thế gian, mà phải thiệt mất mạng sống, thì được ích gì?"
Đúng thế, nếu "môn đệ không hơn Thày và tôi tớ không hơn chủ"
(Mathêu 10:24), mà Thày và chủ đây "phải đau khổ nhiều, bị
khai trừ và giết chết" thì bất cứ người môn đệ và đầy tớ
nào "muốn theo Thày" của Người cũng không thế nào không "bỏ
mình" và "vác thập giá mình hằng ngày mà theo" Người.
Chính Chúa Kitô cũng đã "bỏ mình" và "vác thập giá
mình" ở chỗ "tuy là Con, Người cũng đã biết tuân phục ("bỏ
mình") nơi những gì Người phải chịu ("vác thập giá
mình")..." (Do Thái 5:8), đến độ "Người đã vâng lời
cho đến chết ("bỏ mình") và chết trên thập giá ("vác
thập giá mình")... " (Philiphe 2:8).
Là môn đệ của Chúa Kitô, nghĩa là thành phần được hiệp thông với
cuộc Vượt Qua của Chúa Kitô từ khi lãnh nhận Phép Rửa, từ khi đã
chết cho con người cũ và mặc lấy Người là con người mới của
họ (xem Epheso 4:22-14), Kitô hữu nào không sống với Chúa Kitô
và như Chúa Kitô đã sống thì chẳng khác nào như một tên phản
kitô, trong khi Người "tự bỏ mạng sống mình đi để lấy nó lại"
họ lại "muốn giữ mạng sống mình thì sẽ mất", mất Người là
chính sự sống của họ và nơi họ.
Trái lại, chỉ có Kitô hữu môn đệ nào dám "mất sự sống mình"
vì Người và cho Người, thì mới "được sống" vì bấy giờ "sự
sống tôi đang sống không phải là tôi sống mà là Chúa Kitô sống
trong tôi" (Galata 2:20), một "sự sống viên mãn"
(Gioan 10:10), một sự sống cao quí hơn tất cả mọi sự, hơn được "lời
lãi cả thế gian" này.
Dám "mất sự sống mình" đây, như chính gương của Người,
nghĩa là Kitô hữu phải làm sao sống giống như một hạt lúa miến
mục nát đi để sinh nhiều hoa trái (xem Gioan 12:24). Chính Chúa
Kitô là hạt lúa miến được gieo xuống đất bằng việc nhập thể
và đã mục nát đi nơi cuộc khổ nạn và tử giá của Người, nên đã
sinh nhiều hoa trái là ơn cứu độ cho trần gian bằng cuộc phục
sinh của Người.
Nếu Chúa Kitô, trước cuộc Vượt Qua của mình, đã sánh Người giống
như một hạt lúa miến được gieo xuống đất cần phải bị mục
nát đi để sinh nhiều hoa trái, đúng như Người đã tiên báo: "Tôi
bỏ sự sống mình đi để lấy nó lại" (Gioan 10:17), thì nhân
của Hạt Lúa Miến Thần Linh Kitô này đây là thần tính của Người
và vỏ của của Hạt Lúa Miến Thần Linh Kitô này đây là nhân tính
của Người, một nhân tính vỏ bọc bao gồm cả hồn lẫn xác của
Người đã thực sự bị mục nát đi nơi cuộc khổ nạn và tử giá của
Người, nhờ đó thần tính nhân trung của Người đã được rạng
ngời tỏ hiện nơi cuộc phục sinh vinh hiển của Người.
Cũng thế, hạt lúa miến Kitô hữu cũng cần phải bị mục nát đi
trong lòng đất thế gian, trong cuộc đời của họ, không phải mục
nát ở nhân mà là ở vỏ bọc. Nhân của hạt lúa miến không thể nào
nẩy mầm và mọc lên nếu vỏ của nó không bị mục nát đi, nghĩa là
không mở ra thế nào, thì nhân trung Chúa Kitô nơi hạt lúa
miến Kitô hữu cũng chỉ hoàn toàn nẩy nở và phát triển
cho khi đạt đến tầm vóc thành toàn của Người là Đầu nơi họ (xem
Epheso 4:13-15), ở chỗ cái vỏ nhân tính nơi hạt lúa miến Kitô
hữu mục nát đi, bằng việc họ hoàn toàn tín thác vào tình yêu vô
cùng nhân hậu của Chúa Kitô là Đấng đang sống trong họ và muốn
tỏ mình ra cho họ và qua họ cho thế gian.
Chiều hướng "ai mất mạng sống vì Ta, sẽ được sống", như
vừa cảm nghiệm ngay ở đoạn trên đây, một từ bỏ không phải
là tự diệt mà chính là việc sự sống tự bản tính là những gì bất
diệt sẽ vĩnh viễn tồn tại và phát triển nơi bản thân Kitô hữu và
trong cuộc đời của họ, cũng đã được sáng tỏ ở nội dung
của Bài Đọc 1 hôm nay, qua lời của Moisen nhắn nhủ và kêu gọi
dân Do Thái được Sách Đệ Nhị Luật ghi lại như sau:
"Hôm nay, tôi xin trời đất làm chứng rằng: tôi đã đề nghị với
anh em về sự sống và sự chết, sự chúc lành và sự chúc dữ. Vậy
hãy chọn lựa sự sống để anh em và dòng dõi anh em được sống. Hãy
yêu mến Chúa là Thiên Chúa anh em, hãy tuân phục lệnh Người và
liên kết với Người, vì Người là sự sống và là sự sống lâu dài
của anh em, để anh em được ở trong đất nước mà Chúa đã hứa ban
cho tổ phụ anh em là Abraham, Isaac và Giacóp".
Đúng thế, "ai mất mạng sống vì Ta, sẽ được sống", theo
Bài Đọc 1 hôm nay, là ở chỗ không sống theo bản tính tự nhiên đã
bị băng hoại theo nguyên tội, một bản tính đã chất chứa đầy
những mầm mống chết chóc và liên lỉ xu hướng về chết chóc, như
Bài Đọc 1 diễn tả: "chạy theo lầm lạc, thờ lạy và phụng sự
các thần khác", trái lại, sống đúng như những gì Thiên Chúa
muốn, ở chỗ "tuân phục lệnh Người và liên kết với Người, vì
Người là sự sống và là sự sống lâu dài của anh em".
Bài Đáp Ca hôm nay phản ảnh nội dung của Bài Đọc 1 về cả thành
phần "công chính" liên quan đến "sự sống" và "chúc
lành" lẫn thành phần "gian ác" liên quan đến "sự
chết" và "chúc dữ", hai thành phần tiêu biểu này hoàn
toàn hợp với những lời Chúa Giêsu nói trong Bài Phúc Âm hôm nay:
"ai muốn giữ mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai mất mạng sống
vì Ta, sẽ được sống":
1) Phúc cho ai không theo mưu toan kẻ gian ác, không đứng trong
đường lối những tội nhân, không ngồi chung với những quân nhạo
báng, nhưng vui thoả trong lề luật Chúa, và suy ngắm luật Chúa
đêm ngày.
2) Họ như cây trồng bên suối nước, trổ sinh hoa trái đúng mùa;
lá cây không bao giờ tàn úa. Tất cả công việc họ làm đều thịnh
đạt.
3) Kẻ gian ác không được như vậy, họ như vỏ trấu bị gió cuốn đi;
vì Chúa canh giữ đường người công chính, và đường kẻ gian ác dẫn
tới diệt vong.
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu
có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ
trên
MC.Thu.5.SauLeTro.mp3