MÙA THƯỜNG NIÊN

NĂM I

Thứ BaTuần XIV

Bài Đọc I: (Năm I) St 32, 22-32

"Tên ông sẽ được gọi là Israel, vì ông có sức mạnh chống lại Thiên Chúa".

Bài trích sách Sáng Thế.

Trong những ngày ấy, Giacóp chỗi dậy sớm, đem hai vợ, hai người đầy tớ gái, và mười một người con đi sang qua khe suối Giabốc. Sau khi dẫn họ và đem tất cả của cải qua bên kia suối, ông ở lại một mình, và đây, có một người vật lộn với ông cho đến sáng. Người ấy thấy mình không thể vật ngã Giacóp được, nên đá vào gân đùi ông, và lập tức gân ấy khô bại. Người ấy nói với ông rằng: "Hãy buông ta ra, vì đã hừng đông rồi". Ông trả lời: "Tôi chỉ buông ông ra khi nào ông chúc lành cho tôi". Vậy người ấy hỏi: "Ông tên gì?" Ông trả lời: "Tôi tên là Giacóp". Người ấy lại nói: "Tên ông sẽ không còn gọi là Giacóp nữa, nhưng sẽ gọi là Israel, vì nếu ông có sức mạnh chống lại Thiên Chúa, ắt ông sẽ còn mạnh sức thắng được loài người". Giacóp hỏi người ấy: "Xin ông cho tôi biết ông tên gì?" Người ấy đáp: "Tại sao ông lại hỏi tên ta?" Bấy giờ người ấy chúc lành cho Giacóp chính nơi ấy. Giacóp đặt tên cho nơi ấy là Phanuel, và bảo rằng: "Tôi đã thấy Chúa nhãn tiền mà mạng sống tôi vẫn an toàn".

Khi ông đã ra khỏi Phanuel, thì mặt trời liền mọc lên, nhưng ông đi khập khễnh một chân. Vì lẽ đó, con cái Israel không ăn gân đùi cho đến ngày nay, vì gân đùi Giacóp bị khô bại: bởi thiên thần đã đá vào gân đùi ông, nên ông bị bại.

Đó là lời Chúa.

 

Đáp Ca: Tv 16, 1. 2-3. 6-7. 8b và15

Đáp: Phần con, nhờ công chính, sẽ được thấy thiên nhan (c. 15a).

Xướng: 1) Lạy Chúa, xin nghe điều chính nghĩa của con; xin để ý đến lời con kêu cứu, lắng tai nghe con thốt ra từ cặp môi chân thành! - Đáp.

2) Từ cái nhìn của Chúa hãy diễn ra sự phán quyết về con: vì mắt Ngài thấy rõ điều chân chính. Nếu Ngài lục soát lòng con, nếu ban đêm Ngài thăm viếng, nếu Ngài thử con trong lửa, Ngài sẽ không gặp điều gian ác ở nơi con. - Đáp.

3) Con kêu van Ngài, bởi Ngài nhậm lời con; lạy Chúa, xin lắng tai về bên con, xin nghe rõ tiếng con. Xin tỏ ra đức từ bi lạ lùng của Chúa, là Đấng giải thoát khỏi bọn đối phương những ai tìm nương tựa tay hữu của Ngài. - Đáp.

4) Xin che chở con trong bóng cánh tay Ngài. Phần con, nhờ công chính, sẽ được thấy thiên nhan; khi thức giấc, con no thoả nhìn chân dung Chúa. - Đáp.

 

Alleluia: Ga 10, 27

Alleluia, alleluia! - Chúa phán: "Con chiên Ta thì nghe tiếng Ta; Ta biết chúng và chúng biết Ta". - Alleluia.

 

Phúc Âm: Mt 9, 32-38

"Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, người ta đem đến Chúa Giêsu một người câm bị quỷ ám. Khi đã trừ quỷ, thì người câm nói được, đám đông dân chúng kinh ngạc và nói rằng: "Chưa bao giờ thấy xảy ra như vậy trong dân Israel". Nhưng các người biệt phái nói rằng: "Ông ta đã nhờ tướng quỷ mà trừ quỷ".

Và Chúa Giêsu đi rảo khắp các thành phố làng mạc, dạy dỗ trong các hội đường, rao giảng Tin Mừng Nước Trời, và chữa lành mọi bệnh hoạn tật nguyền. Thấy đoàn lũ dân chúng, Người động lòng xót thương họ, vì họ tất tưởi bơ vơ như những con chiên không có người chăn. Người liền bảo môn đệ rằng: "Lúa chín đầy đồng, mà thợ gặt thì ít. Các con hãy xin chủ ruộng sai thợ đi gặt lúa".

Đó là lời Chúa.

 

Suy Niệm:

"Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít". Lời Chúa cho chúng ta thấy tình thương của Ngài đối với dân chúng sống bơ vơ không người chăn dắt. Đồng thời Chúa muốn kêu gọi chúng ta tiếp tay với Ngài trong sứ mệnh đem Tin Mừng đến cho các tâm hồn.

 

Cầu Nguyện:

Lạy Chúa Giêsu, xin ban cho chúng con biết đắc lực cộng tác với Ngài trong công cuộc xây dựng nước Chúa bằng việc sống chứng nhân cho Ngài ngay tại môi trường chúng con đang sống, trong gia đình, nơi học đường, ngoài công sở... Với đời sống tốt đạo, chúng con mới có thể làm đẹp cho cuộc đời. Amen.

Những đám đông "mệt nhoài và kiệt quệ”

Chúa Giêsu vừa chữa khỏi hai người mù thì người ta đã đem đến cho Người một người bị quỷ điếc và câm ám hại. Những con người đặc biệt này mà Chúa Giêsu đã chữa lành tượng trưng cho "mọi bệnh tật và mọi khuyết tật của con người". Nhưng cái đau thể lý này cũng là dấu chỉ của một nỗi đau tâm linh sâu sắc hơn nhiều. Được biết đó là tình trạng bị bỏ rơi và hoang mang rối loạn kia đã gợi lên lòng "xót thương" của Chúa Giêsu. Những đám đông đó "mệt nhoài và kiệt quệ", họ không còn người chăn dắt, nghĩa là không có điểm mốc, không biết đường về, không dự kiến, cũng không hy vọng.

Hoàn cảnh tương tự đó, cho thế giới đương đại này, ai mà chẳng thấy? Người ta thấy ở đó cũng cái điếc lác kia đối với người khác, cũng cái thiêu vắng của lời nói thật, cũng cái giao thông liên lạc bị gián đoạn, trì trệ, và cũng không quên những cái đau của những bất công liên tục tồn tại. Một thế giới với những quan tâm không còn phương hướng, ở đó Tin mừng vừa bị nghi ngờ, sợ hãi, bị chống đối, và đồng thời cũng được chờ đón và lắng nghe, đôi khi hơn cả chính những người tin Chúa. Những Kitô hữu này mà Chúa Giêsu kêu gọi bước ra khỏi sự im lặng và nhút nhát của họ, để chỉ cho các môn đệ của mình sự cấp bách của sứ mạng, và lời hứa một mùa bội thu, bằng lời cầu nguyện.

Michel Bertrand La Croix

  Trang Nhà            Suy niệm hằng ngày