PVLC Thứ 6 Tuần IV Thường Niên

 

Bài Đọc I: (Năm II): Hc 47, 2-11

"Đavít đă thành tâm ca tụng và yêu mến Thiên Chúa".

Trích sách Huấn Ca.

Như miếng mỡ lóc ra khỏi thịt con vật tế lễ thế nào, th́ Đavít được chọn giữa con cái Israel như vậy. Người dỡn với sư tử như dỡn với chiên con và đùa với gấu như đùa với những chiên con. Khi c̣n trẻ, nào người đă chẳng hạ sát tên khổng lồ và rửa nhục cho dân, khi vung dây ném đá đánh ngă tên Goliath kiêu căng đó sao? V́ người đă kêu cầu Thiên Chúa toàn năng, và Chúa đă ban sức mạnh cho người để hạ sát tên chiến sĩ hùng dũng, để nâng cao ḷng can đảm của dân người. Nhờ thế, người được tôn vinh như đă giết mười ngàn, được ca tụng v́ những lời Chúa chúc lành, và được người ta trao tặng triều thiên vinh quang, v́ người đă tiêu diệt quân thù chung quanh, đă thanh toán bọn giặc Philitinh cho đến ngày nay, đă đập tan sức mạnh chúng đến muôn đời. Trong mọi việc, người dùng lời ca khen mà tuyên xưng Đấng Thánh Tối Cao; người thành tâm ca tụng Chúa, và yêu mến Thiên Chúa đă sáng tạo người, đă cho người quyền năng chống lại quân thù. Người thành lập ca đoàn trước bàn thờ Chúa, để hoà nhịp những bài thánh ca. Người tổ chức những cuộc lễ huy hoàng, quy định đầy đủ chu kỳ thời gian, để họ ca tụng thánh danh Chúa, và từ sáng sớm, họ biểu dương sự thánh thiện của Thiên Chúa. Chúa đă thứ tha tội lỗi của người, và tán dương sức mạnh của người đến muôn đời. Chúa đă ban cho người giao ước vương quốc và ngôi báu vinh quang trong Israel.

Đó là lời Chúa. 

Đáp Ca: Tv 17, 31. 47 và 50. 51.

Đáp: Tán tụng Thiên Chúa là Đấng cứu độ tôi (c. 47b).

Xướng: 1) Đường lối Thiên Chúa là đường thanh khiết, lời của Chúa được luyện trong lửa đỏ, chính Người là khiên thuẫn che kẻ nương nhờ Người. - Đáp.

2) Chúa hằng sống, chúc tụng Đá Tảng của tôi, tán tụng Thiên Chúa là Đấng cứu độ tôi! - Bởi vậy, con sẽ ca tụng Ngài giữa chư dân, lạy Chúa, và con sẽ xướng ca khen ngợi danh Ngài. - Đáp.

3) Ngài đă ban cho vương nhi Ngài đại thắng, đă tỏ ḷng từ bi với Đấng được xức dầu của Ngài, với Đavít và miêu duệ ông cho tới muôn đời. - Đáp. 

Alleluia: Mt 4, 4b

Alleluia, alleluia! - Người ta sống không nguyên bởi bánh, nhưng bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra. - Alleluia.

Phúc Âm: Mc 6, 14-29

"Đó chính là Gioan Tẩy Giả trẫm đă chặt đầu, nay sống lại".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

Khi ấy, vua Hêrôđê nghe nói về Chúa Giêsu, v́ danh tiếng Người đă lẫy lừng, kẻ th́ nói: "Gioan Tẩy giả đă từ cơi chết sống lại, nên ông đă làm những việc lạ lùng"; kẻ th́ bảo: "Đó là Êlia"; kẻ khác lại rằng: "Đó là một tiên tri như những tiên tri khác". Nghe vậy, Hêrôđê nói: "Đó chính là Gioan trẫm đă chặt đầu, nay sống lại". V́ chính vua Hêrôđê đă sai bắt Gioan và giam ông trong ngục, nguyên do tại Hêrôđia, vợ của Philipphê anh vua mà vua đă cưới lấy. V́ Gioan đă bảo Hêrôđê: "Nhà vua không được phép chiếm lấy vợ anh ḿnh". Phần Hêrôđia, nàng toan mưu và muốn giết ông, nhưng không thể làm ǵ được, v́ Hêrôđê kính nể Gioan, biết ông là người chính trực và thánh thiện, và giữ ông lại. Nghe ông nói, vua rất phân vân, nhưng lại vui ḷng nghe. Dịp thuận tiện xảy đến vào ngày sinh nhật Hêrôđê, khi vua thết tiệc các quan đại thần trong triều, các sĩ quan và những người vị vọng xứ Galilêa. Khi con gái nàng Hêrôđia tiến vào nhảy múa, làm đẹp ḷng Hêrôđê và các quan khách, th́ vua liền nói với thiếu nữ ấy rằng: "Con muối ǵ, cứ xin, trẫm sẽ cho", và vua thề rằng: "Con xin bất cứ điều ǵ, dù là nửa nước, trẫm cũng cho". Cô ra hỏi mẹ: "Con nên xin ǵ?" Mẹ cô đáp: "Xin đầu Gioan Tẩy Giả". Cô liền vội vàng trở vào xin vua: "Con muốn đức vua ban ngay cho con cái đầu Gioan Tẩy Giả đặt trên đĩa". Vua buồn lắm, nhưng v́ lời thề và v́ có các quan khách, nên không muốn làm cho thiếu nữ đó buồn. Và lập tức, vua sai một thị vệ đi lấy đầu Gioan và đặt trên đĩa. Viên thị vệ liền đi vào ngục chặt đầu Gioan, và đặt trên đĩa trao cho thiếu nữ, và thiếu nữ đem cho mẹ. Nghe tin ấy, các môn đệ Gioan đến lấy xác ông và mai táng trong mồ.

Đó là lời Chúa.  

 

Suy nghiệm Lời Chúa 

  Đức Kitô Đầu Năo    

Ngày Thứ Sáu trong Tuần 4 Thường Niên hậu Giáng Sinh hôm nay bài Phúc Âm đă chứng thực chủ đề "Người Con duy nhất đến từ Cha... đầy ân sủng và chân lư" của chung thời điểm phụng vụ kéo dài cho tới Mùa Chay này, với câu đầu tiên như thế này: "Khi ấy, vua Hêrôđê nghe nói về Chúa Giêsu, v́ danh tiếng Người đă lẫy lừng".

Tuy nhiên, đối với chung dân chúng th́ sở dĩ "Người Con duy nhất đến từ Cha... đầy ân sủng và chân lư" trở thành "lừng lẫy danh tiếng" như thế là v́, như Bài Phúc Âm hôm nay cho biết: "kẻ th́ nói: 'Gioan Tẩy giả đă từ cơi chết sống lại, nên ông đă làm những việc lạ lùng'; kẻ th́ bảo: 'Đó là Êlia'; kẻ khác lại rằng: 'Đó là một tiên tri như những tiên tri khác'". C̣n riêng vua Hêrôđê th́ khi "nghe vậy (đă) nói: 'Đó chính là Gioan trẫm đă chặt đầu, nay sống lại'".

Thật ra, theo nội dung của bài Phúc Âm hôm nay th́ "Người Con duy nhất đến từ Cha... đầy ân sủng và chân lư" không đóng vai chủ động và tự tỏ ḿnh ta như các bài Phúc Âm trước, mà chỉ được nói đến lúc đầu thôi rồi sau đó chỉ liên quan đến những chi tiết về sự kiện vua Hêrôđê sát hại Tiền Hô Gioan Tẩy Giả vậy thôi. Thế nhưng, chính trọng sự kiện có tính cách tiêu cực như "sự cố" này cũng đă gián tiếp cho thấy Người quả thực là "Người Con duy nhất đến từ Cha... đầy ân sủng và chân lư". 

Không phải hay sao, chính Hêrôđê đă phải công nhận mối liên hệ bất khả phân ly giữa Chúa Kitô là nhân vật mà ông ta chưa bao giờ gặp mà lại rất mong muốn được gặp (xem Luca 23:8) với nhân vật đă bị ông bất đắc dĩ phải cắt thủ cấp, chỉ v́ đă bị lỡ lời giữa cả một triều thần bá quan văn vơ để giữ lấy thể diện của ḿnh, ở chỗ, ông đă đồng hóa hai nhân vật đặc biệt này của ông thành một: "Đó chính là Gioan trẫm đă chặt đầu, nay sống lại".

Cái "đầu" của Gioan bị vua Hêrôđê chặt mất đây, trước hết, là biểu hiệu cho "chân lư" đă được Vị Tiền Hô Gioan Tẩy Giả, nhân vật vốn được vua "kính nể, (v́ vua) biết ngài là người chính trực và thánh thiện", hiên ngang bênh vực cho đến cùng, một "chân lư" về luân lư mà nhà vua đă bất chấp vấp phạm: "Nhà vua không được phép chiếm lấy vợ anh ḿnh", như thể nhà vua đă "chặt" đi "chân lư" ấy bằng đam mê nhục dục của ḿnh, một "chân lư" được biểu hiệu nơi cái "đầu" về thể lư của nhân vật bất khuất Gioan đă bị nhà vua quả thực chặt đi để thỏa măn ư muốn gian ác hận thù của nàng Hêrôđia là người vợ bất chính của vua, một người vợ bất chính hèn hạ vốn đă "mưu toan muốn giết ngài, nhưng không thể làm ǵ được", cho tới khi bất ngờ nắm được cơ hội ngàn vàng trong tay là lúc, như Bài Phúc Âm hôm nay thuật lại: 

"Khi con gái nàng Hêrôđia tiến vào nhảy múa, làm đẹp ḷng Hêrôđê và các quan khách, th́ vua liền nói với thiếu nữ ấy rằng: 'Con muối ǵ, cứ xin, trẫm sẽ cho', và vua thề rằng: 'Con xin bất cứ điều ǵ, dù là nửa nước, trẫm cũng cho'. Cô ra hỏi mẹ: 'Con nên xin ǵ?' Mẹ cô đáp: 'Xin đầu Gioan Tẩy Giả'. Cô liền vội vàng trở vào xin vua: 'Con muốn đức vua ban ngay cho con cái đầu Gioan Tẩy Giả đặt trên đĩa'. Vua buồn lắm, nhưng v́ lời thề và v́ có các quan khách, nên không muốn làm cho thiếu nữ đó buồn. Và lập tức, vua sai một thị vệ đi lấy đầu Gioan và đặt trên đĩa. Viên thị vệ liền đi vào ngục chặt đầu Gioan, và đặt trên đĩa trao cho thiếu nữ, và thiếu nữ đem cho mẹ".

Chưa hết, cái "đầu" của Vị Tiền Hô Gioan Tẩy Giả bị vua Hêrôđê chặt mất đây c̣n ám chỉ chính Chúa Kitô "là chân lư" (Gioan 14:6) mà ngài chỉ được sai đến trước để dọn đường và để "làm chứng" cho Người (xem Gioan 1:15), Đấng là "ánh sáng chiếu trong tăm tối nhưng tăm tối không át được ánh sáng" (Gioan 1:5), Đấng đến sau ngài nhưng lại vô cùng cao trọng hơn ngài và có trước ngài, như "đầu" của ngài, như vị thủ lănh tối cao của ngài, đến độ ngài "không đáng cởi giây giầy cho Người" (xem Gioan 1:15,27), một "vị vua mới sinh" (Mathêu 2:2) ngày xưa đă từng bị vương phụ của Hêrôđê đương kim này bấy giờ t́m sát hại khi sau biến cố tam vị chiêm vương gia đến bái thờ Người ở Bêlem Xứ Giuđa mà không trở về tŕnh báo lại cho vua ấy (xem Mathêu 2:1-18).

Như thế, sự kiện cái "đầu" của Tiền Hô Gioan Tẩy Giả bị quyền lực chính trị đầy vô luân của dân Do Thái thời ấy chặt mất đây, đă trở thành một dấu chỉ đầy bí nhiệm ám chỉ đến cuộc tử nạn của một nhân vật sau này sẽ được một quyền lực chính trị khác, uy thế hơn, là tổng trấn Philatô ở Giuđêa tôn vương là "Vua dân Do Thái" (xem Gioan 19:19; Mathêu 27:37), khi vị thẩm quyền của đế quốc Rôma này, một đàng th́ muốn biết "chân lư là ǵ?" khi tra vấn Chúa Giêsu và đối diện với Chúa Giêsu (Gioan 18:38), một đàng, cũng như Hêrôđê đang làm vua nước bị trị Do Thái bấy giờ đă lấy "đầu" Gioan Tẩy Giả chỉ v́ danh dự thế giá của ḿnh trước kia, đành phải ra lệnh đóng đanh một con người mà tự ông biệt được là vô tội và t́m cách thả ra (xem Gioan 19:4,6,10-12).

Vậy th́ sự kiện Tiền Hô Gioan Tẩy Giả bị vua Hêrôđê sát hại quả thực có liên quan đến cuộc tử nạn của Chúa Kitô là Đấng đến sau ngài, như một dấu báo trước về Đấng mà ngài đă hai lần tuyên bố và công khai giới thiệu: ngày hôm trước với chung dân chúng - "Ḱa Con Chiên Thiên Chúa, Đấng xóa tội trần gian" (Gioan 1:29), và ngày hôm sau với riêng các môn đệ của ngài - "Hăy nh́n xem ḱa, Con Chiên Thiên Chúa đó" (Gioan 1:36). 

Như thế, câu tuyên bố "đó chính là Gioan trẫm đă chặt đầu, nay sống lại" của một nhà vua bất luân gian ác ấy dầu sao cũng có tính cách tiên tri, như trong câu của vị thượng tế Caipha thời ấy quả thực đă chất chứa tính chất tiên tri và đă thực sự hoàn toàn ứng nghiệm về nhân vật Giêsu Nazarét đă gây chấn động cả Thành Giêrusalem là Giáo Đô Do Thái giáo về sự kiện nhân vật tầm thường này, một nhân vật xuất thân từ Galilêa xa xôi là nơi chẳng có vị tiên tri nào xuất thân (xem Gioan 7:52), chẳng phải là luật sĩ hay thành phần trong hội đồng đầu mục Do Thái, nhưng đă làm cho Lazarô, một tử thi hồi sinh sau 4 ngày đă lên mùi (xem Gioan 11:43-44), rằng "các người chẳng hiểu ǵ hết, các người không thấy rằng thà một người chết thay cho dân chúng c̣n hơn là toàn dân bị hủy diệt hay sao?" (Gioan 11:50).

Thật sự câu tuyên bố "đó chính là Gioan trẫm đă chặt đầu, nay sống lại" của vua Hêrôđê, tự nó chất chứa tính chất tiên tri, mà chính người nói không hề hay biết là ḿnh muốn nói ǵ và lời ấy có ư nghĩa ra sao, không phải chỉ ám cuộc tử nạn của Chúa Kitô là "đầu" tự hiến cho Giáo Hội là thân thể của ḿnh (xem Gioan 17:19; Epheso 5:23,25-27), mà c̣n ám chỉ những ǵ vị Tiền Hô Gioan này "làm chứng" về Đấng là "Con Chiên Thiên Chúa, Đấng gánh tội trần gian" đến sau ngài đều đúng, đều ứng nghiệm nơi Chúa Kitô, như thể "Gioan ... nay đă sống lại" nơi Chúa Kitô ở cuộc tử nạn của Người vậy, Đấng "đă được sinh ra, đă đến thế gian là để làm chứng cho chân lư" (Gioan 18:37), như chính vị tiền hô của Người cũng đă được sai đến tuy "không phải là ánh sáng" như Người nhưng cũng đă "làm chứng" cho Người "là ánh sáng đă chiếu soi trong tăm tối, một thứ tăm tối không át được ánh sáng" (Gioan 1:5).

Nếu vị Tiền Hô Gioan Tẩy Giả đă được sai đến để dọn đường cho Chúa Kitô bằng cách "làm chứng" về Người và cho Người, thậm chí trước khi được thực sự và trực tiếp gặp Người, chẳng những bằng lời rao giảng thống hối kèm theo việc làm phép rửa thống hối, mà c̣n bằng chính cái "đầu" bất khuất của ḿnh thế nào, th́ vua Đavít trong Bài Đọc 1 cho Năm Chẵn hôm nay, được trích từ Sách Huấn Ca, cũng đă được chọn làm vương tổ của nhân vật Giêsu Nazarét "vua dân Do Thái" (Mathêu 2:2; 27:37) sau này, bằng một cuộc đời vua đă sống bao gồm cả công lênh sự nghiệp lẫn lỗi lầm của vua, nhưng ngài, như Bài Đọc 1 hôm nay nhận định, vẫn được "Chúa đă thứ tha tội lỗi của người, và tán dương sức mạnh của người đến muôn đời. Chúa đă ban cho người giao ước vương quốc và ngôi báu vinh quang trong Israel".

Bài Đáp Ca hôm nay chẳng những nói về vua Đavít mà c̣n nói về vị thừa kế của vua cũng như về triều đại vô cùng bất tận của vua nơi gịng dơi của vua là Đấng Thiên Sai Cứu Thế Giêsu Kitô:

1) Đường lối Thiên Chúa là đường thanh khiết, lời của Chúa được luyện trong lửa đỏ, chính Người là khiên thuẫn che kẻ nương nhờ Người. 

2) Chúa hằng sống, chúc tụng Đá Tảng của tôi, tán tụng Thiên Chúa là Đấng cứu độ tôi! - Bởi vậy, con sẽ ca tụng Ngài giữa chư dân, lạy Chúa, và con sẽ xướng ca khen ngợi danh Ngài. 

3) Ngài đă ban cho vương nhi Ngài đại thắng, đă tỏ ḷng từ bi với Đấng được xức dầu của Ngài, với Đavít và miêu duệ ông cho tới muôn đời.  

 

Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên
 

TN.IV-6.mp3