MÙA THƯỜNG NIÊN

NĂM I

Thứ Tư Tuần XXXII

Thánh Martinô, Giám mục

Bài Ðọc I: (Năm I) Kn 6, 2-12

"Hỡi các vua chúa, hãy lắng nghe và học biết sự khôn ngoan".

Bài trích sách Khôn Ngoan.

Hỡi các vua chúa, hãy nghe và hãy hiểu. Hỡi các thủ lãnh trần gian, hãy học biết. Hỡi các vị lãnh đạo quần chúng, các ngươi kiêu hãnh, vì dân các ngươi đông đảo, xin lắng nghe: Quyền bính của các ngươi là do Chúa ban, và uy lực của các ngươi cũng do Ðấng Tối Cao. Người sẽ chất vấn mọi hành động và kiểm soát những tư tưởng các ngươi. Vì nếu các ngươi là những quản lý nước Chúa mà không xét xử công minh, không giữ luật công bình, không sống theo thánh ý Thiên Chúa, thì Người sẽ xuất hiện trên các ngươi cách kinh hoàng mau lẹ. Vì đối với những kẻ cầm quyền, Người sẽ xét xử nghiêm nhặt. Ðối với những kẻ thấp hèn, thì Người sẽ thương xót, còn những người quyền thế, Người sẽ lấy quyền thế mà trừng trị. Thiên Chúa không lùi bước trước mặt ai, chẳng sợ chức bậc nào, vì kẻ hèn người sang đều do chính Người tác tạo, và Người săn sóc tất cả đồng đều. Nhưng Người sẽ xét xử nghiêm nhặt hạng quyền thế. Vậy hỡi các vua chúa, đây là lời ta nói với các ngươi, để các ngươi học biết sự khôn ngoan và khỏi sa ngã. Vì chưng, những ai kính cẩn nắm giữ những điều công chính, sẽ nên người công chính, và những ai học hỏi các điều này, sẽ biết cách trả lời. Vậy các ngươi hãy say mến lời ta, thì các ngươi sẽ được giáo huấn.

Ðó là lời Chúa.

 

Ðáp Ca: Tv 81, 3-4. 6-7

Ðáp: Ôi Thiên Chúa, xin Chúa đứng lên xét xử địa cầu (c. 8a).

Xướng: 1) Hãy bầu chữa kẻ bị ức và người phận nhỏ; hãy bênh vực quyền lợi người khốn khó và kẻ cơ hàn. Hãy cứu chữa người bị áp bức và kẻ bần cùng; hãy giải thoát họ khỏi bàn tay đứa ác. - Ðáp.

2) Ta đã nói: các ngươi là những bậc chúa tể, và hết thảy các ngươi là con Ðấng Tối Cao. Tuy nhiên, cũng như người ta, các ngươi sẽ chết, cũng như một quân vương nào đó, các ngươi sẽ té nhào. - Ðáp.

 

Alleluia: 1 Tx 2, 13

Alleluia, alleluia! - Anh em hãy đón nhận lời Chúa, không phải như lời của loài người, mà là như lời của Thiên Chúa và đích thực là thế. - Alleluia.

 

Phúc Âm: Lc 17, 11-19

"Không thấy ai trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi Chúa Giêsu đi lên Giêrusalem, Người đi qua biên giới Samaria và Galilêa. Khi Người vào một làng kia thì gặp mười người phong cùi đang đứng ở đàng xa, họ cất tiếng thưa rằng: "Lạy Thầy Giêsu, xin thương xót chúng tôi". Thấy họ, Người bảo họ rằng: "Các ngươi hãy đi trình diện với các tư tế". Trong lúc họ đi đường, họ được lành sạch. Một người trong bọn họ thấy mình được lành sạch, liền quay trở lại, lớn tiếng ngợi khen Thiên Chúa, rồi đến sấp mình dưới chân Chúa Giêsu và tạ ơn Người: Mà người ấy lại là người xứ Samaria. Nhưng Chúa Giêsu phán rằng: "Chớ thì không phải cả mười người được lành sạch sao? Còn chín người kia đâu? Không thấy ai trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại này". Rồi Người bảo kẻ ấy rằng: "Ngươi hãy đứng dậy mà về: vì lòng tin của ngươi đã cứu chữa ngươi".

Ðó là lời Chúa.

 

Suy Niệm:

Ðức Giêsu chữa cho mười người phong hủi được lành sạch, nhưng sau khi được lành, thì chỉ có một người trở lại tạ ơn và tôn vinh Thiên Chúa, còn chín người kia thì không.

Chúng ta có bao giờ nhận ra ơn lành Chúa ban và biết cám ơn Ngài không?

 

Cầu Nguyện:

Lạy Chúa, hình ảnh người phong cùi ngoại giáo sau khi được chữa lành đã quay trở lại tôn vinh Thiên Chúa, làm cho chúng con phải suy nghĩ. Chúng con được lãnh nhận biết bao ơn lành của Chúa: được làm con Chúa, được Chúa cứu chuộc, được chăm sóc dưỡng nuôi. Trong khi có biết bao anh chị em chưa được biết Chúa... Vậy mà chúng con đã vô ơn khi chúng con đã coi thường, bỏ phí những ân huệ ấy. Xin Chúa thay đổi con người chúng con, giúp chúng con tin tưởng vào Chúa. Ðể trong mọi hoàn cảnh chúng con biết nhận ra tình yêu của Chúa và nói lên lời cảm tạ tri ân. Amen.

Thánh Martinô, Giám mục

"Lạy ông Giêsu, xin thương xót chúng tôi!"

Chúa Giêsu đang trên đường đi tới Giêrusalem và Người sắp phải đương đầu với một sự chống đối, đưa Người đến cuộc Khổ Nạn và chịu đóng đinh vào thập giá. Nhưng lúc này, khi ngang qua Samari và Galilê, Người gặp một nhóm mười người phong cùi đang đến với Người: "Ôi Thầy Giêsu! Xin thương xót chúng tôi!". Sự chống đối mà những người này là đối tượng, nói lên ý nghĩa của cuộc hành trình của Người. Bị loại trừ ra khỏi cuộc sống xã hội, những con người này đã trở nên những chứng nhân của một Thiên Chúa đem lại sự sống. Chúa Giêsu đem đến cho họ cái nhìn của Chúa Cha luôn nâng đỡ con cái của Người. Người thấy, bên kia bệnh phong cùi của họ, là cả một kho tàng nhân loại đang trông chờ sự chữa lành. Tại Giêrusalem, Người sẽ mặc khải tình yêu đó của Thiên Chúa, tình yêu giải phóng con người.

Vậy tại sao Chúa Giêsu đòi các người phong cùi này phải đi trình diện với các thầy tư tế? Những người này sẽ không lên án họ phải chết sao? Đối với Chúa Con, tình yêu của Chúa Cha không hề loại trừ một ai... Chúa Giêsu sai họ đi trình diện với các tư tế là họ đã được chữa lành. Nhưng ơn cứu độ còn đòi hỏi hơn nữa. Chín trên mười người đã mau quên nguồn gốc đã chữa lành bệnh của họ, là Chúa Giêsu. Cả chúng ta cũng vậy, rất mau nói: "Xin thương xót chúng con!", vậy khi nào thì chúng ta tạ ơn Con Thiên Chúa đã cứu độ chúng ta? Chỉ có một mình người Samari quay lại tạ ơn Thiên Chúa. Được chữa lành, anh ta tìm đến con đường quay về với Đấng đã cứu anh ta. Anh ta, người ngoại bang, đã sẵn sàng đón nhận ơn cứu độ.

Nicolas Tarralle

  Trang Nhà            Suy niệm hằng ngày