MÙA THƯỜNG NIÊN

NĂM I

Thứ BảyTuần XV

Bài Đọc I: (Năm I) Xh 12, 37-42

"Đêm đó, Chúa dẫn dắt Israel ra khỏi đất Ai-cập".

Bài trích sách Xuất Hành.

Trong những ngày ấy, con cái Israel đi từ Ramessê tới So-coth, số đàn ông đi bộ, không kể con nít, chừng sáu trăm ngàn. Và cũng có vô số dân tứ chiến cùng đi với họ, và vô số chiên bò và súc vật. Họ làm bánh không men bằng bột mang theo từ Ai-cập, vì lúc ra đi họ bị thối thúc rời Ai-cập, không kịp nhào men và cũng không kịp chuẩn bị lương thực.

Thời gian con cái Israel cư ngụ ở Ai-cập là bốn trăm ba chục năm. Thời kỳ đó đã mãn vào ngày toàn thể đạo binh của Chúa đi ra khỏi đất Ai-cập. Đêm đó là đêm phải giữ để kính nhớ Chúa đã dẫn đưa họ ra khỏi đất Ai-cập. Qua các thế hệ, mọi con cái Israel phải giữ đêm ấy.

Đó là lời Chúa.

 

Đáp Ca: Tv 135, 1 và 23-24. 10-12. 13-15

Đáp: Bởi đức từ bi Người muôn thuở.

Xướng: 1) Hãy ca ngợi Chúa, bởi Người hảo tâm, bởi đức từ bi Người muôn thuở. Người đã nhớ chúng tôi, khi chúng tôi bị nhục nhằn, bởi đức từ bi Người muôn thuở. Và Người đã cứu chúng tôi thoát khỏi địch nhân, bởi đức từ bi Người muôn thuở. - Đáp.

2) Người sát phạt người Ai-cập, giết con đầu lòng của họ, bởi đức từ bi Người muôn thuở. Và Người đã đưa Israel ra khỏi giang san họ, bởi đức từ bi Người muôn thuở. Do tay dũng lực và thẳng cánh tay giơ, bởi đức từ bi Người muôn thuở. - Đáp.

3) Người đã chia đôi Biển Đỏ ra, bởi đức từ bi Người muôn thuở. Và đưa Israel qua giữa trung tâm, bởi đức từ bi Người muôn thuở. Người đã gìm Pharaon và binh mã xuống Biển Hồng, bởi đức từ bi Người muôn thuở. - Đáp.

 

Alleluia: Tv 144, 13cd

Alleluia, alleluia! - Chúa trung thành trong mọi lời Chúa phán, và thánh thiện trong mọi việc Chúa làm. - Alleluia.

 

Phúc Âm: Mt 12, 14-21

"Người cấm họ đừng cho ai biết Người, để ứng nghiệm lời đã phán".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, các người biệt phái đi ra ngoài, bàn mưu kế chống lại Chúa Giêsu để hãm hại Người. Biết thế, Chúa Giêsu rời bỏ nơi ấy. Có nhiều kẻ đi theo Người, và ai có bệnh, đều được Người chữa lành. Người cấm họ đừng cho ai biết Người, để ứng nghiệm lời tiên tri Isaia đã chép rằng:

"Này là tôi tớ Ta đã chọn, là người Ta rất yêu dấu, đẹp lòng Ta mọi đàng. Ta sẽ cho Thần trí ngự trên Người. Người sẽ rao giảng sự công chính cho dân ngoại. Người không cãi cọ hay dức lác, và không ai nghe tiếng Người ngoài đường phố. Người không bẻ gãy cây sậy đã giập, không dập tắt tim đèn còn khói, cho đến lúc Người khiến sự công minh được toàn thắng. Dân ngoại sẽ hy vọng vào danh Người".

Đó là lời Chúa.

 

Suy Niệm:

Isaia tuyên sấm về Người Tôi Tớ của Thiên Chúa. Người Tôi Tớ được Chúa yêu thương. Thiên Chúa ban Thần Khí xuống trên Ngài để Ngài đem Tin Mừng cứu độ đến cho toàn dân. Người Tôi Tớ này hiền lành khiêm tốn, âm thầm và đầy tình xót thương. Người Tôi Tớ của Thiên Chúa đó chính là hình ảnh tiên báo về Đức Giêsu. Con Thiên Chúa, Ngài đã bị sát tế vì phần rỗi con người. Ngài không muốn bị mất bất cứ ai. Chính vì thế, Con Thiên Chúa đã sống một đời sống như con người để dạy dỗ, giúp đỡ và dùng chính Máu Mình để làm chứng cho một tình yêu.

 

Cầu Nguyện:

Lạy Chúa Giêsu, chúng con tạ ơn Chúa. Chúa đã yêu thương nhân loại chúng con đến độ Chúa như bị xóa nhòa, bị che lấp đi, bị thu nhỏ lại để cho chúng con được lớn lên trong tình yêu tha nhân. Và đấy là con đường duy nhất dành cho người tôi trung của Thiên Chúa. Amen.

Đi theo Mẹ Maria, đó là bắt chước Mẹ

Mẹ Maria, Ngôi Sao biển, chiếu sáng bằng các công đức, và soi dẫn bằng các gương sáng của Mẹ, thánh Bênađô nói thế. Để được Mẹ cầu bầu cho chúng ta, chúng ta không được quên noi gương sáng của Mẹ. Đi theo Mẹ, chúng ta không sợ lạc đường. Theo Mẹ, tức là bắt chước Mẹ. Đặc biệt, đức khiêm nhường là một nhân đức mà thánh Bênađô luôn nhắc đến. Ngài không thể đi qua mà không ngừng lại trước gương khiêm nhường đặc biệt của Đức Trinh Nữ, khi Người được thiên thần truyền tin.

Đức Trinh Nữ đã khiêm nhường cách tuyệt vời... Ai muốn làm đẹp lòng Thiên Chúa, người đó phải đặc biệt được thu hút bởi đức khiêm nhường và luôn quan tâm đến nhân đức áy. Và thật là một tai họa để tự phụ về những nhân đức mà mình có được. Khi Mẹ vừa được nghe thiên thần tuyên bố Mẹ là Mẹ của Thiên Chúa, Mẹ liền tự xưng là tôi tớ của Người. Một tương phản ngỡ ngàng, giữa một danh dự như thế và một sự khiêm nhường đến thế!

"Khiêm nhường trong một tình trạng suy đồi là chuyện bình thường, nhưng lại là một nhân đức lớn và hiếm, đó là một sự khiêm nhường khi mình được vinh dự". Thánh Bênađô còn khuyên nhủ chúng ta bắt chước những nhân đức khác của Mẹ: Ngoài đức khiêm nhường trong lòng còn có lòng khoan dung và sự nhịn nhục, tính cao thượng của niềm tin, lòng bác ái thương người.

Một đan sĩ tại Sept-Fons

  Trang Nhà            Suy niệm hằng ngày