PVLC Mùa Thường Niên Tuần XXX Thứ 3
Bài Ðọc I: (Năm I) Rm 8, 18-25
"Các tạo vật ngóng trông sự mạc
khải của con cái Thiên Chúa".
Bài trích thư Thánh Phaolô Tông
đồ gửi tín hữu Rôma.
Anh em thân mến, tôi nghĩ rằng
những đau khổ ở đời này không thể sánh với vinh quang sắp tới sẽ
được mạc khải cho chúng ta. Vì chưng các tạo vật ngóng trông sự
mạc khải của con cái Thiên Chúa. Các tạo vật đã phải tùng phục
cảnh hư ảo, không phải vì chúng muốn như vậy, nhưng vì Ðấng đã
bắt chúng phải tùng phục, với hy vọng là các tạo vật sẽ được
giải thoát khỏi vòng nô lệ sự hư nát, để được thông phần vào sự
tự do vinh hiển của con cái Thiên Chúa.
Vì chúng ta biết rằng cho đến
bây giờ, mọi tạo vật đều rên siết và đau đớn như người đàn bà
trong lúc sinh con. Nhưng không phải chỉ có các tạo vật, mà cả
chúng ta nữa, là những kẻ đã được hưởng ơn đầu mùa của Thánh
Thần, chúng ta cũng rên rỉ trong mình chúng ta khi ngóng chờ
phúc làm nghĩa tử của Thiên Chúa và ơn cứu độ thân xác chúng ta.
Vì chưng nhờ niềm cậy trông mà
chúng ta được cứu độ. Nhưng hễ nhìn thấy điều mình hy vọng thì
không phải là hy vọng nữa. Vì ai đã thấy điều gì rồi, đâu còn hy
vọng nó nữa? Nhưng nếu chúng ta hy vọng điều chúng ta không
trông thấy, chúng ta sẽ kiên tâm trông đợi.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 125,
1-2ab. 2cd-3. 4-5. 6
Ðáp: Chúa đã đối xử đại lượng với chúng tôi (c. 3a).
Xướng: 1) Khi Chúa đem những
người Sion bị bắt trở về, chúng tôi dường như người đang mơ, bấy
giờ miệng chúng tôi vui cười, lưỡi chúng tôi thốt lên những
tiếng hân hoan. - Ðáp.
2) Bấy giờ dân thiên hạ nói với
nhau rằng: Chúa đã đối xử với họ cách đại lượng. Chúa đã đối xử
đại lượng với chúng tôi, nên chúng tôi mừng rỡ hân hoan. - Ðáp.
3) Lạy Chúa, xin hãy đổi số phận
của tôi, như những dòng suối ở miền nam. Ai gieo trong lệ sầu,
sẽ gặt trong hân hoan. - Ðáp.
4) Thiên hạ vừa đi vừa khóc, tay
mang thóc đi gieo; họ trở về trong hân hoan, vai mang những bó
lúa. - Ðáp.
Alleluia: Tv 118,
34
Alleluia, alleluia! - Lạy Chúa,
xin giáo huấn con, để con tuân cứ luật pháp của Chúa và để con
hết lòng vâng theo luật đó. - Alleluia.
Phúc Âm: Lc 13,
18-21
"Hạt cải mọc lên và trở thành
một cây to".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo
Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng:
"Nước Thiên Chúa giống như cái gì? Và Ta sẽ so sánh nước đó với
cái gì? Nước đó giống như hạt cải mà người kia lấy gieo trong
vườn mình. Nó mọc lên và trở thành một cây to, và chim trời đến
nương náu trên ngành nó".
Người lại phán rằng: "Ta sẽ so
sánh Nước Thiên Chúa với cái gì? Nước đó giống như tấm men mà
người đàn bà kia lấy bỏ vào ba đấu bột, cho tới khi tất cả khối
đều dậy men".
Ðó là lời Chúa.
Suy Nghiệm Lời
Chúa:
Nước Thiên Chúa
là một sự sống phát triển
Bài Phúc Âm hôm nay, Thứ Ba Tuần
XXX Thường Niên, thuật lại 2 dụ ngôn được Chúa Giêsu sử dụng để
sánh ví về "Nước Thiên Chúa" như sau:
Dụ ngôn thứ nhất: "Nước Thiên
Chúa giống như cái gì? Và Ta sẽ so sánh nước đó với cái gì? Nước
đó giống như hạt cải mà người kia lấy gieo trong vườn mình. Nó
mọc lên và trở thành một cây to, và chim trời đến nương náu trên
ngành nó".
Dụ ngôn thứ hai: "Ta sẽ so
sánh Nước Thiên Chúa với cái gì? Nước đó giống như tấm men mà
người đàn bà kia lấy bỏ vào ba đấu bột, cho tới khi tất cả khối
đều dậy men".
Trong cả hai dụ ngôn này đều cho
thấy sự sống của "Nước Thiên Chúa", được tỏ hiện qua sự
phát triển của sự sống siêu nhiên và thiêng liêng này, một sự
sống thần linh, trước hết, bắt nguồn chỉ là một cái mầm, nhỏ như
là một "hạt cải", nhưng sau đó đã "mọc lên và trở
thành một cây to, và chim trời đến nương náu trên ngành nó".
Phải chăng "hạt cải" đây ám
chỉ đức tin, "người kia" đây ám chỉ Chúa Kitô, "gieo" đây ám
chỉ việc Chúa Kitô tỏ mình ra, nhất là qua cuộc Vượt Qua của
Người, "trong ruộng mình" đây ám chỉ trên thế gian này?
Nếu những diễn giải theo suy đoán này không sai thì ý nghĩa của
dụ ngôn này có thể hiểu là Nước Trời giống như đức tin
cứu độ được Chúa Kitô gieo vãi trên thế gian này vậy.
Chính đức tin cứu độ này, một
khi "mọc lên", hình ảnh ám chỉ một Chúa Kitô Phục
Sinh, thì sẽ "trở thành một cây to" ám chỉ Giáo Hội Chúa
Kitô, một cộng đồng đức tin, đồng thời cũng là một bí tích
cứu độ trần gian của Người và với người, một phương tiện cứu độ
các linh hồn như "chim trời đến nương náu trên ngành nó".
Sự phát triển tiêu biểu cho sự
sống thần linh này còn được ví như "tấm men mà người đàn bà
kia lấy bỏ vào ba đấu bột, cho tới khi tất cả khối đều dậy
men".
Phải chăng "tấm men" đây ám
chỉ lời Chúa hay Phúc Âm và bí tích thánh (Phụng Vụ Thánh
Thể); "người đàn bà kia" ám chỉ Giáo Hội; "bỏ vào" ám
chỉ áp dụng, cử hành, ban phát; "ba đấu bột" ám chỉ 3
thành phần làm nên cộng đồng dân Chúa, cộng đồng đức
tin, đó là giáo dân, tu sĩ và giáo sĩ (tất nhiên giáo sĩ bao gồm
cả hàng giáo phẩm); "đều dậy men" ám chỉ các phần tử của
Giáo Hội được hiệp nhất nên một với Chúa Kitô để sinh muôn vàn
hoa trái thiêng liêng?
Đến đây, nếu các dẫn giải
vừa được suy diễn không sai, thì chúng ta thấy 2 dụ ngôn về "Nước
Thiên Chúa" này, một liên quan đến "hạt cải" và một
liên quan đến "tấm men" liên hệ với nhau. Ở chỗ, một dụ
ngôn liên quan đến sứ vụ của Chúa Kitô ("người kia", rõ
hơn là "người đàn ông kia - a man") trong công cuộc gieo
vãi đức tin cứu độ ("hạt cải") trên thế gian, và một dụ
ngôn liên quan đến vai trò của Giáo Hội ("người đàn bà kia")
trong việc làm cho 3 thành phần chính yếu của Giáo Hội được thấm
nhuần tinh thần và sự sống của Chúa Kitô.
Đức tin cứu độ và Giáo Hội Chúa
Kitô dường như được Chúa Kitô ám chỉ trong 2 dụ ngôn về "Nước
Thiên Chúa" trong bài Phúc Âm hôm nay chính là những yếu tố
chính yếu bất khả thiếu cho tình trạng phục hồi của tất cả thiên
nhiên tạo vật đã được Thiên Chúa dựng nên cho con người nhưng
vì tội lỗi của con người mà "rên siết và đau đớn" nên vẫn
hằng "ngóng trông sự mạc khải của con cái Thiên Chúa",
như Thánh Tông Đồ Phaolô cảm nhận, xác tín và khẳng định trong
Bài Đọc 1 cho năm lẻ hôm nay:
"Các tạo vật ngóng trông sự
mạc khải của con cái Thiên Chúa. Các tạo vật đã phải tùng phục
cảnh hư ảo, không phải vì chúng muốn như vậy, nhưng vì Ðấng đã
bắt chúng phải tùng phục, với hy vọng là các tạo vật sẽ được
giải thoát khỏi vòng nô lệ sự hư nát, để được thông phần vào sự
tự do vinh hiển của con cái Thiên Chúa. Vì chúng ta biết rằng
cho đến bây giờ, mọi tạo vật đều rên siết và đau đớn như người
đàn bà trong lúc sinh con. Nhưng không phải chỉ có các tạo vật,
mà cả chúng ta nữa, là những kẻ đã được hưởng ơn đầu mùa của
Thánh Thần, chúng ta cũng rên rỉ trong mình chúng ta khi ngóng
chờ phúc làm nghĩa tử của Thiên Chúa và ơn cứu độ thân xác chúng
ta".
Bài Đáp Ca hôm nay, cũng y hệt
bài Đáp Ca Chúa Nhật XXX Thường Niên đầu tuần, nhưng hôm nay
phản ảnh tình trạng của "Các tạo vật ngóng trông sự mạc khải
của con cái Thiên Chúa" trong Bài Đọc 2 cho năm lẻ hôm nay:
1) Khi Chúa đem những người Sion
bị bắt trở về, chúng tôi dường như người đang mơ, bấy giờ miệng
chúng tôi vui cười, lưỡi chúng tôi thốt lên những tiếng hân
hoan.
2) Bấy giờ dân thiên hạ nói với
nhau rằng: Chúa đã đối xử với họ cách đại lượng. Chúa đã đối xử
đại lượng với chúng tôi, nên chúng tôi mừng rỡ hân hoan.
3) Lạy Chúa, xin hãy đổi số phận
của tôi, như những dòng suối ở miền nam. Ai gieo trong lệ sầu,
sẽ gặt trong hân hoan.
4) Thiên hạ vừa đi vừa khóc, tay
mang thóc đi gieo; họ trở về trong hân hoan, vai mang những bó
lúa.
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL.
Nếu có thể xin nghe chia sẻ theo cảm
hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ trên
TN.XXXL-3.mp3