MÙA THƯỜNG NIÊN

NĂM I

Thứ NămTuần XIV

Thánh Augustinô Zhao Rong, linh mục, và các bạn tử đạo

Bài Đọc I: (Năm I) St 44, 18-21. 23b-29; 45, 1-5

"Để cứu sống anh em mà Thiên Chúa đã sai em xuống Ai-cập trước anh em".

Bài trích sách Sáng Thế.

Trong những ngày ấy, Giuđa lại gần mà nói thật thà với Giuse rằng: "Thưa ngài, xin ngài nghe tôi tớ của ngài nói đôi lời, xin ngài đừng phẫn nộ với tôi tớ của ngài, vì sau vua Pharaon ngài là chủ của tôi. Trước đây ngài đã hỏi các tôi tớ ngài rằng: "Các ngươi còn cha, còn đứa em nào nữa chăng?" Chúng tôi đã trả lời với ngài rằng: Chúng tôi còn cha già, và một đứa em út sinh ra lúc cha chúng tôi đã già. Anh áp út đã chết rồi: mẹ nó chỉ còn lại một mình nó, cha chúng tôi thương nó lắm. Vậy mà ngài đã bảo các tôi tớ ngài: "Hãy đem nó tới đây cho ta xem thấy nó". Chúng tôi đã thưa với ngài rằng: "Đứa nhỏ không thể bỏ cha nó được". Nhưng ngài đã nói dứt khoát với các tôi tớ ngài rằng: "Nếu em út các ngươi không tới với các ngươi, thì các ngươi sẽ không thấy mặt ta nữa". Vậy khi chúng tôi trở về cùng tôi tớ của ngài là cha chúng tôi, chúng tôi đã thuật lại hết mọi điều ngài đã nói. Cha chúng tôi bảo rằng: "Các con hãy trở lại mua thêm ít lúa thóc nữa". Chúng tôi trả lời với người rằng: "Chúng con không thể đi được. Nếu em út đi với chúng con, thì chúng con cùng đi chung với nhau. Nếu em út không đi với chúng con, thì chúng con không dám đến trước mặt người". Cha chúng tôi nói: "Các con biết rằng bạn ta chỉ sinh ra cho ta hai đứa con trai, một đứa đã ra đi và các con đã nói nó phải thú dữ ăn thịt, và cho đến nay chưa thấy nó trở về; các con lại đem thằng này đi nữa, nếu dọc đường có gì rủi ro xảy đến cho nó, thì các con đưa cha già đầu bạc sầu não này xuống suối vàng cho rồi".

Khi ấy Giuse không thể cầm lòng nổi trước mặt mọi người đang đứng đấy, nên truyền cho mọi người ra ngoài, và không còn người nào khác ở đó lúc ông tỏ cho anh em biết mình, ông khóc lớn tiếng: những người Ai-cập và cả nhà vua đều nghe biết. Giuse nói với các anh em rằng: "Tôi là Giuse đây, cha còn sống không?" Các anh em sợ hãi quá nên không dám trả lời. Giuse nói với anh em cách nhân từ rằng: "Hãy đến gần tôi". Khi họ đến gần, ông lại nói: "Tôi là Giuse em các anh mà các anh đã bán sang Ai-cập. Các anh chớ khiếp sợ, và đừng ân hận vì đã bán tôi sang đất này, vì chưng để cứu sống các anh em mà Thiên Chúa đã sai tôi sang Ai-cập trước anh em".

Đó là lời Chúa.

 

Đáp Ca: Tv 104, 16-17. 18-19. 20-21

Đáp: Các ngươi hãy nhớ lại những điều kỳ diệu Chúa đã làm (c. 5a).

Xướng: 1) Chúa đã gọi cảnh cơ hàn về trên đất nước, và rút đi mọi sự nâng đỡ bằng cơm bánh. Ngài đã sai một người đi trước họ: Giuse đã bị bán để làm nô lệ. - Đáp.

2) Thiên hạ đã lấy xiềng để trói chân người, và cổ người bị cột bằng xích sắt, cho tới khi ứng nghiệm lời tiên đoán của người, lời của Chúa đã biện minh cho người. - Đáp.

3) Vua đã sai cởi trói cho người, Chúa của chư dân cũng đã giải phóng người. Vua đã tôn người làm chủ của mình, và làm chúa trên toàn diện lãnh thổ. - Đáp.

 

Alleluia: Tv 94, 8ab

Alleluia, alleluia! - Ước gì hôm nay các bạn nghe tiếng Chúa, và đừng cứng lòng. - Alleluia.

 

Phúc Âm: Mt 10, 7-15

"Các con đã lãnh nhận nhưng không, thì hãy cho nhưng không".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các Tông đồ rằng: "Các con hãy đi rao giảng rằng "Nước Trời đã gần đến". Hãy chữa những bệnh nhân, hãy làm cho kẻ chết sống lại, hãy làm cho những kẻ phong cùi được sạch và hãy trừ quỷ. Các con đã lãnh nhận nhưng không thì hãy cho nhưng không. Các con chớ mang vàng bạc, tiền nong trong đai lưng, chớ mang bị đi đường, chớ đem theo hai áo choàng, chớ mang giày dép và gậy gộc, vì thợ thì đáng được nuôi ăn.

"Khi các con vào thành hay làng nào, hãy hỏi ở đó ai là người xứng đáng, thì ở lại đó cho tới lúc ra đi. Khi vào nhà nào, các con hãy chào rằng: "Bình an cho nhà này". Nếu nhà ấy xứng đáng thì sự bình an của các con sẽ đến với nhà ấy. Nhưng nếu ai không tiếp rước các con và không nghe lời các con, thì hãy ra khỏi nhà hay thành ấy và giũ bụi chân các con lại. Thật, Thầy bảo các con: Trong ngày phán xét, đất Sôđôma và Gômôra sẽ được xét xử khoan dung hơn thành ấy".

Đó là lời Chúa.

 

Suy Niệm:

Trong huấn thị truyền giáo, Đức Giêsu dạy các tông đồ khi đi truyền giáo thì "đừng mang gì cả". Người tông đồ của Chúa không bị lệ thuộc vào vật chất. Cần nhẹ nhõm thanh thoát như người lữ hành. Hơn nữa, một người phục vụ Tin Mừng phải hoàn toàn tin tưởng phó thác nơi Chúa quan phòng.

 

Cầu Nguyện:

Lạy Cha, xin thánh hóa chúng con. Xin đừng để chúng con cứ mãi phải lệ thuộc vào vật chất, mà quên rằng cuộc sống của chúng con đã có Cha lo cho chúng con. Như Đức Giêsu đã dạy chúng con: Trước tiên, chúng con cứ lo việc nước trời, mọi sự khác sẽ được ban cho. Amen.

Thánh Augustinô Zhao Rong, linh mục, và các bạn tử đạo

sống cái hiện tại

Sống cái hiện tại và bỏ lại cái quá khứ cho quá khứ và cho lòng thương xót của Thiên Chúa, vì chúng ta không thể làm gì hơn để thay đổi nó. Sống cái hiện tại và phó thác tương lai của chúng ta cho sự Quan Phòng của Chúa, Người chăm sóc chúng ta và muốn điều tốt nhất cho mỗi người chúng ta, là con cái của Chúa. Sống cái hiện tại, đó là chúng ta sẵn sàng đón nhận sự bình an mà Thiên Chúa muốn cho chúng ta...

Lời cầu nguyện, sự gặp gỡ với Thiên Chúa, Bí tích Thánh Thể đều muốn chúng ta cư ngụ cách độc nhất và sống động giờ phút hiện tại. "Người đang ở đây", cha xứ thành Ars nói thế khi ngài giơ cao Bánh Thánh lên. Thánh Thể, Thánh lễ, đó là ngày hôm nay của Thiên Chúa, đó là cái "ở đây, bây giờ" của một sự hiện diện đang được truyền đi trong thinh lặng. Thánh lễ, đó là sự giúp nhớ quà tặng của Thiên Chúa "Đây là Mình Thầy, Đây là Máu Thầy" để chúng ta tùy nghi sử dụng, hầu thông ban sự sống của Chúa Giêsu cho mỗi giây phút trong cuộc sống chúng ta.

Sống cái hiện tại, đúng thế, nhưng phải cố gắng sống cách dày đặc, mãnh liệt. Chúng ta hãy xin Chúa cho chúng ta ơn để không sống "lay lất", như một sự chịu đựng, nhưng sống với một sức mạnh phi thường.

Linh mục Denis Lamon

  Trang Nhà            Suy niệm hằng ngày