PVLC Mùa Thường Niên Tuần II Thứ 4

 Bài Đọc I: (năm II) 1 Sm 17, 32-33. 37. 40-51

"Đavít đă dùng dây ném đá và đá mà thắng tên Philitinh".

Trích sách Samuel quyển thứ nhất.

Trong những ngày ấy, khi người ta dẫn Đavít đến trước Saolê, th́ Đavít nói với Saolê rằng: "Đừng ai lo sợ ǵ cả. Tôi đây, tôi tớ của bệ hạ, tôi sẽ ra chiến đấu với tên Philitinh". Saolê nói cùng Đavít rằng: "Ngươi không thể chống cự và chiến đấu với tên Philitinh đó đâu, v́ ngươi c̣n bé nhỏ, mà anh ta là một chiến sĩ từ lúc c̣n niên thiếu".

Đavít liền đáp: "Chúa đă từng cứu tôi thoát khỏi nanh vuốt sư tử và gấu, Người sẽ giải thoát tôi khỏi tay tên Philitinh đó". Saolê mới nói với Đavít: "Ngươi hăy đi và Chúa ở cùng ngươi".

Đavít lấy cây gậy mà chàng quen cầm trong tay. Chàng lựa năm viên đá bóng láng dưới khe nước, bỏ vào bị chăn chiên mà chàng thường đeo bên ḿnh.

Tay chàng cầm trành ném đá ra ứng chiến với tên Philitinh. Tên Philitinh có vệ sĩ cầm khí giới đi trước, tiến lại gần Đavít. Khi tên Philitinh thấy Đavít, th́ khinh bỉ chàng, v́ chàng là một thanh niên hồng hào đẹp trai. Tên Philitinh nói với Đavít: "Tao có phải là chó đâu mà mày cầm gậy đến với tao?" Rồi tên Philitinh nhân danh các thần của y mà nguyền rủa Đavít. Anh ta nói với Đavít: "Mày hăy lại đây, tao sẽ phân thây mày cho chim trời và thú đồng ăn thịt".

Đavít đáp lại: "C̣n mi, mi cầm gươm, giáo, lao mà đến với ta, th́ ta đến với mi nhân danh Chúa các đạo binh, Thiên Chúa các đoàn quân Israel mà hôm nay mi đă nhục mạ. Chúa sẽ trao mi vào tay ta, ta sẽ đánh và chặt đầu mi, và hôm nay ta sẽ ném thây quân sĩ Philitinh cho chim trời và thú đồng, để khắp hoàn cầu biết rằng Israel có một Thiên Chúa, và toàn thể cộng đồng này nhận biết rằng: "Chúa không dùng gươm giáo mà giải phóng, v́ Người là chủ trận chiến, Người sẽ trao các ngươi vào tay chúng ta".

Vậy tên Philitinh vùng lên, tiến lại gần Đavít, và Đavít hối hả chạy đến nghinh chiến với tên Philitinh. Đavít tḥ tay vào bị, lấy viên đá, rồi dùng dây ném đá mà phóng vào trán tên Philitinh, viên đá trúng lủng trán hắn, và hắn liền té sấp xuống đất. Và Đavít đă dùng dây ném đá và đá mà chiến thắng và hạ sát tên Philitinh. Nhưng v́ Đavít không có sẵn gươm, nên cậu chạy lại đứng trên ḿnh tên Philitinh, lấy gươm của hắn, rút ra khỏi vỏ và chặt đầu hắn.

Đó là lời Chúa. 

Đáp Ca: Tv 143, 1. 2. 9-10

Đáp: Ôi Đá Tảng của con, chúc tụng Chúa! (c. 1a)

Xướng: 1) Ôi Đá Tảng của con, chúc tụng Chúa, là Đấng rèn luyện cho tay con biết đấu tranh, cho các ngón tay con thiện nghề chinh chiến. - Đáp.

2) Chúa là T́nh thương và là chiến luỹ, là Đấng phù trợ và giải phóng con. Chúa là khiên thuẫn, là chỗ con nương náu, Ngài bắt chư dân phải khuất phục con. - Đáp.

3) Ôi Thiên Chúa, con sẽ hát mừng Ngài bài ca mới, với cây đàn mười dây, con sẽ ca mừng Ngài, v́ Ngài đă ban cho các vua chiến thắng, đă giải phóng Đavít là tôi tớ của Ngài. - Đáp. 

Alleluia: Ga 6, 64b và 69b

Alleluia, alleluia! - Lạy Chúa, lời của Chúa là thần trí và là sự sống. Chúa có những lời ban sự sống đời đời. - Alleluia. 

Phúc Âm: Mc 3, 1-6

"Trong ngày Sabbat được cứu sống hay là giết chết?"

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

Khi ấy, Chúa Giêsu lại vào hội đường và ở đó có một người khô bại một tay. Người ta để ư quan sát xem Chúa có chữa bệnh trong ngày Sabbat không, để tố cáo Người. Chúa bảo người có tay khô bại rằng: "Ngươi hăy đứng ra giữa đây". Rồi Người bảo họ: "Trong ngày Sabbat được làm sự lành hay sự dữ? Được cứu sống hay là giết chết?" Nhưng họ thinh lặng. Bấy giờ Người thịnh nộ đưa mắt nh́n họ và buồn phiền v́ ḷng họ chai đá, Người bảo bệnh nhân rằng: "Hăy giơ tay ra". Người đó giơ tay ra và tay anh ta được lành. Lập tức, những người biệt phái đi ra bàn tính với những kẻ thuộc phái Hêrôđê chống đối Người và t́m cách hại Người.

Đó là lời Chúa.


Suy nghiệm Lời Chúa 

  Đức Kitô vĩ đại 

Ngày Thứ Tư trong Tuần 2 Thường Niên hậu Giáng Sinh hôm nay, bài Phúc Âm của Thánh kư Marcô vẫn liên tục với bài Phúc Âm hôm qua, chẳng những về bố cục trước sau của cuốn sách Phúc Âm thứ hai này mà c̣n liên tục cả về ư nghĩa của hai bài Phúc Âm này nữa. 

Bài Phúc Âm hôm nay được Giáo Hội chọn đọc thích hợp với chủ đề chung của Mùa Thường Niên hậu Giáng Sinh "Người Con đến từ Cha ... đầy ân sủng và chân lư", ở chỗ, người chẳng những chữa lành cho "một người khô bại một tay" mà c̣n mở mắt cho thành phần thông luật nhưng duy luật biệt phái về tinh thần của lề luật, bằng câu hỏi được Người đặt ra cho họ tự suy nghĩ: "Trong ngày Sabbat được làm sự lành hay sự dữ? Được cứu sống hay là giết chết?"  

Bài Phúc Âm hôm nay cũng như bài Phúc Âm hôm qua đều liên quan đến ngày hưu lễ là thời điểm được chung dân chúng và riêng nhóm biệt phái cùng luật sĩ tuân giữ rất kỹ lưỡng, và đă thấy ngứa mắt trước những hành động của các môn đệ Chúa Giêsu bứt lúa mà ăn trong ngày hưu lễ (ở bài Phúc Âm hôm qua), hay của chính Chúa Giêsu chữa lành cho người bị bại tay trong ngày hưu lễ (ở bài Phúc Âm hôm nay). 

Cả hai lần Chúa Giêsu đều nhắc nhở thành phần theo dơi và bắt bẻ các môn đệ của Người, cũng như bắt bẻ chính Người, về tinh thần chính yếu của lề luật cũng như mục đích của lề luật đối với vị thế cùng giá trị của con người, so với vị thế và giá trị của lề luật. Vấn đề then chốt này cũng chính là vấn đề then chốt của Giáo Huấn Giáo Hội Công Giáo về xă hội ngày nay, một bộ giáo huấn bắt đầu từ thời Đức Lêô XIII sau khi chủ nghĩa cộng sản xuất hiện. 

Thật vậy, yếu tố chính yếu làm nên trọng tâm của Giáo Huấn của Giáo Hội về xă hội đó là con người, một thực thể phải được coi trọng theo đúng dự án tạo dựng của Thiên Chúa Hóa Công, ở chỗ con người phải làm chủ trái đất, chứ không phải làm tôi cho những ǵ được dựng nên cho họ (xem Khởi Nguyên 1:28), bởi thế, tất cả mọi sự, bao gồm cả sự vật trần thế và sự việc trên đời, tất cả mọi hoạt động của con người, về phương diện chính trị, kinh tế, văn hóa, khoa học v.v. đều phải phục vụ con người, chứ không được coi thường họ và lạm dụng họ như chủ nghĩa cộng sản hay văn hóa sự chết. 

Trái lại, cho dù con người đóng vai chính yếu trên trần gian này, trên trái đất này, họ vẫn không thể nào trở thành tối cao, là cùng đích của ḿnh, trở thành tuyệt đối như Thượng Đế, như Thiên Chúa, như Đấng dựng nên họ. Bởi thế, tất cả những chủ nghĩa tôn sùng con người, được gọi là chủ nghĩa duy nhân bản, như chủ trương tương đối hóa mọi nguyên tắc và lề luật luân lư bất di bất dịch, để tuyệt đối hóa tự do và ư riêng của con người, cũng tác hại chính con người, mang con người đến chỗ diệt vong chẳng khác ǵ chủ nghĩa cộng sản và văn hóa sự chết coi thường con người vậy.  

Nếu trong bài Phúc Âm hôm qua, Chúa Giêsu, "Người Con đến từ Cha" đă tỏ ḿnh ra "đầy ân sủng và chân lư", khi tự xưng ḿnh là "Chúa của cả ngày hưu lễ", th́ trong bài Phúc Âm hôm nay "Người Con đến từ Cha" đă tỏ ḿnh ra "đầy ân sủng và chân lư", ở chỗ chữa lành cho "một người khô bại một tay". 

Thật ra, tật "khô bại một tay", so với các trường hợp bệnh tật khác, như phong cùi, bại liệt, què quặt, mù ḷa, câm điếc v.v., th́ chỉ là chuyện nhỏ, không đáng kể là bao nhiêu. Tuy nhiên, chính ở cái nho nhỏ, không đáng kể là bao nhiêu ấy mà vẫn được Người lưu tâm đáp ứng cứu chữa, nhất nữa lại vào ngày hữu lễ nữa, lại càng cho thấy chân dung tuyệt vời của "Người Con đến từ Cha ... đầy ân sủng và chân lư" này. 

Đúng thế, cho dù chỉ bị "khô bại một tay", thân xác của con người vẫn không được vẹn toàn đúng như nó đă được Thiên Chứa dựng nên "rất tốt đẹp" (Khởi Nguyên 1:31) ngay từ ban đầu, và khả năng hoạt động của con người vẫn bị ngăn trở, không được tự do, tức vẫn cần phải được cứu chữa hay cần phải được giải thoát để có thể nguyên vẹn hơn về h́nh hài cùng tầm vóc và đắc lực hơn về hoạt động cùng phục vụ. 

Trong Bài Đọc 1 hôm nay cũng cho thấy Thiên Chúa là Đấng toàn năng quan tâm đến những ǵ là bé nhỏ, và Ngài dường như muốn lợi dụng những ǵ càng bé nhỏ để càng tỏ ḿnh ra một cách hiển nhiên hơn và sống động hơn. Đó là trường hợp của một chàng thanh niên Đavít trẻ trung và nhỏ con, chưa hề có kinh nghiệm chiến trường, lại chẳng có áo giáp cùng các thứ vũ khí nguy hiểm trong tay, thế mà đă dễ dàng và vẻ vang chiến thắng danh tướng Gồliát vô đối thủ của địch quân. 

Chính Vua Saolê cũng không tin tưởng chàng thanh thiếu niên hào hùng này: "Trong những ngày ấy, khi người ta dẫn Đavít đến trước Saolê, th́ Đavít nói với Saolê rằng: 'Đừng ai lo sợ ǵ cả. Tôi đây, tôi tớ của bệ hạ, tôi sẽ ra chiến đấu với tên Philitinh'. Saolê nói cùng Đavít rằng: 'Ngươi không thể chống cự và chiến đấu với tên Philitinh đó đâu, v́ ngươi c̣n bé nhỏ, mà anh ta là một chiến sĩ từ lúc c̣n niên thiếu'. Đavít liền đáp: 'Chúa đă từng cứu tôi thoát khỏi nanh vuốt sư tử và gấu, Người sẽ giải thoát tôi khỏi tay tên Philitinh đó'". 

Và cả đối thủ khổng lồ của Đavít cũng tỏ ra khinh thường chàng: "Tên Philitinh có vệ sĩ cầm khí giới đi trước, tiến lại gần Đavít. Khi tên Philitinh thấy Đavít, th́ khinh bỉ chàng, v́ chàng là một thanh niên hồng hào đẹp trai. Tên Philitinh nói với Đavít: 'Tao có phải là chó đâu mà mày cầm gậy đến với tao?' Rồi tên Philitinh nhân danh các thần của y mà nguyền rủa Đavít. Anh ta nói với Đavít: 'Mày hăy lại đây, tao sẽ phân thây mày cho chim trời và thú đồng ăn thịt'". 

Thế nhưng, chàng thanh thiếu niên Đavít sở dĩ dám liều ḿnh và ngang nhiên ra chiến đấu với nhân vật danh tướng mà chàng không phải là đối thủ ấy là v́ chàng hoàn toàn mănh liệt tin tưởng vào Thiên Chúa hơn vào chính bản thân ḿnh, và thật sự mong muốn cho Ngài được nhận biết, cho Ngài có thể tỏ ḿnh ra: 

"Đavít đáp lại: 'C̣n mi, mi cầm gươm, giáo, lao mà đến với ta, th́ ta đến với mi nhân danh Chúa các đạo binh, Thiên Chúa các đoàn quân Israel mà hôm nay mi đă nhục mạ. Chúa sẽ trao mi vào tay ta, ta sẽ đánh và chặt đầu mi, và hôm nay ta sẽ ném thây quân sĩ Philitinh cho chim trời và thú đồng, để khắp hoàn cầu biết rằng Israel có một Thiên Chúa, và toàn thể cộng đồng này nhận biết rằng: 'Chúa không dùng gươm giáo mà giải phóng, v́ Người là chủ trận chiến, Người sẽ trao các ngươi vào tay chúng ta'".

Quả thực Vị Thiên Chúa toàn năng của chàng thanh thiếu niên Đavít, qua cuộc chiến thắng này của chàng, đă chẳng những tỏ ḿnh ra cho dân Do Thái nhận biết mà chắc chắn c̣n muốn tỏ ḿnh ra cho cả thành phần dân tấn công dân Do Thái của Ngài nữa, để họ biết rằng "Israel có một Thiên Chúa": 

"Vậy tên Philitinh vùng lên, tiến lại gần Đavít, và Đavít hối hả chạy đến nghinh chiến với tên Philitinh. Đavít tḥ tay vào bị, lấy viên đá, rồi dùng dây ném đá mà phóng vào trán tên Philitinh, viên đá trúng lủng trán hắn, và hắn liền té sấp xuống đất. Và Đavít đă dùng dây ném đá và đá mà chiến thắng và hạ sát tên Philitinh. Nhưng v́ Đavít không có sẵn gươm, nên cậu chạy lại đứng trên ḿnh tên Philitinh, lấy gươm của hắn, rút ra khỏi vỏ và chặt đầu hắn". 

Bài Đáp Ca hôm nay thực sự là phản ảnh tâm t́nh của chàng thanh thiếu niên anh hùng Đavít đă chiến thắng địch quân Gồliát, hoàn toàn nhờ ở quyền năng của Thiên Chúa là Đấng chàng tin tưởng và là Đấng muốn tỏ ḿnh ra qua chàng: 

1) Ôi Đá Tảng của con, chúc tụng Chúa, là Đấng rèn luyện cho tay con biết đấu tranh, cho các ngón tay con thiện nghề chinh chiến. 

2) Chúa là T́nh thương và là chiến luỹ, là Đấng phù trợ và giải phóng con. Chúa là khiên thuẫn, là chỗ con nương náu, Ngài bắt chư dân phải khuất phục con. 

3) Ôi Thiên Chúa, con sẽ hát mừng Ngài bài ca mới, với cây đàn mười dây, con sẽ ca mừng Ngài, v́ Ngài đă ban cho các vua chiến thắng, đă giải phóng Đavít là tôi tớ của Ngài. 

 

Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên

 

TN.II-4.mp3