Mùa Thường Niên

Năm II

Thứ Tư Tuần  XXII

Bài Ðọc I: (Năm II) 1 Cr 3, 1-9

"Chúng tôi là những người phụ tá của Thiên Chúa, còn anh em là cánh đồng của Thiên Chúa, là toà nhà của Thiên Chúa".

Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.

Anh em thân mến, tôi không thể nói với anh em như với những người thiêng liêng, nhưng với những người xác thịt, những trẻ nhỏ trong Ðức Kitô. Tôi đã cho anh em uống sữa, chứ không cho của ăn, vì bấy giờ anh em chưa ăn được, nhưng cả bây giờ, anh em cũng chưa ăn được, vì hãy còn là người xác thịt. Bởi chưng ở giữa anh em, có sự ghen tương và tranh giành, thì anh em không phải là xác thịt, và sống như người phàm đó sao? Vì khi còn có người nói rằng: "Tôi thuộc về Phaolô". Kẻ khác nói: "Tôi thuộc về Apollô", thì anh em không phải là người phàm đó sao?

Vậy Apollô là gì? Phaolô là gì? Tất cả chỉ là những người giúp việc, mỗi người tuỳ theo ơn Chúa đã ban, nhờ họ mà anh em đã tin. Tôi trồng, Apollô tưới, nhưng Thiên Chúa cho mọc lên. Vì thế, kẻ trồng chẳng là gì cả, người tưới cũng chẳng là gì cả, nhưng chỉ Thiên Chúa, Ðấng làm cho mọc lên, mới đáng kể. Kẻ gieo và người tưới đều là một. Mỗi người sẽ lãnh công theo sự khó nhọc của mình. Vì chúng tôi là những người phụ tá của Thiên Chúa: còn anh em là cánh đồng của Thiên Chúa và là toà nhà của Thiên Chúa.

Ðó là lời Chúa.

 

Ðáp Ca: Tv 32, 12-13. 14-15. 20-21

Ðáp: Phúc thay dân tộc mà Chúa chọn làm cơ nghiệp riêng mình (c. 12b).

Xướng: 1) Phúc thay quốc gia mà Chúa là Chúa tể, dân tộc mà Chúa chọn làm cơ nghiệp riêng mình. Tự trời cao Chúa nhìn xuống, Người xem thấy hết thảy con cái người ta. - Ðáp.

2) Tự cung lâu của Người, Người quan sát, hết thảy mọi người cư ngụ địa cầu. Người đã tạo thành tâm can họ hết thảy, Người quan tâm đến mọi việc làm của họ. - Ðáp.

3) Linh hồn chúng tôi mong đợi Chúa, chính Người là Ðấng phù trợ và che chở chúng tôi. Bởi vậy lòng chúng tôi hân hoan trong Chúa, chúng tôi tin cậy ở thánh danh Người. - Ðáp.

 

Alleluia: 2 Tm 1, 10b

Alleluia, alleluia! - Ðấng Cứu Chuộc chúng ta là Ðức Giêsu Kitô, đã dùng Tin Mừng tiêu diệt sự chết, và chiếu soi sự sống. - Alleluia.

 

Phúc Âm: Lc 4, 38-44

"Ta còn phải rao giảng Tin Mừng cho các thành khác, bởi chính vì thế mà Ta đã được sai đến".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, Chúa Giêsu chỗi dậy ra khỏi hội đường, Người đến nhà Simon. Nhạc mẫu ông Simon phải cơn sốt nặng, và người ta xin Người chữa bà ấy. Người đứng bên bà, truyền lệnh cho cơn sốt, và cơn sốt biến khỏi bà. Tức thì bà chỗi dậy, và dọn bữa hầu các ngài. Khi mặt trời lặn, mọi người có bệnh nhân đau những chứng bệnh khác nhau, đều dẫn họ đến cùng Người. Người đặt tay trên từng bệnh nhân, và chữa họ lành. Các quỷ xuất khỏi nhiều người và kêu lên rằng: "Ông là Con Thiên Chúa". Nhưng Người quát bảo không cho chúng nói, vì chúng biết chính Người là Ðức Kitô.

Ðến sáng ngày (hôm sau), Người ra đi vào hoang địa, dân chúng liền đi tìm đến cùng Người, họ cố cầm giữ Người lại, kẻo Người rời bỏ họ. Người bảo họ rằng: "Ta còn phải rao giảng Tin Mừng nước Thiên Chúa cho những thành khác, bởi chính vì thế mà Ta đã được sai đến". Và Người giảng dạy trong các hội đường xứ Giuđêa.

Ðó là lời Chúa.

 

Suy Niệm:

Bài Tin Mừng hôm nay nói lên lòng thương xót của Ðức Giêsu với bà mẹ vợ của ông Simon và những người đau yếu khác. Tình thương bao la của Ðức Giêsu trải rộng tới hết mọi người, không phân biệt thân sơ, không phân biệt xa gần. Ðức Giêsu luôn tất bật với sứ vụ đem Tin Mừng Nước Thiên Chúa. Thời giờ của Ngài dành hoàn toàn cho Cha và cho con người. Một tình thương cho đi và cho đến tận cùng.

 

Cầu Nguyện:

Lạy Chúa Giêsu, Chúa là mạc khải, là sự hiện diện của Thiên Chúa Cha ở giữa chúng con. Vì quá yêu thương chúng con, Chúa Cha đã sai Chúa đến với chúng con. Ðể qua Chúa, Chúa Cha tỏ lộ được tình yêu và chúng con cũng cảm nghiệm được tình yêu của Chúa Cha đối với chúng con.

Lạy Cha, được Cha yêu thương, còn gì hạnh phúc, còn gì cao quý bằng! Xin cho chúng con cảm được niềm vui tràn đầy này, để cuộc đời chúng con luôn bình an, và chúng con lại tiếp tục trao ban tình yêu đến cho anh chị em chúng con. Xin vì Danh Ðức Giêsu Con Cha, cầu bầu cho chúng con. Amen.

Thiên Chúa phát ngôn qua miệng chúng ta

Thiên Chúa nói, nhưng luôn luôn qua trung gian, qua những người như chúng ta. Những "Bia đá Giao ước" vốn phát xuất từ Thiên Chúa nhưng do ông Môsê đem xuống chân núi và thông báo cho dân chúng (Xh 31,15-16). Thiên Chúa nói qua con người bằng xương bằng thịt, nhất là qua các ngôn sứ. Chỉ sau này mới qua văn bản và sách vở. Và dù có hai thứ này, thì chỉ có lời được công bố sẽ lưu lại và là lời phán thật của Thiên Chúa. Sách vở chỉ là một bản tóm tắt giúp ta nhớ lại.

Nguyên tắc đó luôn luôn là quy tắc trong phụng vụ của chúng ta. Trong Hiến chế về Phụng vụ, Công đồng Vatican II đã nói: "Chúa Kitô tự mình hiện diện trong Lời Chúa vì chính Chúa nói với chúng ta khi Giáo hội đọc Thánh Kinh". Sách không phải là Lời của Thiên Chúa, mà là lời nói được tuyên xưng, kể cả khi lời được đọc ra từ một quyển sách.

Các tiên tri luôn vững tin rằng chính Thiên Chúa nói qua miệng của họ, lời nói phát ra từ môi miệng họ, chính là Lời phát ra từ Thiên Chúa chứ không phải là lời của chính họ. Có nhiều khi, họ buộc phải nói những điều ngược lại với những ý kiến cá nhân của họ.

Hồng y Godfried Danneels 

  Trang Nhà            Suy niệm hằng ngày