Bài Ðọc I: 1 Sm 26, 2. 7-9. 12-13. 22-23
"Chúa trao đức vua trong tay tôi mà tôi không nỡ ra tay".
Trích sách Samuel quyển thứ nhất.
Trong những ngày ấy, Saolê cùng với ba ngàn quân sĩ tinh nhuệ
của Israel kéo xuống hoang địa Ziphô để vây bắt Ðavít. Ban đêm
Ðavít và Abisai đến nơi quân sĩ (của vua) đóng, và thấy Saolê
đang nằm ngủ trong lều, cây giáo của ông thì cắm xuống đất ở
phía đầu. Abner và quân sĩ thì ngủ chung quanh ông.
Abisai liền nói với Ðavít rằng: "Hôm nay, Thiên Chúa đã trao kẻ
thù trong tay ngài; vậy giờ đây xin cho tôi lấy giáo đâm ông ấy
một phát thâu xuống đất, không cần đến phát thứ hai". Nhưng
Ðavít nói với Abisai rằng: "Chớ giết ngài, vì có ai đưa tay phạm
đến Ðấng Chúa xức dầu mà vô tội đâu?" Rồi Ðavít lấy cây giáo và
bình nước ở phía đầu của Saolê và cả hai ra đi. Không ai hay
biết và không ai thức dậy, nhưng mọi người vẫn ngủ, vì Chúa
khiến họ ngủ say.
Ðavít sang phía bên kia, đứng trên ngọn núi đàng xa, đôi bên
cách xa nhau. Ngài hô lên rằng: "Ðây là ngọn giáo của nhà vua,
một trong các cận vệ của vua hãy qua đây mà lấy, Chúa sẽ báo đáp
cho mỗi người tuỳ theo sự công minh và thành tín cuả họ, vì hôm
nay Chúa trao đức vua trong tay tôi mà tôi không nỡ ra tay giết
đấng được Chúa xức dầu".
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 102, 1-2. 3-4. 8 và 10. 12-13.
Ðáp: Chúa
là Ðấng từ bi và hay thương xót. (c. 8a).
Xướng: 1) Linh hồn tôi ơi, hãy chúc tụng Chúa, và toàn thể con
người tôi, hãy chúc tụng danh Người. Linh hồn tôi ơi, hãy chúc
tụng Chúa, và chớ khá quên mọi ân huệ của Người. - Ðáp.
2) Người đã tha thứ cho mọi điều sai lỗi, và chữa ngươi khỏi mọi
tật nguyền. Người chuộc mạng ngươi khỏi chỗ vong thân, Người đội
đầu ngươi bằng mão từ bi, ân sủng. - Ðáp.
3) Chúa là Ðấng từ bi và hay thương xót, chậm bất bình và hết
sức khoan nhân. Người không xử với chúng tôi như chúng tôi đắc
tội, và không trả đũa theo điều oan trái chúng tôi. - Ðáp.
4) Cũng như từ đông sang tây xa vời vợi, Người đã ném tội lỗi xa
khỏi chúng tôi. Cũng như người cha yêu thương con cái, Chúa yêu
thương những ai kính sợ Người. - Ðáp.
Bài Ðọc II: 1 Cr 15, 45-49
"Như chúng ta đã mang hình ảnh của người thuộc địa giới, thì
chúng ta cũng sẽ mang hình ảnh người thiên quốc như vậy".
Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
Anh em thân mến, Ađam cũ là người có sự sống, còn Ađam mới thì
có thần trí ban sự sống. Những điều có trước, không phải thuộc
linh giới, mà là thuộc thể giới, rồi mới đến cái thuộc về linh
giới. Người thứ nhất bởi đất mà ra, thì thuộc về địa giới, còn
người thứ hai bởi trời mà đến, thì thuộc thiên giới. Người thuộc
địa giới đó thế nào, thì những người khác thuộc địa giới cũng
vậy; và người thuộc thiên giới đó thế nào, thì những người khác
thuộc thiên giới cũng vậy. Bởi thế, như chúng ta đã mang hình
ảnh của người thuộc địa giới, thì chúng ta cũng sẽ mang hình ảnh
người thiên quốc như vậy.
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Ga 6, 64b và 69b
Alleluia, alleluia! - Lạy Chúa, lời của Chúa là thần trí và là
sự sống; Chúa có những lời ban sự sống đời đời. - Alleluia.
Phúc Âm: Lc 6, 27-38
"Các con hãy tỏ lòng thương xót như Cha các con hay thương xót".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Thầy bảo các con
đang nghe Thầy đây: Các con hãy yêu kẻ thù, hãy làm ơn cho những
kẻ ghét mình, hãy chúc phúc cho những kẻ nguyền rủa mình, hãy
cầu nguyện cho những kẻ vu khống mình. Ai vả má con bên này, thì
đưa cả má bên kia; ai lột áo ngoài của con, thì con cũng đừng
cản nó lấy áo trong. Ai xin, thì con hãy cho và ai lấy gì của
con, thì đừng đòi lại. Các con muốn người ta làm điều gì cho các
con, thì hãy làm cho người ta như vậy. Nếu các con yêu những kẻ
yêu các con, thì còn ân nghĩa gì nữa? Vì cả những người tội lỗi
cũng yêu những ai yêu họ. Và nếu các con làm ơn cho những kẻ làm
ơn cho các con, thì còn ân nghĩa gì? Cả những người tội lỗi cũng
làm như vậy. Và nếu các con cho ai vay mượn mà trông người ta
trả lại, thì còn ân nghĩa gì? Cả những người tội lỗi cũng cho
những kẻ tội lỗi vay mượn để rồi được trả lại sòng phẳng.
Vậy các con hãy yêu kẻ thù, hãy làm ơn, và cho vay mượn mà không
trông báo đền. Phần thưởng của các con bấy giờ sẽ lớn lao, và
các con sẽ là con cái Ðấng Tối Cao, vì Người nhân hậu với những
kẻ bội bạc và những kẻ gian ác.
Vậy các con hãy ở nhân từ như Cha các con là Ðấng nhân từ. Ðừng
xét đoán, thì các con sẽ khỏi bị xét đoán; đừng kết án, thì các
con khỏi bị kết án. Hãy tha thứ, thì các con sẽ được tha thứ.
Hãy cho, thì sẽ cho lại các con; người ta sẽ lấy đấu hảo hạng,
đã dằn, đã lắc và đầy tràn mà đổ vào vạt áo các con. Vì các con
đong đấu nào, thì cũng sẽ được đong trả lại bằng đấu ấy".
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm Cảm Nghiệm
Tiếp tục đề tài sống trọn lành (ở bài Phúc Âm tuần trước về 4
phúc thật và 4 khốn nạn), Chúa Giêsu, trong bài Phúc Âm hôm nay,
hay sống cảm thương với các môn đệ, nhất là với thành phần 12 vị
vừa được tuyển chọn làm tông đồ của mình, Chúa Giêsu đã đi thẳng
và đi ngay vào những gì chính yếu nhất và thiết yếu nhất Người
muốn nói với các vị và muốn các vị sống như vậy.
Thật thế, ngay sau khi mở màn như một dạo khúc cho bài huấn dụ
trọn lành cũng là bài huấn dụ về lòng cảm thương này, một dạo
khúc bao gồm 4 "phúc" hạnh và 4 "khốn" nạn tương
phản nhau, một dạo khúc đã được Chúa Giêsu tài tình hòa âm
cho hai bè hát xung khắc nhau, nhưng một khi trình diễn với tất
cả hồn sống của mình thì chính ca sĩ mới cảm thấy thấm thía hơn
bao giờ hết, nhất là khi hát đến các phiên khúc chính yếu và các
kết thúc của bản thánh ca thương xót huyền diệu siêu vời này.
Bản Thánh Ca Thương Xót này, mà điệp khúc là phần hòa âm hai bè
"phúc/khốn" đầy tính chất giằng co nhức nhối, có tất cả
2 phiên khúc và 2 đoạn kết thứ tự được liệt kê như sau:
Bài Thánh Ca Thương Xót - Phiên khúc thứ nhất:
"Các con hãy yêu kẻ thù, hãy làm ơn cho những kẻ ghét mình, hãy
chúc phúc cho những kẻ nguyền rủa mình, hãy cầu nguyện cho những
kẻ vu khống mình. Ai vả con má bên này, thì đưa cả má bên kia;
ai lột áo ngoài của con, thì con cũng đừng cản nó lấy áo trong.
Ai xin, thì con hãy cho, và ai lấy gì của con, thì đừng đòi
lại".
Bài Thánh Ca Thương Xót - Phiên khúc thứ hai:
"Các con muốn người ta làm điều gì cho các con, thì hãy làm cho
người ta như vậy. Nếu các con yêu những kẻ yêu các con, thì còn
ân nghĩa gì nữa? Vì cả những người tội lỗi cũng yêu những ai yêu
họ. Và nếu các con làm ơn cho những kẻ làm ơn cho các con, thì
còn ân nghĩa gì? Cả những người tội lỗi cũng làm như vậy. Và nếu
các con cho ai vay mượn mà trông người ta trả lại, thì còn ân
nghĩa gì? Cả những người tội lỗi cũng cho những kẻ tội lỗi vay
mượn để rồi được trả lại sòng phẳng".
Bài Thánh Ca Thương Xót - Đoạn tạm kết:
"Vậy các con hãy yêu kẻ thù, hãy làm ơn và cho vay mượn mà không
trông báo đền. Phần thưởng của các con bấy giờ sẽ lớn lao, và
các con sẽ là con cái Ðấng Tối Cao, vì Người nhân hậu với những
kẻ bội bạc và những kẻ gian ác".
Bài Thánh Ca Thương Xót - Đoạn tận kết:
"Vậy các con hãy ở nhân từ như Cha các con là Ðấng nhân từ. Ðừng
xét đoán, thì các con sẽ khỏi bị xét đoán; đừng kết án, thì các
con khỏi bị kết án. Hãy tha thứ, thì các con sẽ được thứ tha.
Hãy ban tặng, thì các con sẽ tặng lại; người ta sẽ lấy đấu hảo
hạng, đã dằn, đã lắc và đầy tràn mà đổ vào vạt áo các con. Vì
các con đong đấu nào, thì cũng sẽ được đong trả lại bằng đấu
ấy".
Tất cả nội dung và ý nghĩa của bản Thánh Ca Thương Xót này, tức
là tột đỉnh của bản Thánh Cha Trọn Lành này đều được cô đọng ở
chung đoạn tổng kết và ở riêng câu đầu của đoạn tổng kết ấy, đó
là: "các con hãy ở nhân từ như Cha các con là Ðấng nhân từ".
Mà "nhân từ như Cha các con là Ðấng nhân từ" ở chỗ
nào, nếu không phải, cũng trong đoạn tổng kết, ở 4 thái độ thứ
tự là: 1- "Ðừng xét đoán", 2- "Ðừng kết án", 3- "Hãy tha thứ"
và 4- "Hãy ban tặng".
Trong 4 thái độ để phản ảnh lòng nhân từ của Cha trên trời xót
thương nhân loại vừa được tóm kết trên đây, có 2 thái độ mang
tính cách tránh những gì là tiêu cực: 1- "Ðừng xét đoán", 2-
"Ðừng kết án", và 2 thái độ có tính cách thực hiện những gì
là tích cực: 3- "Hãy tha thứ" và 4- "Hãy ban tặng".
1- "Ðừng xét đoán" và 2- "Ðừng
kết án": bởi vì, "Thiên Chúa không sai Con
Ngài đến thế gian để luận án thế gian nhưng là để thế gian nhờ
Người mà được cứu độ" (Gioan 3:16). Bởi vậy, những ai muốn "thương
xót như Cha thương xót", nhất là thành phần môn đệ của Chúa
Kitô được Người tuyển chọn làm chứng nhân cho Người, cũng "đừng
xét đoán" và "đừng kết án".
3- "Hãy tha thứ" và 4- "Hãy
ban tặng": bởi vì, "Thiên Chúa đã yêu thế
gian đến ban Người Con duy nhất của Ngài, để ai tin vào Người
thì không phải chết ("tha thứ") nhưng được sự
sống đời đời ("ban tặng")" (Gioan 3:16). Bởi vậy,
những ai muốn "thương xót như Cha thương xót", nhất là
thành phần môn đệ của Chúa Kitô được Người tuyển chọn làm chứng
nhân cho Người, cũng "hãy tha thứ" và "hãy ban tặng", ở
chỗ vừa "tha thứ" vừa "ban tặng" đúng như phiên
khúc 1 đã khuyên dạy: (Tha Thứ) - "Ai vả con má bên này, thì
đưa cả má bên kia; ai lột áo ngoài của con, thì con cũng đừng
cản nó lấy áo trong". (Ban Tặng) - "Ai xin, thì con hãy
cho, và ai lấy gì của con, thì đừng đòi lại".
Gương mẫu sống điển hình nhất cho giáo huấn trọn lành của Bài
Phúc Âm hôm nay phải nói là vị vua thứ hai tương lai của dân Do
Thái, đó là Đavít. Thật vậy, trước khi làm vua, chàng thanh niên
Đavít này đã thắng tên Goliát cồ tượng của quân Philitinh bằng
mấy viên đá, bởi chàng chỉ hoàn toàn tin tưởng vào quyền năng
của Thiên Chúa mà thôi (xem 1Samuel 17:41-54). Tuy nhiên, chàng
không ngờ lại được các thiếu nữ đón mừng bằng một lời chạm tự ái
Vua Saolê (xem 1Samuel 18:6-9), nên bị Saulê tìm cách hãm hại 2
lần. Lần thứ hai Đavít bị vua Saolê đích thân thân chinh đi lùng
giết được Bài Đọc 1 hôm nay thuật lại. Thế nhưng, Đavít đã đối
xử với vị vua thù địch của mình ra sao, chúng ta hãy đọc lại
nguyên câu truyện của nó:
"Trong những ngày ấy, Saolê cùng với ba ngàn quân sĩ tinh nhuệ
của Israel kéo xuống hoang địa Ziphô để vây bắt Ðavít. Ban đêm
Ðavít và Abisai đến nơi quân sĩ (của vua) đóng, và thấy Saolê
đang nằm ngủ trong lều, cây giáo của ông thì cắm xuống đất ở
phía đầu. Abner và quân sĩ thì ngủ chung quanh ông. Abisai liền
nói với Ðavít rằng: 'Hôm nay, Thiên Chúa đã trao kẻ thù trong
tay ngài; vậy giờ đây xin cho tôi lấy giáo đâm ông ấy một phát
thâu xuống đất, không cần đến phát thứ hai'. Nhưng Ðavít nói với
Abisai rằng: 'Chớ giết ngài, vì có ai đưa tay phạm đến Ðấng Chúa
xức dầu mà vô tội đâu?' Rồi Ðavít lấy cây giáo và bình nước ở
phía đầu của Saolê và cả hai ra đi. Không ai hay biết và không
ai thức dậy, nhưng mọi người vẫn ngủ, vì Chúa khiến họ ngủ say.
Ðavít sang phía bên kia, đứng trên ngọn núi đàng xa, đôi bên
cách xa nhau. Ngài hô lên rằng: 'Ðây là ngọn giáo của nhà vua,
một trong các cận vệ của vua hãy qua đây mà lấy, Chúa sẽ báo đáp
cho mỗi người tuỳ theo sự công minh và thành tín cuả họ, vì hôm
nay Chúa trao đức vua trong tay tôi mà tôi không nỡ ra tay giết
đấng được Chúa xức dầu'".
Bài Đọc 2 hôm nay Thánh Phaolô cho chúng ta biết về 2 Adong: cũ
và mới, nhưng hoàn toàn khác nhau về tầm mức của bản chất của
mình, ở chỗ Adong mới là Chúa Giêsu Kitô hoàn toàn trọn hảo hơn
Adong cũ của nguyên tội: "Anh em thân mến, Ađam cũ là người
có sự sống, còn Ađam mới thì có thần trí ban sự sống. Những điều
có trước, không phải thuộc linh giới, mà là thuộc thể giới, rồi
mới đến cái thuộc về linh giới. Người thứ nhất bởi đất mà ra,
thì thuộc về địa giới, còn người thứ hai bởi trời mà đến, thì
thuộc thiên giới. Người thuộc địa giới đó thế nào, thì những
người khác thuộc địa giới cũng vậy; và người thuộc thiên giới đó
thế nào, thì những người khác thuộc thiên giới cũng vậy".
Tuy nhiên, cho dù là vượt trội hơn Adong cũ về bản chất "linh
giới" và "thiên giới" trọn hảo của mình, Adong mới
cũng đã mặc lấy nhân tính của Adong cũ và như Adong cũ, nhờ đó,
đã thăng hóa bản tính đã bị hư hoại theo nguyên tội của Adong cũ
là con người thuộc "thể giới" và thuộc "địa giới".
Do đó, khi lãnh nhận Phép Rửa Tái Sinh, Kitô hữu đã được biến
đổi, hay đúng hơn đã được thánh hóa, đúng như Thánh Phaolô khẳng
định ở câu cuối cùng của Bài Đọc 1 hôm nay: "Bởi thế, như
chúng ta đã mang hình ảnh của người thuộc địa giới, thì chúng ta
cũng sẽ mang hình ảnh người thiên quốc như vậy". Mà "hình
ảnh người thiên quốc" này ra sao, nếu không phải là
hình ảnh đã được Chúa Kitô phác họa, mong muốn và kêu gọi các
tông đồ của Người trở nên trong Bài Phúc Âm hôm nay: "nhân từ
như Cha các con là Ðấng nhân từ".
Thế nhưng, thực tế phũ phàng cho thấy, cho dù, nhờ được Thánh
Tẩy Tái Sinh, Kitô hữu vẫn chưa hoàn toàn được biến đổi, bởi vẫn
mang nơi bản thân mình bản chất "thể giới" và "địa
giới" của Adong cũ, nên vẫn tiếp tục hướng hạ theo trần gian
và hướng nội theo lòng vị kỷ của mình, hoàn toàn ngược lại với
giáo huấn trọn lành của Bài Phúc Âm hôm nay, không xứng đáng với
phẩm vị và tư cách của một người con Thiên Chúa, đã được mặc lấy
bản chất "linh giới" và "thiên giới" của Chúa Kitô
và như Chúa Kitô. Bởi thế, họ mới liên lỉ cần phải than lên như
câu xướng của Bài Đáp Ca hôm nay: "Chúa là Ðấng từ bi và hay
thương xót", với tất cả tâm tình và ý thức về bản thân mình
trước nhan Thiên Chúa xót thương của chính Bài Đáp Ca này:
1) Linh hồn tôi ơi, hãy chúc tụng Chúa, và toàn thể con người
tôi, hãy chúc tụng danh Người. Linh hồn tôi ơi, hãy chúc tụng
Chúa, và chớ khá quên mọi ân huệ của Người.
2) Người đã tha thứ cho mọi điều sai lỗi, và chữa ngươi khỏi mọi
tật nguyền. Người chuộc mạng ngươi khỏi chỗ vong thân, Người đội
đầu ngươi bằng mão từ bi, ân sủng.
3) Chúa là Ðấng từ bi và hay thương xót, chậm bất bình và hết
sức khoan nhân. Người không xử với chúng tôi như chúng tôi đắc
tội, và không trả đũa theo điều oan trái chúng tôi.
4) Cũng như từ đông sang tây xa vời vợi, Người đã ném tội lỗi xa
khỏi chúng tôi. Cũng như người cha yêu thương con cái, Chúa yêu
thương những ai kính sợ Người.
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu
có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ
trên
MTN.CNVII-C.mp3
Hai Thánh
Giaxinta và Phanxicô
(20/2)
Đạo Binh Dàn Trận - Thiếu Nhi
Fatima
ThanhPhanxico-Giaxinta.mp3
https://youtu.be/h5bF_kC2Gz4