Lễ Truyền Tin


 Tình yêu qua nhục thể
. Giuse Nguyễn Văn Nghĩa

Nhục thể, nhục dục là những hạn từ vốn đã bị gán ý nghĩa xấu. Khi nói về các hướng chiều hạ đẳng người ta thường gọi là theo tính xác thịt. Quan niệm nhị nguyên như đã chi phối cái nhìn của con người cách khó sửa đổi. Bên cạnh đó, các trào lưu cách mạng “giải phóng tính dục” cách lệch lạc hay thái quá đã khiến cho thân xác lại bị hạ giá cách bất công.

Mừng Lễ Truyền Tin. Hai từ Truyền tin dễ làm người ta liên tưởng đến vai trò chính đó là Đức Mẹ. Nhưng thực ra đây là ngày Lễ Mừng Mầu Nhiệm Nhập Thể của Ngôi Hai Thiên Chúa mà theo truyền thống là một trong ba mầu nhiệm chính của Kitô giáo. Thiên Chúa thể hiện tình yêu bằng việc mang lấy huyết nhục con người. Người đã chọn lấy thân xác làm con đường để yêu thương nhân loại.

Với một thân xác, Thiên Chúa ở cùng chúng ta – Emmanuel – chung chia mọi nỗi niềm của kiếp người, đặc biệt là kiếp nghèo hèn, mỏng manh, kém phận. Qua một thân xác, Thiên Chúa nói lời hằng sống là lời chân lý và là lời yêu thương, lời tha thứ. Qua một thân xác, Thiên Chúa tiếp xúc với người bệnh tật, cùng khổ để nâng đỡ, chữa lành. Và qua một thân xác Thiên Chúa đón nhận mọi hậu quả do tội lỗi của con người đồng thời trao ban sự sống thần linh cũng như ân tình tha thứ, giải hòa. Và để tiếp tục giáng phúc thi ân cho nhân loại đến tận thế, Thiên Chúa làm người đã ở lại với con người bằng một thân xác – Máu Thịt – cách huyền nhiệm gọi là Bí tích (Bí tích Thánh Thể).

Có thể nói không sợ sai lầm rằng một tình yêu đích thực thì luôn có sự tham gia của nhục thể là thân xác. Một tình yêu đích thật là một tình yêu có sự bồi hồi cả con tim, có sự hao mòn cả thân xác. Một tình yêu đích thật là một tình yêu sục sôi cả huyết quản và nhiều khi quặn đau cả ruột gan.

Một lôgich như tất yếu: Thiên Chúa đã đến với con người, yêu thương con người qua một thân xác thì để đáp trả lại tình yêu ấy, để đón nhận hồng ân tha thứ, con người cũng cần phải qua thân xác. Và Mẹ Maria là người đã thực hiện điều này cách hoàn hảo qua tiếng xin vâng (Lc 2,38). Mẹ đã hiến dâng thân xác mình để cho Tình Yêu hiện diện và trổ sinh hoa trái.

Không ai chối cải cái thân xác con người rất nhiều khi mang “tính xác thịt”, nghĩa là yếu đuối mỏng dòn, dễ nghiêng chiều các chước cám dỗ, đến độ không chỉ là nguyên cớ mà có khi còn là yếu tố của sự xấu hay sự tội. Thế thì làm sao sử dụng nó để yêu thương hay để làm trổ sinh hoa trái thánh thiện?

Con chiên vô tì tích của Cựu Ước là hình ảnh của tấm xác thân tinh tuyền không vướng tội nhơ của Đấng cứu độ. Đây chính là chìa khóa giúp ta nhận ra khi nào thì xác thân ta đóng đúng vai trò của nó trong tiến trình yêu thương, giải hòa, thi ân, giáng phúc. Đó là một thân xác thanh sạch, không tì ố bởi vết tội. Làm thế nào để có được một thân xác tinh tuyền khi phận người chúng ta vốn là kiếp “lực bất tòng tâm” như thánh Phaolô đã từng thú nhận? (x.Rm 7,14-24) Cũng chính thánh Tông đồ dân ngoại đã khẳng định: “Anh em lại chẳng biết rằng thân xác anh em là Đền Thờ của Thánh Thần sao?.. . Vậy anh em hãy tôn vinh Thiên Chúa nơi thân xác anh em” (1Cr 6,19-20). Chúa Thánh Thần là Tình Yêu giữa Chúa Cha và Chúa Con. Có thể nói Ngài là Tình Yêu năng động, hướng tha. Khi xác thân ta chan chưa tình yêu vị tha, thì nó đang thanh sạch. Đâu có tình yêu là ở đấy có Thiên Chúa ngự. Ánh sáng vào thì bóng tối phải lùi xa.

Tôn trọng tấm thân xác mà chúng ta được ban tặng là một cách thế mừng mầu nhiệm Chúa Nhập Thể. Gìn giữ thân xác thanh sạch bằng con tim đầy tình vị tha cũng là mừng Chúa Nhập Thể. Và biết dùng thân xác mình để yêu thương, phục vụ tha nhân chính là tôn vinh mầu nhiệm Ngôi Lời đã hóa thành nhục thể cách đẹp ý Chúa hơn cả vậy.