Mùa Thường Niên

Năm II

Thứ Ba Tuần  XXVI

Thánh Giêrônimô, linh mục, tiến sĩ Hội Thánh

Bài Ðọc I: (Năm II) G 3, 1-3. 11-17. 20-23

"Tại sao ban sự sáng cho kẻ khốn cực?"

Trích sách ông Gióp.

Gióp mở miệng nguyền rủa ngày mình sinh ra và nói rằng: "Hãy biến đi, ngày tôi đã sinh ra, và đêm có lời phán: 'Con người chịu thai'. Tại sao tôi không chết trong lòng mẹ? Tại sao tôi không tắt thở ngay khi mới sinh ra? Tại sao có đầu gối đỡ lấy tôi và có vú cho tôi bú?

"Chẳng như vậy thì bây giờ tôi được ngủ yên, và an nghỉ trong giấc điệp làm một với các vua chúa, với các quan quyền trên mặt đất, là những kẻ xây cất cho mình những lăng tẩm thanh vắng, hay là cùng với các công hầu lắm vàng nhiều bạc chất đầy nhà. Sao tôi không giống như thai sảo được giấu đi, để tôi không còn sống, hoặc như các trẻ không được xem thấy sự sáng. Nơi ấy kẻ hung ác hết khuấy phá, và kẻ mỏi mệt được yên nghỉ.

"Tại sao ban sự sáng cho kẻ khốn cực, và ban sự sống cho những kẻ phải cay đắng trong tâm hồn? Những kẻ ấy mong chết mà lại không được chết, họ như những người đào mỏ tìm vàng. Khi họ tìm thấy nấm mồ, họ vui mừng hớn hở. Người chẳng tìm được lối đi, thì Thiên Chúa lấy sự tối tăm vây bọc nó tư bề".

Ðó là lời Chúa.

 

Ðáp Ca: Tv 87, 2-3. 4-5. 6. 7-8

Ðáp: Nguyện cho lời con cầu thấu đến tai Chúa (c. 3a).

Xướng: 1) Lạy Chúa là Thiên Chúa của con, ban ngày con kêu van, ban đêm con than thở trước thiên nhan Ngài. Nguyện cho lời con cầu thấu đến tai Chúa, xin Chúa lắng tai nghe tiếng con kêu. - Ðáp.

2) Vì tâm hồn con đau khổ ê chề, và mạng sống con đã gần kề âm phủ. Con bị liệt vào số những kẻ đang bước xuống mồ, con đã trở nên như người tàn phế. - Ðáp.

3) Giường nằm của con kề những người đã chết, như giường của người bị giết nằm trong nấm mồ, họ là những người mà Chúa không còn nhớ tới, và họ không còn được Ngài săn sóc yêu thương. - Ðáp.

4) Ngài đã đặt con trong lỗ huyệt sâu, trong nơi u tối, trong vực thẳm. Cơn giận Chúa đè nặng trên người con, và Chúa vùi lấp con dưới sóng cả ba đào. - Ðáp.

  

Alleluia: Tv 18, 9

Alleluia, alleluia! - Lạy Chúa, giới răn Chúa làm hoan lạc tâm can, mệnh lệnh Chúa sáng soi con mắt. - Alleluia.

 

Phúc Âm: Lc 9, 51-56

"Người cương quyết lên đường đi Giêrusalem".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Vì gần tới thời gian Chúa Giêsu phải cất khỏi đời này, Người cương quyết lên đường đi Giêrusalem, và sai những người đưa tin đi trước Người. Những người này lên đường vào một làng Samaria để chuẩn bị mọi sự cho Người. Nhưng ở đó người ta không đón tiếp Người, bởi Người đi lên Giêrusalem. Thấy vậy, hai môn đệ Giacôbê và Gioan thưa Người rằng: "Lạy Thầy, Thầy muốn chúng con khiến lửa bởi trời xuống thiêu huỷ chúng không?" Nhưng Người quay lại, quở trách các ông rằng: "Các con không biết thần trí nào xúi giục mình. Con Người đến không phải để giết, nhưng để cứu chữa người ta". Và các Ngài đi tới một làng khác.

Ðó là lời Chúa.

 

Suy Niệm:

Bài Phúc Âm hôm nay cho chúng ta thấy mẫu gương tuyệt vời của Chúa Giêsu được lồng vào hai bài học:

1. Luôn luôn lúc nào Ðức Giêsu cũng lo cho sứ mệnh cứu độ loài người. Cuộc hành trình lên Giêrusalem được thực hiện ngay sau lời tiên báo khổ nạn.

2. "...Con Người đến không phải để giết, nhưng để cứu chữa người ta". Thật vậy, Bài học này đã làm cho các tông đồ và mỗi chúng ta phải đặt lại cái nhìn của mình.

Chúng ta phải xử với đồng loại làm sao để xứng đáng một người con của Ðấng mang danh là tình yêu, Ðấng đã không bẻ gãy cây lau bị dập và không dập tắt tim đèn còn khói.

 

Cầu Nguyện:

Lạy Chúa Giêsu, trước cái chết rùng rợn, khủng khiếp đang chờ đợi, Chúa vẫn ung dung, tự tin và bình thản. Tấm lòng nhân hậu của Chúa vẫn không bị mất đi vì sự cau có, nóng giận của các môn đệ và thái độ bất kính của dân miền Samari.

Xin Chúa ban cho chúng con biết học gương của Ngài. Luôn có cái nhìn bình thản và một tấm lòng nhân ái. Ðể trước mọi nghịch cảnh của cuộc đời, chúng con biết xử sự một cách khôn khéo và khoan dung như Chúa. Amen.

Thánh Giêrônimô, linh mục, tiến sĩ Hội Thánh

Những cái rễ mọc trên trời

Hỡi người bạn rất thân thương, tôi xin hỏi: bạn có nghĩ rằng sống giữa những bản văn Kinh Thánh, đem ra suy gm, mà chẳng biết đến, chẳng thiết tìm đến điều gì khác, ấy chẳng phải là, ngay khi còn ở dưới thế này, đã cư ngụ trên thiên quc rồi hay sao? Tôi van xin bạn, đừng bị dội bởi cái ngôn ngữ chất phác và gần như thô kệch trong Sách Thánh. Hoặc là do lỗi các nhà phiên dịch, hoặc thậm chí do cố tình, người ta trình bày sao cho lời Kinh Thánh có thể dạy dỗ một cách khá dễ dàng những thính giả bình dân, nhưng với một phương thức nào đó mà, trong cùng một câu duy nhất, người thông thái và kẻ thất học phát hiện ra những ý nghĩa khác nhau.

Tôi không có hững hờ và ngớ ngẩn đến độ tự mãn vì biết hết những thứ đó, và cho rằng mình đang ở dưới đất mà lại hái được những hoa trái trên những cây có rễ mọc trên trời. Nhưng xin thú thật là tôi rất ước ao điều đó, có tham vọng cố gắng đạt ti đó. Tôi khước t làm thầy của bạn, nhưng xin kết nghĩa làm bạn đường của bạn. Vì hễ ai xin nhận được, sẽ gõ cửa thì sẽ mở cho (Mt 7,8). Dưới đất này, chúng ta hãy học hỏi những gì khoa hiểu biết sẽ kiên trì để đạt tới, nhắm đến phần phúc của chúng ta trên trời.

Thánh Giêrônimô

  Trang Nhà            Suy niệm hằng ngày