Hạnh Các Thánh


Ngày 5 tháng 10

THÁNH PLACIĐÔ VÀ CÁC BẠN TỬ ĐẠO

Như Maisen xưa không bị chết đuối thì thánh Placiđô cũng được Chúa cứu thoát khỏi nước một cách lạ lùng. Bàn tay Quan phòng của Chúa luôn luôn hướng dẫn Placiđô đạt tới đích, mặc dầu phải qua bao nhiêu gian nguy hiểm trở. Sử liệu không cho ta biết rõ về sinh quán và gia đình của thánh nhân, nhưng theo tài liệu của thánh Grêgôriô Cả, chúng ta có thể biết cách sơ lược nhưng chắc chắn về đời sống thánh Placiđô như sau:

Placiđô là con một quận công tên là Tertulianô. Năm 522, ông đem con đến dâng cho cha Bênêđitô. Cha Bênêđitô nhận thấy Placiđô có một tâm hồn can đảm và nhiều đức hạnh tốt, nên mặc dầu Placiđô còn nhỏ, cha Bênêđitô cũng sẵn lòng nhận và huấn luyện cho cậu về học vấn cũng như về nhân đức. Ban đầu, cậu Placiđô thường được cha Bônoa dẫn lên núi cầu nguyện. Vì thế, Placiđô tiến rất nhanh trên đường tu thân luyện đức. Ngoài công việc học hành và tu luyện, Placiđô còn tỏ ra rất chăm chỉ và mẫn cán trong nhiều công chuyện khác. Lần kia, trong khi cha Bênêđitô cầu nguyện trong phòng, thì cậu một mình ra sông kín nước và không may té xuống sông, bị dòng nước chảy xiết cuốn đi. Đang đọc kinh tại nhà, cha Bênêđitô được Chúa soi sáng cho biết Placiđô đã lâm nạn. Lập tức cha gọi một thanh niên tên là Maurô, chạy thẳng ra sông đi ngay trên mặt nước như đi trên đất và cứu được Placiđô khỏi dòng nước lũ. Thoát nạn, Placiđô rất ngạc nhiên, tại sao Maurô lại có thể chạy trên mặt nước như thế. Cậu về thuật lại câu chuyện cho cha Bênêđitô và tỏ lòng tạ ơn ngài. Nhưng cha khiêm tốn khuyên Placiđô giữ kín, đó không phải là công trạng của ai, nhưng là do lòng Chúa nhân hậu muốn cứu thoát Placiđô thôi. Từ đó Placiđô càng nhận thấy tấm lòng yêu thương của Chúa, nên nguyện trót đời làm tôi Chúa, yêu mến Chúa và vâng lời các đấng bề trên. Châm ngôn của ngài là lời của Chúa: “Của Ta ăn là làm theo ý Đấng đã sai Ta”.

Để tăng thêm công trạng cho người con luôn nhiệt thành và phụng sự Chúa, Chúa đã muốn cho thánh nhân được triều thiên tử đạo. Vào tháng 9 năm 532, Placiđô bị bắt cùng với em gái là Plavia và một số bạn khác như Đônatô, Phaolô, Phinatô. Sau nhiều lần bị tra tấn và ra tòa, các ngài đều bị hành quyết.

Ngày 04.8.1588, trong khi cải táng mồ các vị tử đạo tại lòng nhà thờ thánh Gioan Tẩy giả ở Messiniô, người ta đã khám phá ra xác thánh Placiđô và em gái ngài cùng với các bạn tử đạo khác. Cũng từ năm ấy, Giáo hội tuyên phong ngài lên bậc hiển thánh, đồng thời hằng năm dâng lễ kính vào ngày 05 tháng 10.

Mặc dầu vắn tắt, tiểu sử thánh Placiđô cũng cho chúng ta thấy thánh nhân luôn có một tinh thần vâng lời và một tâm hồn bình an thư thái, thứ bình an của một tâm hồn biết vượt mọi khó khăn vật chất, đoạn tuyệt với dục vọng và hân hoan trong biển tình ái Chúa. Đúng là sự bình an mà Chúa Giêsu đã phán: “Sự bình an của Thầy ban, thế gian không thể đem lại cho chúng con được” (Ga 14,37). Chỉ những tâm hồn trong sạch như thánh Placiđô mới hiểu được lời Chúa phán: “Ách của Ta êm ái, gánh Ta nhẹ nhàng”. Một khi đã thoát tục, xa tránh tội lỗi, người ta sẽ ngụp lặn trong tình ái Chúa, sẽ học hiểu được nguyên lý cao siêu huyền diệu mà thánh Placiđô và các bạn tử đạo của ngài đã học được nơi Chúa Giêsu Kitô: “Làm trọn ý Đức Chúa Cha”. Và chỉ có họ mới đáng Thiên Chúa “yêu thương và mặc áo cho vào vinh quang vĩnh cửu”.