Ngày lễ hôm nay, Giáo Hội mừng kính mầu
nhiệm Nhập Thể và ơn gọi của Đức Maria. Chính lời fiat của Mẹ, sự trung
thành đáp ứng với sứ điệp của sứ thần, đã khởi đầu công trình cứu độ.
Trong các lịch phụng vụ cổ xưa, lễ này được coi là lễ Chúa. Tuy nhiên,
các bản văn lại đặc biệt qui hướng về Đức Mẹ. Trong những thế kỷ gần
đây, lễ này được coi là lễ Đức Mẹ. Theo truyền thống, Giáo Hội tin có
một mối liên hệ gần gũi giữa bà Evà, nguyên tổ của nhân loại, và Đức
Maria, Evà Mới, mẹ của nhân loại được cứu độ.
Bối cảnh của ngày lễ hôm nay, ngày 25 tháng Ba, tương ứng với lễ Giáng
Sinh. Ngoài ra, có một truyền tụng cổ xưa cho rằng công cuộc sáng tạo
trời đất, việc khởi sự và kết thúc công trình cứu chuộc đều trùng vào
thời điểm xuân phân.
Thiên Chúa thật và Người thật.
Khi thời gian viên mãn, Thiên Chúa đã sai Con của Người đến, sinh bởi
một người nữ.
Thiên Chúa đã sai Con Một đến nhập thể để cứu độ chúng ta khỏi tội lỗi.
Đó là chứng cứ lớn lao nhất về tình yêu của Người dành cho chúng ta. Như
thế, Chúa Giêsu đã ban cho chúng ta phẩm giá được làm con cái Thiên
Chúa. Thời điểm Người đến đánh dấu thời gian viên mãn. Thánh Phaolô đã
nói Chúa Giêsu được sinh ra bởi một người nữ. Chúa Giêsu không đến như
một thiên thần. Chúa thực sự là người, như mọi người chúng ta. Chúa đã
tiếp nhận bản tính nhân loại nơi cung lòng của Đức Maria. Ngày lễ hôm
nay thực sự là để tôn vinh Chúa Giêsu và Đức Maria. Vì thế cha Luis de
Granada đã nói: Thật hợp lý khi xét đến, trước hết và trên hết, sự thanh
sạch và thánh thiện của Người Nữ mà Thiên Chúa từ đời đời đã tuyển chọn
để cho Người bản tính nhân loại.
Khi quyết định tạo dựng người nam đầu tiên, Thiên Chúa đã quan tâm tạo
lập một môi trường xứng hợp cho ông, tức là vườn Địa Đàng. Vì thế, điều
hợp lẽ là khi sai Con Người là Đức Kitô xuống thế, Thiên Chúa cũng chuẩn
bị một môi trường xứng đáng cho Con Người, đó là thân xác và linh hồn
của Đức Trinh Nữ.
Khi suy về ý nghĩa ngày đại lễ này, chúng ta thấy Chúa Giêsu hợp nhất
thật mật thiết với Đức Maria. Khi Đức Trinh Nữ tự nguyện thưa lời xin
vâng trước những chương trình Đấng Tạo Hóa đã tỏ ra cho Mẹ, Ngôi Lời
Thiên Chúa đã mặc lấy bản tính nhân loại: một linh hồn và một thân xác
được tạo thành trong cung lòng thanh khiết của Đức Maria. Bản tính Thiên
Chúa và bản tính nhân loại được hợp nhất trong một ngôi vị duy nhất: đó
là Chúa Giêsu Kitô, Thiên Chúa thật và Người thật; Con Một hằng hữu của
Thiên Chúa Cha, và từ giây phút ấy, cũng là con người, con thật của Đức
Trinh Nữ Maria. Vì thế, Đức Maria là Mẹ của Ngôi Lời Nhập Thể, Ngôi Hai
của Ba Ngôi Thiên Chúa, Đấng đã hợp nhất bản tính nhân loại của chúng ta
với Người mãi mãi, mà không có sự lẫn lộn giữa hai bản tính. Lời chúc
tụng cao sang nhất chúng ta có thể dâng lên Đức Trinh Nữ là tung hô danh
hiệu đặc biệt nói lên phẩm chức cao trọng nhất của Mẹ: Mẹ Thiên Chúa.
Biết bao lần chúng ta đã lặp đi lặp lại những lời ngọt ngào này: Thánh
Maria, Đức Mẹ Chúa Trời, cầu cho chúng con là kẻ có tội…! Bao nhiêu lần
chúng ta đã suy niệm về điều này, mầu nhiệm thứ nhất mùa Vui trong chuỗi
Mân Côi!
Biểu hiện tối chung của tình yêu Thiên Chúa.
Ngôi Lời đã trở thành người phàm, và ngự giữa chúng ta.
Theo dòng thời gian các thế kỷ, các thánh và nhiều nhà thần học đã cố
sức tìm hiểu ý định của Thiên Chúa trong mầu nhiệm Nhập Thể. Con Thiên
Chúa không nhất thiết phải làm người mới có thể thực hiện công trình cứu
độ. Thánh Thomas Aquinas đã nhận định: Thiên Chúa có thể phục hồi bản
tính nhân loại bằng bất cứ cách nào cũng được.6 Mầu nhiệm Nhập Thể là
biểu hiện tối chung của tình yêu Thiên Chúa đối với nhân loại. Nguyên
nhân của việc Nhập Thể chính là tình yêu bao la của Thiên Chúa. Vì Thiên
Chúa đã yêu thương thế gian đến độ đã ban Con Một Người… Qua việc tự hạ
như thế, Thiên Chúa đã làm cho nhân loại dễ dàng tiếp xúc với Người hơn.
Toàn bộ lịch sử cứu độ nói lên việc Thiên Chúa đến với thụ tạo yêu dấu
của Người. Đức tin Công Giáo mặc khải cho nhân loại tất cả sự tốt lành,
nhân hậu, và yêu thương mà Thiên Chúa đã dành cho chúng ta.
Ngay từ ban đầu, Thiên Chúa đã mời gọi nhân loại đến với Người. Mầu
nhiệm Nhập Thể là đỉnh điểm của sứ điệp này. Ngày hôm nay kỷ niệm giây
phút lịch sử khi Đấng Emmanuel, Thiên Chúa ở cùng chúng ta, trở thành
phàm nhân thực sự. Từ giây phút ấy về sau, Con Một Thiên Chúa trở thành
một con người ở giữa chúng ta. Và Thiên Chúa sẽ là con người mãi mãi.
Nhập thể không phải là một tình trạng tạm thời, Chúa Giêsu Kitô, Ngôi
Lời Nhập Thể, là Thiên Chúa hoàn hảo và cũng là một con người hoàn hảo
cho đến muôn đời. Đây là mầu nhiệm vĩ đại khiến chúng ta phải choáng
ngợp: Thiên Chúa trong tình yêu vô biên của Người đã mặc lấy thân phận
con người. Vì tình yêu vô biên ấy, Thiên Chúa đã ban cho nhân loại một
cơ hội để đáp ứng với Chúa Kitô, một thành viên trọn vẹn giữa cộng đồng
nhân loại. Hãy nhớ rằng ‘Ngôi Lời đã làm người,’ tức là Con Thiên Chúa
đã làm phàm nhân, chúng ta phải ý thức mỗi người, nhờ mầu nhiệm này, nhờ
việc Nhập Thể của Con Thiên Chúa, đã được trở nên phi thường biết bao!
Chúa Kitô thực sự đã được dựng thai trong lòng Đức Maria và đã làm người
để mặc khải tình yêu muôn đời của Đấng Tạo Hóa, Cha chúng ta, và để tỏ
ra phẩm giá của từng người chúng ta.
Vì có nhiều cuộc tranh luận suốt bao thế kỷ, nên Giáo Hội đã tìm cách
định tín nhiều chân lý liên quan đến mầu nhiệm Nhập Thể. Giáo Hội rất
nhiệt thành trong vấn đề này, bởi vì bảo vệ chân lý về Chúa Kitô tức là
bảo vệ chân lý về con người. Chúa Kitô là ‘hình ảnh của Thiên Chúa vô
hình’ (Cl 1:15), chính Người là con người hoàn hảo đã trả lại cho con
cháu Ađam hình ảnh Thiên Chúa đã bị tội nguyên tổ làm cho sai lệch. Bởi
vì nơi Người bản tính nhân loại đã được mặc lấy chứ không bị tiêu diệt,
do đó chính nơi chúng ta nữa, bản tính ấy cũng được nâng lên tới một
phẩm giá siêu việt. Bởi vì, chính Con Thiên Chúa khi nhập thể, một cách
nào đó, đã kết hợp với tất cả mọi người. Người đã làm việc với bàn tay
con người, đã suy nghĩ bằng trí óc con người, đã hành động với ý chí con
người, đã yêu mến bằng trái tim con người. Sinh bởi Đức Trinh Nữ Maria,
Người đã thực sự trở nên một người giữa chúng ta, giống chúng ta trong
mọi sự, ngoại trừ tội lỗi. Lạy Chúa, tình thương yêu của Chúa không ai
hiểu thấu, để cứu đầy tớ, Chúa đã nộp chính Con Yêu. Ôi cần thiết thay
tội Ađam, tội đã được tẩy
xoá
chính nhờ sự chết Chúa Kitô. Ôi tội hồng phúc, vì cho chúng ta Đấng Cứu
Chuộc rất cao sang! Chúng ta hãy tạ ơn Thiên Chúa vì hồng ân lớn lao kỳ
diệu trong ngày lễ hôm nay. Chúng ta hãy nhờ Mẹ Maria mà tạ ơn Thiên
Chúa, bởi vì Mẹ là người cộng tác với Thiên Chúa trong việc ban bản tính
nhân loại cho Con hằng hữu của Người, là khí cụ liên kết Chúa Giêsu với
toàn thể nhân loại.
Ảnh hưởng của mầu nhiệm Nhập Thể trên chúng ta.
Mầu nhiệm Nhập Thể có một ảnh hưởng rõ rệt và mãnh liệt trên đời sống
chúng ta. Biến cố này là tâm điểm của lịch sử nhân loại. Không có Chúa
Kitô, cuộc sống không còn ý nghĩa. Chúa Kitô, Đấng Cứu Thể, ‘đã mặc khải
chính Người hoàn toàn cho nhân loại.’ Nhờ Chúa Kitô, chúng ta mới hiểu
được bản thân chúng ta và tất cả những gì can hệ nhất đối với chúng ta:
giá trị ẩn giấu của đau khổ và nhiệm vụ được chu toàn tử tế, sự bình an
chân thật và niềm vui vượt trên cảm giác tự nhiên cùng sự bấp bênh của
cuộc sống, viễn ảnh hân hoan của phần thưởng siêu nhiên trên quê hương
muôn đời của chúng ta. Không ngừng chiêm ngắm toàn bộ mầu nhiệm về Chúa
Kitô, với tất cả sự xác thực của đức tin, Giáo Hội biết rằng công trình
cứu độ đã được thực hiện nhờ thập giá đã phục hồi phẩm giá trọn vẹn cho
nhân loại, và đem lại ý nghĩa cho cuộc sống trần gian, một ý nghĩa đã bị
hủy hoại trầm trọng vì tội lỗi.
Chứng từ của Con Thiên Chúa dạy cho chúng ta biết rằng mọi thực tại trần
thế phải được coi trọng và hiến dâng lên trời cao. Chúa Kitô đã biến
thảm trạng của nhân loại thành một con đường đến cùng Thiên Chúa. Như
vậy, cuộc chiến đấu nên trọn lành của người tín hữu mang một đặc tính
tích cực sâu xa. Cuộc chiến đấu này không phải là hủy diệt nhân tính của
chúng ta, nhưng là để cho sức mạnh Thiên Chúa được rạng sáng. Sự thánh
thiện không nhất thiết phải tách rời các công việc trần thế. Bản tính
nhân loại không đối nghịch với thánh ý Thiên Chúa, chính tội lỗi và
những hậu quả của nguyên tội đã làm tổn hại thê thảm cho linh hồn chúng
ta. Cuộc chiến đấu để nên giống Chúa Kitô chính là cuộc chiến trường kỳ
chống lại những gì làm mất phẩm giá con người: ích kỷ, ghen tương, nhục
dục, chỉ trích… Cuộc chiến đấu đích thực để nên thánh liên quan đến mọi
phương diện để phát triển con người toàn diện: công việc chuyên môn, các
nhân đức nhân bản, các nhân đức xã hội, lòng quí trọng tất cả những gì
là nhân loại…
Tương tự, Nhân Tính Chúa Kitô không bị Thần Tính của Người hủy diệt, vì
nhờ mầu nhiệm Nhập Thể mà tình trạng nhân loại giữ được sự nguyên tuyền
và tìm được cứu cánh của nó. ‘Et ego, si exaltatus fuero a terra, omnia
traham ad meipsum’ – Còn Ta, khi được nhấc lên khỏi mặt đất, Ta sẽ kéo
mọi sự đến cùng Ta. Qua mầu nhiệm Nhập Thể, qua cuộc sống lao động tại
Nazareth và Galilê, qua cái chết trên thập giá và cuộc phục sinh, Chúa
Kitô chính là tâm điểm của vũ trụ, là trưởng tử, và là Chúa của muôn
loài vạn vật.
Bổn phận của chúng ta, những Kitô hữu, là phải công bố vương quyền Chúa
Kitô, công bố bằng lời nói và việc làm của chúng ta. Thiên Chúa muốn mọi
người, nam cũng như nữ, đều thuộc về Người trong mọi hoàn cảnh cuộc đời.
Thiên Chúa gọi một số người ra khỏi xã hội, đòi họ từ bỏ mọi dính bén
với trần gian, để qua tấm gương của họ, nhắc nhở cho chúng ta biết rằng
Thiên Chúa vẫn đang hiện hữu. Thiên Chúa cũng mời gọi một số người để ủy
thác sứ vụ linh mục. Nhưng Thiên Chúa muốn đại đa số hãy cứ sống giữa
trần gian, trong mọi ngành nghề họ đang làm tại các nhà máy, các phòng
thí nghiệm, những nông trại, những doanh nghiệp, những đại lộ của các
thành phố lớn, những đường mòn miền núi. Đó là bối cảnh ơn gọi của chúng
ta.
Chúng ta hãy đúc kết bài suy niệm hôm nay bằng cách hãy đến với Mẹ Chúa
Giêsu cũng là Mẹ chúng ta. Ôi Maria! Hôm nay, qua việc chịu thai, Mẹ đã
đem Đấng Cứu Độ đến cho nhân loại… Ôi Maria, Mẹ có phúc hơn mọi người
nữ… Hôm nay, Thiên Chúa đã nên một với chúng con nhờ mối liên kết vững
bền không gì có thể tách rời – dù sự vô ơn của chúng con, dù chính cái
chết cũng không thể. Mẹ thật diễm phúc! |