Bài Đọc I: (Năm
II) 1 V 12,
26-32; 13, 33-34
"Giêroboam đúc hai
con ḅ vàng".
Trích sách Các Vua
quyển thứ nhất.
Trong những ngày
ấy, Giêroboam nói trong ḷng rằng: "Giờ đây vương quốc sẽ trở về
với nhà Đavít; nếu dân này lên Giêrusalem để tế lễ trong nhà
Chúa, th́ ḷng dân này sẽ quy thuận với chủ ḿnh là Roboam, vua
xứ Giuđa; họ sẽ giết ta và trở về với Roboam". Bấy giờ, ông
triệu tập hội nghị và đúc hai con ḅ vàng, ông nói với dân chúng
rằng: "Các ngươi không cần phải lên Giêrusalem nữa. Hỡi Israel,
đây những vị thần minh đă dẫn ngươi ra khỏi đất Ai-cập". Ông đặt
một con ḅ vàng ở Bêthel và một con ở Đan. Việc đó là dịp tội
cho dân Israel, v́ dân chúng lên tận Đan để thờ con ḅ vàng. Ông
c̣n xây chùa miếu trên những nơi cao, đặt các người trong dân
làm tư tế, họ không phải là con cháu Lêvi. Ông chọn ngày rằm
tháng tám là ngày lễ trọng, giống như lễ trọng thường cử hành
trong xứ Giuđa. Ông lên bàn thờ để tế những tượng ḅ mà ông đă
đúc, ông làm như thế ở Bêthel; cũng tại Bêthel, ông đă thiết lập
hàng tư tế trong các chùa miếu mà ông đă xây cất trên những nơi
cao.
Sau các sự việc
đó, Giêroboam chẳng những không dứt bỏ đàng tội lỗi, mà trái lại
ông c̣n tiếp tục đặt ở những nơi cao hàng tư tế chọn trong dân
chúng. Do đó, nhà Giêroboam phạm tội, bị lật đổ và xoá khỏi mặt
đất.
Đó là lời Chúa.
Đáp Ca: Tv 105,
6-7a. 19-20. 21-22.
Đáp: Lạy
Chúa, xin nhớ chúng con khi gia ân huệ cho dân Ngài (c. 4a).
Xướng: 1) Chúng
tôi đă phạm tội cũng như tổ phụ chúng tôi, chúng tôi đă làm điều
gian ác và ăn ở bất nhân. Tổ phụ chúng tôi, khi c̣n ở bên
Ai-cập, đă không suy xét những việc lạ lùng của Chúa. - Đáp.
2) Dân chúng đă
đúc con ḅ tại Horéb, và lễ bái thần tượng đă đúc bằng vàng. Họ
đem vinh quang của ḿnh đánh đổi lấy h́nh tượng con ḅ ăn cỏ. -
Đáp.
3) Họ đă quên
Thiên Chúa là Đấng cứu độ ḿnh, Đấng đă làm những điều trọng đại
bên Ai-cập, Đấng đă làm những điều kỳ diệu trên lănh thổ họ Cam,
và những điều kinh ngạc nơi Biển Đỏ. - Đáp.
Alleluia: Tv. 94,
8ab
Alleluia, alleluia
- Ước ǵ hôm nay các bạn nghe tiếng Chúa, và đừng cứng ḷng -
Alleluia.
Phúc Âm: Mc 8,1-10
"Họ ăn no nê".
Bài trích Phúc Âm
theo Thánh Marcô.
Trong những ngày
ấy, dân chúng theo Chúa Giêsu đông đảo, và họ không có ǵ ăn,
Người gọi các môn đệ và bảo: "Ta thương đám đông, v́ này đă ba
ngày rồi, họ không rời bỏ Ta và không có ǵ ăn. Nếu Ta để họ đói
mà về nhà, họ sẽ mệt lả giữa đường, v́ có nhiều người từ xa mà
đến".
Các môn đệ thưa:
"Giữa nơi hoang địa nầy, lấy đâu đủ bánh cho họ ăn no".
Và người hỏi các
ông: "Các con có bao nhiêu bánh?"
Các ông thưa: "Có
bảy chiếc".
Người truyền dân
chúng ngồi xuống đất, rồi Người cầm lấy bảy chiếc bánh, tạ ơn,
bẻ ra và trao cho các môn đệ phân phát.
Các ông chia cho
dân chúng.
Các môn đệ c̣n có
mấy con cá nhỏ.
Người cũng đọc lời
chúc tụng và truyền cho các ông phân phát.
Dân chúng ăn no nê
và người ta thu lượm những miếng c̣n thừa lại được bảy thúng.
Số người ăn độ
chừng bốn ngàn.
Rồi Người giải tán
họ, kế đó Người cùng các môn đệ xuống thuyền đến miền
Đammanutha.
Đó là Lời Chúa.
Suy nghiệm Lời Chúa
ĐỨC KITÔ - HÓA BÁNH RA NHIỀU
Theo bộ Phúc Âm Nhất Lăm th́ Chúa Giêsu đă làm phép lạ bánh hóa
ra nhiều 2 lần. Bài Phúc Âm hôm nay thuật lại Chúa Giêsu hóa
bánh ra nhiều lần thứ hai. Chính việc Người hóa bánh ra nhiều
bởi ḷng thương xót của Người với dân chúng cũng chứng thực
Ngựi thực sự là "Người Con duy nhất đến từ Cha... đầy ân
sủng và chân lư", hợp với chủ đề cho Mùa Thường Niên hậu
Giáng Sinh mà hôm nay là Thứ Bảy trong Tuần Thứ V.
Đúng thế, "Người Con duy nhất đến từ Cha... đầy ân sủng và
chân lư" này không phải chỉ tỏ ḿnh ra qua việc Người "đầy
ân sủng" ở chỗ chữa lành bệnh tật và khu trừ ma quỉ cho dân
chúng, mà c̣n "đầy chân lư" ở chỗ giảng dạy chung dân
chúng với tất cả quyền uy và thế giá của ḿnh, cũng như ở chỗ
soi ḷng mở trí cho thành phần trí thức và quyền hành trong dân,
như nhóm biệt phái và luật sĩ, kỳ lăo và tư tế, mỗi khi họ theo
dơi Người để đặt vấn đề với Người và để bắt bẻ Người.
Qua bài Phúc Âm hôm nay, "Người Con duy nhất đến từ Cha...
đầy ân sủng và chân lư" ấy c̣n tỏ ra ḿnh "đầy ân sủng"
ở chỗ Người quan tâm đến cả nhu cầu ăn uống căn bản bất khả
thiếu của dân chúng bằng việc hóa bánh ra nhiều nữa; trong khi
đó, các môn đệ của Người hầu như chẳng ai để ư ǵ hết, hay có để
ư đi nữa cũng không biết làm sao có thể đáp ứng nhu cầu của dân
chúng; nếu các vị thật sự quan tâm th́ tại sao các vị không tự
động đến thân thưa cùng Thày ḿnh, như trường hợp Mẹ Maria trong
tiệc cưới Cana: "Họ hết rượu rồi" (Gioan 2:3)?
Chúa Giêsu tự biết Người phải làm ǵ, nhưng Người muốn bao gồm
cả phần của những ai theo Người nữa, thành phần đă được Người
tuyển chọn để thay thế Người chăm sóc đoàn chiên của Người sau
này. Trước hết bằng việc tỏ cho họ thấy mối quan tâm thương cảm
dân chúng của Người: "Trong những ngày ấy, dân chúng theo
Chúa Giêsu đông đảo, và họ không có ǵ ăn, Người gọi các môn đệ
và bảo: 'Ta thương đám đông, v́ này đă ba ngày rồi, họ không rời
bỏ Ta và không có ǵ ăn. Nếu Ta để họ đói mà về nhà, họ sẽ mệt
lả giữa đường, v́ có nhiều người từ xa mà đến'".
Sau nữa, Người muốn chính các môn đệ của Người phải cộng tác với
Người, bằng việc đóng góp một chút ǵ đó họ có, để chính Người
biến một chút đóng góp của các vị ấy tăng lên gấp bội, đủ để đáp
ứng nhu cầu của dân chúng bấy giờ: "Các
môn đệ thưa: 'Giữa nơi hoang địa nầy, lấy đâu đủ bánh cho họ ăn
no'. Và người hỏi các ông: 'Các con có bao nhiêu bánh?' Các ông
thưa: 'Có bảy chiếc'.... Các môn đệ c̣n có mấy con cá nhỏ". Theo
tự nhiên th́ "bảy chiếc bánh" và "mấy con cá nhỏ" của
các môn đệ chẳng thấm thía vào đâu với con "số
người ăn độ chừng bốn ngàn". Thế
nhưng, cho đến bấy giờ các vị vẫn chưa nghĩ được rằng
Thày của các vị chỉ cần một chút ấy thôi vẫn có thể làm no thỏa
số dân chúng ấy.
Sau hết, Người chẳng những muốn các môn đệ đóng góp vào việc
Người làm, bằng tất cả những ǵ họ có, dù chỉ một chút xíu, dù
chẳng là bao nhiêu, miễn là có thế thôi, mà c̣n làm thừa tác
viên ban phát "ân sủng" của Người cho dân chúng nữa, v́
sau này các vị chính là thừa tác viên ban phát mầu nhiệm thánh
qua các bí tích, nhất là Bí Tích Thánh Thể. Đó là lư do Phúc Âm
cho thấy, sau khi "Người truyền dân chúng ngồi xuống đất, rồi
Người cầm lấy bảy chiếc bánh, tạ ơn, bẻ ra" th́ chính Người
không đích thân đi phân phát, mà "trao cho các môn đệ phân
phát". Cả "mấy con cá nhỏ" cũng thế: "Người cũng
đọc lời chúc tụng và truyền cho các ông phân phát". Kết quả
tốt đẹp đó là: "Dân chúng ăn no nê và người ta thu lượm những
miếng c̣n thừa lại được bảy thúng".
Chi tiết "người ta thu lượm những miếng c̣n thừa lại được bảy
thúng" càng cho thấy "Người Con duy nhất đến từ Cha...
đầy ân sủng và chân lư", Đấng ban ân sủng cho con người c̣n
hơn cả mức độ họ cần, v́ Người là "mục tử nhân lành đến cho
chiên (chẳng những) được sự sống (mà c̣n là) một
sự sống viên măn" nữa (Gioan 10:10). Khi con người mới được
Thiên Chúa tạo dựng nên, c̣n ở trong t́nh trạng công chính
nguyên thủy, chưa biết đến tội lỗi là ǵ, bấy giờ họ mới có "sự
sống" nhưng vẫn chưa phải là "sự sống viên măn", cho
tới khi "Lời đă hóa thành nhục thể và ở giữa chúng ta, chúng
ta đă được thấy vinh hiển của Người, vinh hiển của Người Con duy
nhất đến từ Cha, đầy ân sủng và chân lư" (Gioan 1:14).
Nếu không có "sự sống" và là "sự sống viên măn" th́,
như các Bài Đọc I cho ngày Thứ Tư và Thứ Sáu Tuần II Thường Niên
ghi nhận, dù là Thánh Vương Đavít, một con người đầy ḷng tin
tưởng vào Chúa (điển h́nh là trận đấu với viên tướng vô đối thủ
Goliat người Philitinh) và bác ái với địch thù của ḿnh (điển
h́nh là Vua Saolê t́m sát hại chàng nhưng chàng vẫn tha chết cho
2 lần), cũng có lúc sa ngă nặng nề với tội ngoại t́nh kèm theo
cả tội sát nhân, như Bài Đọc I Thứ Sáu Tuần III Thường Niên cho
thấy, hay tệ hơn nữa là Salomon, một vị vua, như Bài Đọc I cho
Thứ Tư và Thứ Năm tuần này cho thầy, khôn ngoan đệ nhất thiên hạ
nhưng vẫn bị tà thần ngẫu tượng của dân ngoại làm mê hoặc đến cố
chấp ruồng bỏ Thiên Chúa.
Thậm chí càng tệ hơn nữa, hơn ai hết và hơn bao giờ hết, là nhân
vật Giêroboam trong Bài Đọc I hôm nay, một con người được Thiên
Chúa nhưng không bất ngờ chọn làm vua 10 chi tộc Israel, như Bài
Đọc I hôm qua cho thấy, mà vẫn chẳng những tỏ ra vô ơn bội nghĩa
với Chúa lại c̣n âm mưu phản lại Ngài một cách trắng trợn, như
thể ông ta là chúa tể chứ không phải là Đấng đă chọn ông, chỉ v́
ông ta muốn "sự sống dồi dào" một cách chủ quan và vị kỷ,
nhưng lại là những ǵ hủy diệt chính bản thân ông cùng với tất
cả triều đại của ông. Ở chỗ, như Bài Đọc I hôm nay rơ ràng ghi
thuật:
"Trong những ngày ấy, Giêroboam nói trong ḷng rằng: 'Giờ đây
vương quốc sẽ trở về với nhà Đavít; nếu dân này lên Giêrusalem
để tế lễ trong nhà Chúa, th́ ḷng dân này sẽ quy thuận với chủ
ḿnh là Roboam, vua xứ Giuđa; họ sẽ giết ta và trở về với
Roboam'. Bấy giờ, ông triệu tập hội nghị và đúc hai con ḅ vàng,
ông nói với dân chúng rằng: 'Các ngươi không cần phải lên
Giêrusalem nữa. Hỡi Israel, đây những vị thần minh đă dẫn ngươi
ra khỏi đất Ai-cập'. Ông đặt một con ḅ vàng ở Bêthel và một con
ở Đan. Việc đó là dịp tội cho dân Israel, v́ dân chúng lên tận
Đan để thờ con ḅ vàng. Ông c̣n xây chùa miếu trên những nơi
cao, đặt các người trong dân làm tư tế, họ không phải là con
cháu Lêvi. Ông chọn ngày rằm tháng tám là ngày lễ trọng, giống
như lễ trọng thường cử hành trong xứ Giuđa. Ông lên bàn thờ để
tế những tượng ḅ mà ông đă đúc, ông làm như thế ở Bêthel; cũng
tại Bêthel, ông đă thiết lập hàng tư tế trong các chùa miếu mà
ông đă xây cất trên những nơi cao. Sau các sự việc đó, Giêroboam
chẳng những không dứt bỏ đàng tội lỗi, mà trái lại ông c̣n tiếp
tục đặt ở những nơi cao hàng tư tế chọn trong dân chúng. Do đó,
nhà Giêroboam phạm tội, bị lật đổ và xoá khỏi mặt đất".
Tuy nhiên, như t́nh trạng đói khổ về phần xác của dân chúng
trong Bài Phúc Âm hôm nay c̣n được Chúa Giêsu động ḷng thương
đáp ứng cho họ no thỏa thế nào th́ t́nh trạng khốn nạn phần hồn
của dân Chúa, thành phần liên tục vô ơn bội nghĩa với Chúa và
phản bội bất trung với Chúa, như một Giêroboam tiêu biểu trong
Bài Đọc I hôm nay, vẫn đáng được Chúa thương khi họ nhận ra lầm
lỗi của ḿnh mà van xin Ngài: "Lạy Chúa, xin nhớ chúng con
khi gia ân huệ cho dân Ngài", với tất cả ư thức được gói gọn
trong Bài Đáp Ca hôm nay như sau:
1) Chúng tôi đă phạm tội cũng như tổ phụ chúng tôi, chúng tôi đă
làm điều gian ác và ăn ở bất nhân. Tổ phụ chúng tôi, khi c̣n ở
bên Ai-cập, đă không suy xét những việc lạ lùng của Chúa.
2) Dân chúng đă đúc con ḅ tại Horéb, và lễ bái thần tượng đă
đúc bằng vàng. Họ đem vinh quang của ḿnh đánh đổi lấy h́nh
tượng con ḅ ăn cỏ.
3) Họ đă quên Thiên Chúa là Đấng cứu độ ḿnh, Đấng đă làm những
điều trọng đại bên Ai-cập, Đấng đă làm những điều kỳ diệu trên
lănh thổ họ Cam, và những điều kinh ngạc nơi Biển Đỏ.
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu
có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ
trên
Thu.7.V-TN.mp3