Mùa Giáng Sinh

Thứ sáu sau lễ Hiển Linh

Bài Ðọc I: 1 Ga 5, 5 - 13

"Thánh Thần, nước và máu".

Trích thư thứ nhất của Thánh Gioan Tông đồ.

Các con thân mến, ai là kẻ thắng được thế gian,nếu không phải là người tin rằng Đức Giê-su là Con Thiên Chúa? Chính Đức Giê-su Ki-tô là Đấng đã đến, nhờ nước và máu; không phải chỉ trong nước mà thôi, nhưng trong nước và trong máu. Chính Thần Khí là chứng nhân, và Thần Khí là sự thật. Có ba chứng nhân: Thần Khí, nước và máu. Cả ba cùng làm chứng một điều. Chúng ta vẫn nhận lời chứng của người phàm, thế mà lời chứng của Thiên Chúa còn cao trọng hơn, vì đó là lời chứng của Thiên Chúa, lời Thiên Chúa đã làm chứng về Con của Người. Ai tin vào Con Thiên Chúa,người đó có lời chứng ấy nơi mình.

Ai không tin Thiên Chúa, thì coi Thiên Chúa là kẻ nói dối, vì kẻ ấy không tin vào lời Thiên Chúa đã làm chứng về Con của Người. Lời chứng đó là thế này: Thiên Chúa đã ban cho chúng ta sự sống đời đời, và sự sống ấy ở trong Con của Người. Ai có Chúa Con thì có sự sống; ai không có Con Thiên Chúa thì không có sự sống. Tôi đã viết những điều đó cho anh em là những người tin vào danh Con Thiên Chúa, để anh em biết rằng anh em có sự sống đời đời.

Ðó là lời Chúa. 

Ðáp Ca: Tv 147, 12-13. 14-15. 19-20

Ðáp: Giêrusalem hỡi, hãy ngợi khen Chúa (c. 12a).

Hoặc đọc: Alleluia.

Xướng: 1) Giêrusalem hỡi, hãy ngợi khen Chúa! Hãy ngợi khen Thiên Chúa của ngươi, hỡi Sion! Vì Người đã giữ chặt các then cửa thành ngươi; Người đã chúc phúc cho con cái ngươi trong thành nội. - Ðáp.

2) Người sắp đặt bờ cõi ngươi trong thanh bình, cho ngươi hưởng no nê những tinh hoa lúa miến. Người đã sai Lời Người xuống cõi trần ai, và Lời Người lanh chai chạy rảo. - Ðáp.

3) Người đã loan truyền Lời Người cho Giacóp, những thánh chỉ và huấn lệnh Người cho Israel. Người đã không làm cho dân tộc nào như thế; Người đã không công bố cho họ các huấn lệnh của Người. - Ðáp. 

Alleluia: 1 Tm 3,36

Alleluia, alleluia. - Lạy Chúa Kitô, Ðấng được rao giảng cho lương dân, vinh danh Chúa! Lạy Chúa Kitô, Ðấng được tin kính ở thế gian, vinh danh Chúa! - Alleluia. 

Phúc Âm: Lc 5, 12-16

"Lập tức người ấy khỏi phong hủi".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Xảy ra khi Chúa Giêsu đang ở trong một thành kia, thì có một người mình đầy phong hủi, thấy Chúa Giêsu, liền sấp mặt xuống đất, van xin Ngài rằng: "Lạy Thầy, nếu Thầy muốn, Thầy có thể cho tôi được sạch". Người giơ tay chạm đến người ấy và nói: "Ta muốn, hãy nên trơn sạch". Lập tức, người ấy khỏi phong hủi. Người ra lệnh cho người ấy không được nói với ai, nhưng: "Hãy đi trình diện với tư tế, và hãy dâng lễ vật như luật Môsê đã dạy, để làm chứng cho người ta biết ngươi được sạch". Nhưng tiếng đồn về Người cứ lan rộng, và dân chúng đông đảo kéo nhau đến để nghe Người và được chữa lành bệnh tật. Còn Người, thì lánh vào nơi hoang vắng và cầu nguyện.

Ðó là lời Chúa. 

Suy Niệm:

"Phong cùi" là một căn bệnh mà người Do thái kinh tởm. Người bị phong cùi sẽ bị trục xuất ra khỏi thành mà đến sống ở những nơi thanh vắng, nơi mồ mả. Ai giao tiếp với họ đều bị coi là nhơ uế. Còn Ðức Giêsu, Ngài không xa tránh họ, trái lại Ngài đã thương cứu họ: "Ta muốn, ngươi hãy nên sạch". Câu nói chứa chan tình thương yêu, cùng với quyền phép cao siêu của Ðức Giêsu, người phong cùi đã được chữa khỏi. 

Cầu Nguyện:

Lạy Chúa Giêsu, bài Phúc Âm hôm nay càng làm cho chúng con tin tưởng vào tình yêu của Chúa. Chúa không hề ghét bỏ, xa tránh những kẻ tội lỗi, khổ đau như chúng con, mà trái lại từng giây từng phút, Chúa vẫn chở che nâng đỡ chúng con.

Xin cho mọi người trong gia đình chúng con, trong xứ đạo chúng con, được biết chạy đến với Chúa để Ngài chữa lành những đau khổ nơi thân xác cũng như trong tâm hồn. Amen.

Đức bác ái huynh đệ

Trong thư thứ nhất của ngài, thánh Gioan dám tuyên xưng Thiên Chúa là tình yêu (agapè). Đức ái thuộc về chính bản chất của Thiên Chúa. Và vài hàng sau đó, thánh Gioan còn nói rõ thêm rằng tình yêu đó chỉ có ở nơi ta nếu chúng ta cũng yêu thương anh em mình.

Thánh Gioan nhấn mạnh tính tuyệt đối của việc thi hành đức bác ái huynh đệ, khi ngụ ý rằng đức ái đó phát nguồn từ chính Thiên Chúa. Chỉ khi dìm mình trong tình yêu của Thiên Chúa, ta mới có thể đi đến với anh em. Chúng ta có thể lấy sự ví von này: đôi bàn tay của ta càng gắn liền với đầu thì càng có thể xiết chặt với nhau, vì cái đầu điều khiển cả hai tay. Cũng thế, con đường ngắn nhất để chúng ta kết hợp với anh em mình, là con đường xuyên qua Đức Kitô, Đầu của Hội thánh, chính Người sẽ nối kết ta với tha nhân. Rõ ràng đức bác ái huynh đệ không chỉ là một biểu hiệu tình cảm quảng đại của con người, mà trước hết, đó là ơn Chúa ban, để một khi đã lãnh nhận dồi dào tình Chúa, chúng ta có thể hướng đến với tha nhân.

Linh mục Geoffroy-Marie

 Trang Nhà           Suy niệm hằng ngày