PVLC Mùa Thường Niên Tuần XXXIV Thứ 2 và Lễ Thánh Cecilia 22/11
Bài Ðọc I: (Năm
I) Ðn 1,
1-6. 8-20
"Không ai bằng
Ðaniel, Anania, Misael và Azaria".
Khởi đầu sách Tiên
tri Ðaniel.
Năm thứ ba triều
đại vua Gioakim nước Giuđa, Nabukô-đônôsor, vua Babylon, tiến
đến vây hãm Giêrusalem. Chúa trao vua Gioakim nước Giuđa và một
phần đồ vật dùng trong đền thờ Chúa vào tay ông: Ông mang các đồ
vật ấy về chùa thần minh của ông trong đất Sennaar và trong kho
báu thần minh của ông.
Vua truyền cho
quan thái giám Asphênez dẫn về hoàng cung các con cái Israel,
các người thuộc hoàng tộc và gia đình quyền quý, các thiếu niên
không tàn tật, tuấn tú, đầy khôn ngoan, thông minh, sáng trí,
xứng đáng sống trong hoàng cung, để dạy văn chương và ngôn ngữ
người Calđêa cho các cậu. Vua quy định mỗi ngày cho các cậu ăn
đồ của vua ăn, và uống rượu vua uống, để sau ba năm nuôi dưỡng
như vậy, các cậu có thể hầu cận trước mặt vua. Trong số các cậu
thuộc dòng dõi Giuđa, có Ðaniel, Anania, Misael, và Azaria.
Ðaniel dốc lòng
không để cho đồ vua ăn và rượu vua uống làm cậu ra ô uế, và xin
quan thái giám đừng làm cho cậu ra ô uế. Thiên Chúa đã ban cho
Ðaniel được ân huệ và lòng thương trước mặt vị tổng thái giám.
Vị này bảo Ðaniel rằng: "Tôi sợ đức vua, Người đã quy định thức
ăn và của uống cho các cậu rồi. Nếu Người xem thấy nét mặt các
cậu xanh xao hơn đồng bạn, thế là các cậu nạp đầu tôi cho đức
vua rồi". Ðaniel nói với Malasar, kẻ được vị tổng thái giám chỉ
định coi sóc Ðaniel, Anania, Misael và Azaria: "Tôi xin ông thử
cho chúng tôi, là các tôi tớ ông, ăn rau và uống nước lã, rồi
ông ngắm xem nét mặt chúng tôi và nét mặt những đứa dùng lương
thực của đức vua; ông thấy sao, thì hãy đối xử với các tôi tớ
ông như vậy". Nghe nói thế, ông để thử chúng trong mười ngày.
Sau mười ngày, nét mặt bốn cậu trở nên xinh tươi béo tốt hơn mọi
thiếu niên dùng lương thực của nhà vua. Malasar cất đồ ăn và
rượu uống của các cậu, rồi cho các cậu ăn rau.
Thiên Chúa ban cho
các cậu này được thông minh, hiểu biết mọi sách vở và khôn
ngoan; phần Ðaniel lại thông hiểu các thị kiến và chiêm bao. Ðến
hết thời gian vua chỉ định, vị tổng thái giám dẫn các cậu đến
trước mặt vua Nabukôđônôsor. Khi nói chuyện với các cậu, vua
thấy mọi người không ai bằng Ðaniel, Anania, Misael và Azaria.
Các cậu đứng trước mặt vua. Vua hỏi các cậu về sự khôn ngoan và
thông minh, thì thấy các cậu giỏi hơn gấp mười lần các thuật sĩ,
đồng bóng trong cả nước của vua.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Ðn 3,
52. 53. 54. 55. 56
Ðáp: Chúa
đáng ca ngợi và tôn vinh muôn đời (c. 52b).
Xướng: 1) Lạy Chúa
là Thiên Chúa cha ông chúng con, Chúa đáng chúc tụng, đáng ca
ngợi, tôn vinh và tán tụng muôn đời. Chúc tụng thánh danh vinh
quang Chúa, đáng ca ngợi, tôn vinh và tán tụng muôn đời. - Ðáp.
2) Chúa đáng chúc
tụng trong đền thánh vinh quang Chúa, đáng ca ngợi và tôn vinh
muôn đời. - Ðáp.
3) Chúc tụng Chúa
ngự trên ngai vương quyền Chúa, đáng ca ngợi và tôn vinh muôn
đời. - Ðáp.
4) Chúc tụng Chúa,
Ðấng nhìn thấu vực thẳm và ngự trên các Thần Vệ Binh, đáng ca
ngợi và tôn vinh muôn đời. - Ðáp.
5) Chúc tụng Chúa
ngự trên bầu trời, đáng ca ngợi và tôn vinh muôn đời. - Ðáp.
Alleluia: Lc 21,
36
Alleluia,
alleluia! - Các con hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, để có thể
xứng đáng đứng vững trước mặt Con Người. - Alleluia.
Phúc Âm: Lc 21,
1-4
"Người thấy một
bà goá nghèo khó bỏ vào đó hai đồng tiền nhỏ".
Tin Mừng Chúa
Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu
nhìn lên, thấy những người giàu có bỏ tiền dâng cúng vào hòm
tiền. Người cũng thấy một bà goá nghèo khó bỏ vào đó hai đồng
tiền nhỏ, nên bảo rằng: "Thầy bảo thật các con, bà goá nghèo khó
này đã bỏ vào hòm tiền nhiều hơn mọi người. Vì mọi người kia lấy
của dư thừa mà dâng cho Thiên Chúa, còn bà này túng thiếu, bà đã
dâng tất cả những gì bà có để nuôi sống mình".
Ðó là lời Chúa.
Suy Nghiệm Lời Chúa
Nhỏ
Bé Vĩ Đại
Hôm nay, Thứ Hai
Tuần XXXIV Thường Niên, Thánh ký Luca, qua các bài Phúc Âm trong
tuần cuối cùng của phụng niên này, tiếp tục thuật lại cho chúng
ta biết những giáo huấn cuối cùng của Người ở Giêrusalem sau khi
trình thuật, qua các bài Phúc Âm tuần trước, là cuộc hành trình
Giêrusalem của Chúa Giêsu đã đạt đến đích điểm của nó là chính
Thành Thánh và Đền Thánh Giêrusalem.
Giáo huấn cuối
cùng ở Giêrusalem tiếp tục bài giáo huấn đầu tiên trong Phúc Âm
Thứ Bảy tuần trước về sự sống lại, được Chúa Kitô trong bài
Phúc Âm hôm nay muốn dạy các môn đệ của Người liên quan đến
gương sống đức tin của một bà góa, một sự kiện cũng đã được
Thánh ký Marco thuật lại trong Bài Phúc Âm của Chúa Nhật XXXII
Thường Niên. Hai bài Phúc Âm về bà góa được đọc trong phụng vụ
Lời Chúa này có nội dung giống nhau, tuy Phúc Âm Thánh Marco có
vẻ chi tiết hơn và dài hơn.
Chẳng hạn Thánh ký
Marco còn thêm những chi tiết sau đây: 1- "Chúa Giêsu ngồi
đối diện với hòm tiền, quan sát dân chúng bỏ tiền vào hòm",
chứ không phải chỉ "nhìn lên, thấy những người giàu có bỏ
tiền dâng cúng vào hòm tiền" như Thánh ký Luca thuật
lại; 2- "hai đồng tiền là một phần tư xu", chứ không chỉ
như Thánh ký Luca vắn tắt "hai đồng tiền nhỏ"; 3- "Người
liền gọi các môn đệ và bảo", chứ không nói trống trống "nên
bảo rằng" như Thánh Luca.
Ngoài ra, hai
Thánh ký đều ghi lại nội dung giống nhau nơi lời nhận định và
huấn dụ của Chúa Kitô về sự kiện bà góa bỏ tiền này: 1- bà góa
này bỏ nhiều hơn hết trong những người bỏ tiền; 2- vì bà bỏ tất
cả những gì bà có cho dù đang túng thiếu, trong khi các người
khác chỉ bỏ những của dư thừa của họ.
Tuy nhiên, trong
khi Phúc Âm theo Thánh ký Marco cho Chúa Nhật XXXII hình như
nhấn mạnh đến bà góa nghèo, thì Phúc Âm theo Thánh ký Luca hôm
nay lại liên quan đến người giầu hơn, căn cứ vào 2 chi tiết
sau đây: 1- "Chúa Giêsu nhìn lên, thấy những người giàu có bỏ
tiền dâng cúng vào hòm tiền"; 2- "lấy của dư thừa mà dâng
cho Thiên Chúa". Ở Phúc Âm Thánh Marco không có chi tiết "dâng
cho Thiên Chúa" này.
Để tiếp tục chia
sẻ bài Phúc Âm về bà góa này, bài đã được chia sẻ cho Chúa Nhật
XXXII: Phụng
Vụ Lời Chúa - Tuần XXXII Thường Niên Chu Kỳ B, hôm
nay, chúng ta cần giải quyết vấn đề là tại sao bà góa nghèo
này đã trở thành bài giáo huấn Giêrusalem thứ
hai (sau bài đầu ở Phúc Âm Thứ 7 tuần trước) trong
các bài giáo huấn cuối cùng công khai của Chúa Kitô? Xin thưa,
có thể tại vì sự kiện này có liên hệ đến hai sự kiện
khác sau đây:
Thứ nhất là vì,
theo bài Phúc Âm của Thánh ký Marcô cho Chúa Nhật XXXII Thường
Niên Năm B, việc buôn bán lợi lộc trần gian của dân Chúa đã tục
hóa Đền Thánh Giêrusalem vốn là nơi linh thiêng, là nhà cầu
nguyện, và đã biến Đền Thánh này thành hang trộm cướp, và việc
Chúa Giêsu thẳng tay thanh tẩy đền thờ trong trường hợp này
nhắm đến mục đích dạy cho cộng đồng dân Chúa bấy giờ, bao gồm cả
thành phần lãnh đạo, là phải kính mến Chúa là Thiên Chúa chân
thật duy nhất của họ hết mình và trên hết mọi sự. Cử chỉ và
hành động bà góa tỏ ra tin tưởng tôn kính Thiên Chúa hết mình và
trên hết mọi sự, bằng cách đã bỏ tất cả những gì mình có chính
là tấm gương Chúa Kitô muốn nêu lên và nhấn mạnh để chung mọi
người và riêng môn đệ của Người noi theo bắt chước.
Thứ hai là vì,
cuộc hành trình Giêurusalem của Chúa Kitô liên quan đến biến cố
Người đến lần thứ hai, với các dấu báo cùng biến động kinh hoàng
khủng khiếp mà Người khuyên các môn đệ của Người hãy tỉnh thức,
nhất là đừng quyến luyến một sự gì, như Người đã cảnh báo trong
Bài Phúc Âm Thứ Sáu Tuần XXXII: "Trong ngày đó, ai ở trên mái
nhà có đồ vật trong nhà, thì chớ xuống lấy đi; và ai ở ngoài
đồng cũng đừng trở về. Các con hãy nhớ trường hợp vợ ông Lót. Ai
lo cứu mạng sống mình thì sẽ mất, còn ai đành mất sự sống mình
thì giữ được nó". Gương bà góa bỏ tiền vào hòm
tiền trong Đền Thờ mà chẳng hề lo đến việc bảo toàn mạng sống
của bà không đáng là bài học Chúa muốn nhấn mạnh trong loạt bài
giáo huấn cuối cùng của Người ở Giêrusalem hay sao?
Nếu bà góa được
Chúa Kitô khen tặng vì đã dâng cúng tất cả những gì mình có, dù
chẳng bao nhiêu so với những người dâng cúng đồ dư thừa của họ,
thì Chúa Kitô lại sử dụng chính việc bà thực hiện với tất cả
lòng tin tưởng phi thường của bà để làm gương cho thành phần
chứng nhân tiên khởi của Người là các vị tông đồ.
Sách Tiên Tri
Daniên ở Bài Đọc 1 hôm nay cũng cho thấy các cậu con trai Do
Thái là "Ðaniel, Anania, Misael và Azaria", nhờ ăn uống
kham khổ, chứ không dùng những thực phẩm sang trọng do nhà vua
truyền dọn ra cho họ ăn, mà họ đã "được thông minh, hiểu biết
mọi sách vở và khôn ngoan; phần Ðaniel lại thông hiểu các thị
kiến và chiêm bao", đến độ "Các cậu đứng trước mặt vua. Vua hỏi
các cậu về sự khôn ngoan và thông minh, thì thấy các cậu giỏi
hơn gấp mười lần các thuật sĩ, đồng bóng trong cả nước của vua".
Bởi thế, nhóm
thiếu niên Do Thái này, thành phần tiêu biểu cho những ai chỉ
biết tin cậy vào một mình Thiên Chúa, như bà góa dâng cúng trong
bài Phúc Âm hôm nay, mới có lý do chính đáng để tuyên tụng "Chúa
đáng ca ngợi và tôn vinh muôn đời", như câu họa cùng với các
câu xướng của bài Đáp Ca hôm nay:
1) Lạy Chúa
là Thiên Chúa cha ông chúng con, Chúa đáng chúc tụng, đáng ca
ngợi, tôn vinh và tán tụng muôn đời. Chúc tụng thánh danh vinh
quang Chúa, đáng ca ngợi, tôn vinh và tán tụng muôn đời.
2) Chúa đáng
chúc tụng trong đền thánh vinh quang Chúa, đáng ca ngợi và tôn
vinh muôn đời.
3) Chúc tụng
Chúa ngự trên ngai vương quyền Chúa, đáng ca ngợi và tôn vinh
muôn đời.
4) Chúc tụng
Chúa, Ðấng nhìn thấu vực thẳm và ngự trên các Thần Vệ Binh, đáng
ca ngợi và tôn vinh muôn đời.
5) Chúc tụng
Chúa ngự trên bầu trời, đáng ca ngợi và tôn vinh muôn đời.
Đaminh Maria
Cao Tấn Tĩnh, BVL. Nếu
có thể xin nghe chia sẻ theo cảm hứng hơn là đọc lại bài chia sẻ
trên
TN.XXXIVL-2.mp3
Ngày 22 tháng 11
Thánh Xê-xi-li-a,
trinh nữ, tử đạo
lễ nhớ bắt buộc
Tiểu sử
Cuối thế
kỷ V, câu chuyện về cuộc thương khó của các chứng nhân tử đạo
Xê-xi-li-a, Va-lê-ri-a-nô và Ti-buốc đã ca ngợi đức đồng trinh
của Ki-tô giáo, khiến cho tên tuổi của một thiếu nữ người Rô-ma
tên là Xê-xi-li-a trở thành lừng lẫy. Chị đã chịu tử đạo và được
mai táng ở nghĩa trang Ca-lít-tô. Một thánh đường đã được xây
dựng để kính thánh nữ và một đoản văn trong câu chuyện trên đã
khiến cho các nhạc sĩ chọn chị làm bổn mạng.
Bài đọc 2
Hãy hát cho hay
bằng tiếng reo vui để mừng Chúa
Trích bài
diễn giải thánh vịnh của thánh Âu-tinh, giám mục.
Hãy tạ ơn
Chúa, gieo vạn tiếng đàn cầm ; kính mừng Người, gảy muôn cung
đàn sắt. Nào dâng Chúa một bài ca mới.
Hãy cởi bỏ cái cũ kỹ ; anh em đã biết bài ca mới. Con người mới,
giao ước mới, bài ca mới. Bài ca mới không thích hợp với những
con người cũ. Bài ca đó, chỉ những con người mới mới học được,
vì nhờ ân sủng họ đã được đổi mới từ tình trạng cũ kỹ và từ nay
thuộc về giao ước mới, tức là Nước Trời. Tất cả tình yêu của
chúng ta tha thiết hướng về Nước ấy và hát bài ca mới ; hãy hát
bài ca mới, không phải bằng môi miệng nhưng bằng đời sống.
Hãy dâng
Chúa một bài ca mới, hãy hát cho hay để mừng Người.
Mỗi người tự hỏi phải hát mừng Thiên Chúa thế nào. Hãy hát mừng
Người, nhưng đừng hát sai. Người không muốn bị chói tai. Hãy hát
cho hay, hỡi anh em. Trước mặt một người sành âm nhạc, nếu người
ta bảo bạn : “Hãy hát cho ông ấy thưởng thức”, mà bạn không được
huấn luyện về âm nhạc, thì bạn sợ không dám hát kẻo làm mất lòng
người nghệ sĩ. Thật thế, những lỗi người không thạo nhạc chẳng
nhận ra, thì người nghệ sĩ sẽ thấy rõ. Vậy ai dám cho mình là
hát hay để hát mừng Thiên Chúa, Đấng đánh giá người hát, Đấng
xem xét mọi sự, Đấng nghe thấy tất cả ? Bao giờ bạn mới có thể
hát cách điêu luyện đến mức không làm chói đôi tai thành thạo ấy
chút nào ?
Đây chính
Người chỉ cho bạn cách hát : đừng tìm lời, như thể bạn có khả
năng diễn tả bằng lời điều làm cho Thiên Chúa ưa thích. Hãy hát
mừng Người bằng tiếng reo vui. Hát bằng tiếng reo vui, đó là hát
cho hay để dâng Chúa. Hát bằng tiếng reo vui là gì ? Phải hiểu
rằng tiếng hát của tâm hồn không thể diễn tả bằng lời. Cũng như
những người hát trong khi gặt lúa hoặc hái nho hay khi làm một
công việc gì phấn khởi : thoạt đầu họ vui mừng hân hoan nhờ
những lời của bài ca, sau đó họ như đầy tràn một niềm vui lớn
lao đến nỗi không thể diễn tả bằng lời, nên họ không dùng lời
nữa mà chuyển sang tiếng reo vui.
Reo vui là
một tiếng phát ra để diễn tả rằng : tâm hồn đang trào dâng một
điều gì đó không thể nói lên được. Tiếng reo vui ấy thích hợp
với ai hơn là với Thiên Chúa, Đấng không gì diễn tả được ? Đấng
không gì diễn tả được là Đấng bạn không thể nói lên được bằng
lời. Nếu bạn không thể nói lên bằng lời, mà cũng không được phép
thinh lặng, thì bạn còn cách nào hơn là reo vui ? Tâm hồn cứ hân
hoan mà không cần lời để niềm vui vô biên không bị ngôn từ giới
hạn. Hãy hát cho hay bằng tiếng reo vui để mừng Chúa.
Xướng đápTv
70 (71),8.23 ; 9,3
XMiệng
con chứa chan lời tán tụng Chúa, suốt ngày con chẳng ngớt tôn
vinh.
ĐTheo
nhịp đàn mừng Chúa, miệng con sẽ reo hò.
XMừng
Ngài, con hân hoan nhảy múa, đàn hát kính danh Ngài, lạy Đấng
Tối Cao.
ĐTheo
nhịp đàn mừng Chúa, miệng con sẽ reo hò.
Lời nguyện
Lạy Chúa,
nhân ngày lễ kính thánh Xê-xi-li-a, chúng con đến dâng lời khẩn
nguyện : Vì lời thánh nữ chuyển cầu, xin cho chúng con được xứng
đáng hát mừng danh thánh Chúa. Chúng con cầu xin
ThanhCecilia.mp3
https://youtu.be/Jg2PUoJ2rZg