Lễ Truyền Tin


 Sống mầu nhiệm truyền tin Chúa nhập thể

Lm. Phêrô Hồng Phúc

Ngày hôm nay Giáo Hội mừng Mầu nhiệm Truyền Tin Chúa Nhập Thể. Một biến cố quan trọng, Giáo hội muốn chúng ta ngày ba lần: buổi sáng, buổi trưa khi nghe tiếng chuông nguyện và buổi tối chúng ta nguyện Kinh Truyền tin “Chốc ấy, Ngôi Thứ Hai xuống thế làm người và ở cùng chúng ta”.

Nếu không có biến cố ấy thì bây giờ chúng ta vẫn còn chìm lặng trong bóng tối của sự chết. Nhờ biến cố Truyền Tin, chúng ta tiến tới lễ Giáng Sinh; từ Lễ Giáng Sinh, chúng ta có lễ Phục Sinh. Đức Kitô sống lại để cho chúng ta được chiến thắng tử thần, chiến thắng thế gian, chúng ta được sống đời đời nhờ cuộc hiển thắng của Đức Kitô Giêsu. Như vậy, biến cố Truyền Tin là khởi đầu cho chương trình Cứu độ và là sự hoàn tất của cả ngàn ngàn năm mong đợi trong Cựu Ước, là thời điểm hoàn tất lời hứa của Thiên Chúa với nguyên tổ rằng: “Dòng dõi của người phụ nữ sẽ đạp dập đầu rắn quỉ Satan” (x. St 3, 15).

Ngày hôm nay, chúng ta mừng biến cố Truyền Tin không chỉ là nhắc lại một sự kiện hay kỷ niệm bằng một nghi lễ. Biến cố Truyền Tin vẫn là một biến cố sống động vì “Đức Kitô hôm qua, cũng như hôm nay và mãi mãi”, Chúa vẫn luôn ở với loài người, và vì thế, giây phút nhập thể luôn luôn sống động và thực hiện đối với mỗi người chúng ta. Ngày Truyền Tin Chúa Nhập Thể đến với Đức Trinh Nữ Maria, và tiếp theo đời nọ đến đời kia, những người con của Mẹ Maria tiếp tục sống giây phút nhập thể quan trọng đó để trở thành người Kitô hữu.

Biến cố Truyền Tin là biến cố mà chúng ta cần phải lắng nghe sứ thần đang truyền thánh ý của Thiên Chúa cho mỗi người trong chúng ta rằng “Bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao” (Lc 1, 31-32). Một lời Truyền Tin quan trọng như vậy cũng đòi hỏi phải đón nhận với tất cả cuộc đời của chúng ta, vì nếu chúng ta không đáp lên được hai tiếng “Xin vâng” như Mẹ Maria thì có nghĩa là chúng ta chưa hoàn toàn ký thác cuộc đời của chúng ta cho Đấng được gọi là Con Đấng Tối Cao. Bởi vậy tâm hồn, thể xác và thời gian của chúng ta phải cùng với Mẹ cất lên hai tiếng “Xin vâng”: không đắn đo, không lưỡng lự, không nghi vấn nhưng là mở rộng tấm lòng để trời cao có thể đến với trái đất, để sự đời đời có thể đến trong cuộc đời này và để Thiên Chúa thiêng liêng quyền năng vô cùng lại có thể sống trong xác thịt của tạo vật chúng ta.

Lạy Chúa Giêsu Kitô,

Chúa đã nhập thể trong cung lòng Đức Trinh Nữ Maria
Mẹ là gương mặt của Giáo Hội:
thánh thiện, tinh tuyền, không vết nhơ.
Còn chúng con,
những chi thể của thân mình mầu nhiệm,
không rạng sáng thánh thiện như Đức Mẹ,
nhưng lại là những chi thể không thể thiếu
trong thân mình mầu nhiệm của Chúa.
Chúng con cũng được vinh quang của Chúa là đầu
và rạng rỡ gương mặt của Mẹ là Giáo Hội.
Xin cho chúng con noi gương Đức Mẹ
để luôn cất lên hai tiếng “Xin vâng” trong suốt cuộc đời
hầu đem lại cho chúng con niềm hạnh phúc Chúa ở cùng.
Xin cho chúng con luôn sống đúng tinh thần của người con
để chúng con hăng hái làm cho Giáo Hội được thăng tiến.
Mỗi người chúng con được trở nên chứng nhân của Tin Mừng,
Tin Mừng Cứu Độ:
Chúa ở cùng chúng con và ban ơn cứu độ cho chúng con. Amen.