Hạnh Các Thánh


Ngày 8 tháng 10

THÁNH SERGIÔ

VÀ BAKHIÔ TỬ ĐẠO

Dưới thời Hoàng đế Maximianô, con thuyền Giáo hội phải qua những cơn phong ba hãi hùng. Sắc lệnh cấm đạo của nhà độc tài khét tiếng đã làm đổ máu biết bao sinh mạng. Một trong những điểm quan trọng của sắc lệnh là “nghiêm cấm hàng giáo sĩ và toàn thể giáo dân không được đọc hay giữ Sách Thánh, không được hội họp để cử hành lễ nghi hay thảo luận về những vấn đề tôn giáo”. Mặc dù nghiêm cấm, sắc lệnh đã trở nên vô hiệu trước đức tin anh dũng của người công giáo muốn lấy máu đào bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng, và nhất là để trung thành với Thiên Chúa. Họ không sợ nhục hình, không sợ chết, họ hiên ngang tuyên xưng đức tin và thực hiện lời Chúa phán: “Tình yêu cao thượng hơn hết là chết vì người mình yêu”. Người yêu của mọi người công giáo chính là Đức Giêsu Kitô, là đức tin Ngài dạy, và là Giáo hội Ngài lập.

Thánh Sergiô và Bakhiô là hai sĩ quan danh tiếng của triều đình vua Maximianô, các ngài đã can đảm chà đạp danh vọng trần gian để trung thành bảo vệ đức tin. Ngay khi có người tố cáo Sergiô và Bakhiô là những kitô hữu, Hoàng đế Maximianô đã hứa hẹn cho hai ông nhiều bổng lộc và chức tước, nếu hai ông đồng ý bỏ đạo. Nhưng vua càng hứa hẹn tha thiết, hai ông càng bám sát lấy đức tin. Khi Maximianô dẫn hai ông vào đền thờ thần Ocus cốt ý ép phải dâng hương tế thần, họ nhất định đứng lì trước cửa không chịu bước vào. Mặt bừng đỏ, đôi mắt tròn xoe vì tức giận, Maximianô truyền lệnh lột trần hai sĩ quan, tước hết quân hàm và huy chương, rồi cho điệu hai ông qua các ngã phố làm trò hề cho dân chúng nhạo cười. Dọc đường, các thánh hân hoan hát lời thánh vịnh: “Linh hồn chúng ta như chim sẻ thoát lưới người săn, lưới rách tung và chúng ta được cứu thoát” (Tv 23,7-8). Sau đó, cả hai được giải đến trị tội nơi ông tổng trấn Antiôcô. Theo mật lệnh của nhà vua thì không được tra tấn thánh Sergiô cách tàn bạo, vì ông là một sĩ quan ưu tú. Đêm đầu tiên trong ngục, lúc hai thánh nhân quỳ đọc kinh thì một thiên thần hiện đến khích lệ các ngài can trường vì đức tin, phần thưởng sẽ dành cho những ai bền đỗ. Sáng hôm sau, thánh Bakhiô bị điệu ra pháp trường và bị tra tấn cách rất tàn nhẫn. Dưới làn roi như vũ bão và những quả đấm thôi sơn, thánh nhân can đảm chịu đựng và trút linh hồn ngay tại pháp trường. Chứng kiến cảnh tra tấn đau thương của người bạn, thánh Sergiô không run sợ đầu hàng, một quyết tâm theo gương người bạn tri kỷ, vui chết vì Chúa Giêsu. Ngài luôn miệng cầu nguyền Chúa ban thêm đức tin và lòng trông cậy: “Lạy Chúa toàn năng, xin thêm sức mạnh cho con, xin ban cho con lòng tin cậy Chúa bền vững, để dù chiến đấu gian lao, con cũng một niềm yêu Chúa đến cùng”.

Đêm hôm sau, thánh Bakhiô hiện đến khuyên nhủ và khích lệ thánh Sergiô hãy sẵn sàng chịu đau khổ vì Chúa Giêsu. Tổng trấn Antiôcô bày trăm mưu ngàn kế để chinh phục thánh Sergiô, như hứa hồi chức và tăng thêm nhiều bổng lộc, nếu Sergiô bỏ đạo... Nhưng vô ích, thánh Sergiô vẫn một lòng trung thành với Chúa mặc dù phải hy sinh tính mạng. Biết dùng mưu thuật bằng lời nói không kết quả, Antiôcô bèn giở trò vũ lực. Ông truyền cho ngài xỏ chân vào đôi giầy đóng nhiều đinh nhọn ở trong rồi chạy hằng trăm thước. Hai bàn chân thánh tử đạo nát dừ ra vì những mũi đinh nhọn, nhưng bỗng nhiên lại được thiên thần Chúa trên hiện ra chữa cho lành. Chứng kiến sự lạ này, Antiôcô vô cùng tức giận và truyền trảm quyết thánh nhân ngay tại pháp trường miền Rosapha. Chứng kiến cái chết đau thương của thánh nhân, người ta ngạc nhiên khi thấy ngàn hoa nội cỏ đều rũ rượi như thầm than tiếc thánh nhân, lạ lùng hơn nữa là đàn thú dữ yên lặng phủ phục trước xác thánh nhân như muốn thụ tang con người quả cảm đã coi nhẹ danh vọng trần gian và can đảm chết vì Chúa Giêsu Kitô.

Được tin thánh nhân đã bị xử, giáo hữu thành Xôra hợp nhau đến xin xác các ngài đem về an táng trong một nhà nguyện nhỏ. Về sau, để tỏ lòng ngưỡng mộ thánh Sergiô, người ta đã biến nhà nguyện nhỏ thành ngôi thánh đường nguy nga kính thánh tử đạo. Nhờ cao độ lòng sùng kính của giáo dân, ngôi thánh đường này đã trở nên thánh địa sầm uất của khách thập phương. Nhiều vua quan và lãnh chúa đến cầu nguyện trên mộ thánh Sergiô. Chính họ là những người tiên phong nhận hai thánh tử đạo Sergiô và Bakhiô làm bổn mạng nhiều đơn vị trong quân đội.

Tiểu sử hai thánh tử đạo hôm nay nhắc lại cho chúng ta lời thánh vịnh: “Các thánh thắng trận vinh hiển, các ngài hoan hỉ trong chốn yên vui và miệng các ngài ca tụng Chúa muôn đời” (Tv 149, 5-6).