MÙA THƯỜNG NIÊN

NĂM II

Thứ Bảy Tuần III

Bài Ðọc I: (năm II) 2 Sm 12, 1-7a, 10-17

"Tôi đã phạm tội đến Chúa".

Trích sách Samuel quyển thứ hai.

Trong những ngày ấy, Chúa sai Nathan đến cùng Ðavít. Ông đến và nói với Ðavít rằng: "Trong thành kia có hai người, một người giàu và một người nghèo. Người giàu có rất nhiều chiên bò, còn người nghèo thì không có gì, ngoài một con chiên con mà ông đã mua và nuôi dưỡng, nó lớn lên trong nhà ông cùng với con cái ông, cùng ăn một bánh, cùng uống một chén và cùng ngủ một giường với ông; ông kể nó như con gái mình. Có một người khách đến thăm người giàu ấy, ông ta không muốn bắt chiên bò của mình để dọn tiệc đãi khách, nhưng lại bắt con chiên của người nghèo mà dọn tiệc đãi khách". Ðavít tức giận người đó lắm, và nói cùng Nathan rằng: "Nhân danh Thiên Chúa hằng sống! Người làm như thế là đáng chết. Nó phải bồi thường gấp bốn lần vì đã hành động bất nhân như thế!"

Nathan liền nói với Ðavít: "Ngài chính là người đó. Chúa là Thiên Chúa Israel phán rằng: Lưỡi gươm sẽ không bao giờ rời khỏi dòng dõi ngươi cho đến muôn đời, vì ngươi đã khinh dể Ta, đã cướp vợ của Uria người Hêthê làm vợ mình. Vì thế Chúa phán rằng: Từ gia đình ngươi, Ta sẽ gây nên tai hoạ đổ trên đầu ngươi. Ngay trước mặt ngươi, Ta sẽ đem thê thiếp của ngươi trao cho người khác, nó sẽ ăn ở với chúng ngay dưới ánh sáng mặt trời. Ngươi đã hành động thầm lén, còn Ta, Ta sẽ làm việc đó trước mặt toàn dân Israel và giữa thanh thiên bạch nhật".

Ðavít nói cùng Nathan rằng: "Tôi đã phạm tội đến Chúa". Và Nathan nói cùng Ðavít rằng: "Chúa cũng đã tha tội cho ngài rồi, ngài sẽ không phải chết. Nhưng vì việc này, ngài làm dịp cho quân thù của Chúa nói phạm thượng, nên đứa con của ngài sẽ chết". Rồi Nathan ra về.

Và Chúa giáng hoạ trên đứa con của Ðavít do vợ của Uria sinh ra, nên nó lâm trọng bệnh. Ðavít khẩn cầu Chúa cho đứa trẻ, ông ăn chay và lui về phòng nằm dưới đất. Các kỳ lão đến nhà vua và nài xin vua chỗi dậy, nhưng vua không chịu và không dùng bữa với họ.

Ðó là lời Chúa.

 

Ðáp Ca: Tv 50, 12-13. 14-15. 16-17.

Ðáp: Ôi lạy Chúa, xin tạo cho con quả tim trong sạch (c. 12a).

Xướng: 1) Ôi lạy Chúa, xin tạo cho con quả tim trong sạch, và canh tân tinh thần cương nghị trong người con. Xin đừng loại con khỏi thiên nhan Chúa, chớ thu hồi Thánh Thần Chúa ra khỏi con. - Ðáp.

2) Xin ban lại cho con niềm vui ơn cứu độ, với tinh thần quảng đại, Chúa đỡ nâng con. Con sẽ dạy kẻ bất nhân đường nẻo Chúa, và người tội lỗi sẽ trở về với Ngài. - Ðáp.

3) Xin cứu gỡ con khỏi đền nợ máu, ôi lạy Chúa là Chúa cứu độ con, lưỡi con sẽ ca ngợi đức công minh Chúa. Lạy Chúa, xin mở môi con, miệng con sẽ loan truyền lời ca khen. - Ðáp.

 

* * *

 

Alleluia: Tv 118, 27

Alleluia, alleluia! - Xin Chúa cho con hiểu đường lối những huấn lệnh của Chúa, và con suy gẫm các điều lạ lùng của Chúa. - Alleluia.

 

Phúc Âm: Mc 4, 35-41

"Người là ai mà cả gió lẫn biển cũng đều vâng lệnh Người?"

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

Ngày ấy, khi chiều đến, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Chúng ta hãy sang bên kia biển hồ". Các ông giải tán đám đông; vì Người đang ở dưới thuyền, nên các ông chở Người đi. Cũng có nhiều thuyền khác theo Người. Chợt có một cơn bão lớn và những lớp sóng ùa vào thuyền đến nỗi sắp đầy nước. Và Người thì ở đàng lái dựa gối mà ngủ. Các ông đánh thức Người và nói: "Thưa Thầy, chúng con chết mất mà Thầy không quan tâm đến sao?" Chỗi dậy, Người đe gió và phán với biển rằng: "Hãy im đi, hãy lặng đi". Tức thì gió ngừng biển lặng như tờ. Rồi Người nói với các ông: "Sao các con sợ hãi thế? Các con không có đức tin ư?" Bấy giờ các ông kinh hãi và nói với nhau rằng: "Người là ai mà cả gió lẫn biển cũng đều vâng lệnh Người?"

Ðó là lời Chúa.

 

Suy Niệm:

Con thuyền tròng trành trước phong ba giữa biển cả thế mà Thầy Giêsu vẫn nằm ngủ. Tại sao Thầy không nao núng, trong khi các tông đồ cuống cuồng lên? Phải chăng vì Thầy đang nằm trong tay mọi uy quyền. Nếu các môn đệ tin vào sức mạnh của Thầy mình, chắc chắn các ông sẽ an tâm. Các ông nhát đảm vì thiếu niềm tin.

 

Cầu Nguyện:

Lạy Thầy Giêsu kính mến! Chúng con, Giáo Hội chúng con, lao đao giữa biển cả cuộc đời. Quyền lực sự dữ đang thét gào như muốn nuốt gọn lấy chúng con. Nhiều phen chúng con đã té nhào trước sự tấn công của ác thần. Xin Thầy thức dậy và mau đến với chúng con. Có Thầy cùng chiến đấu, chắc chắn chúng con sẽ chiến thắng vẻ vang. Amen. 

Sự chiêm ngắm của chúng ta bắt rễ từ tâm tình tạ ơn

Lời Magnificat của Đức Maria là như thế đó. Tiếng ca ấy trào dâng từ Cựu ước và từ đạo Do thái của thời Người. Đức Maria khi thốt lên lời ấy đã nhân danh chính mình, nhưng cũng đồng thời nhân danh cả dân tộc của Mẹ, Đức Maria dùng lại những lời lẽ của dân mình để dệt nên từng câu trong bài ca của riêng Mẹ. Mẹ nói lên kinh nghiệm của mình về Thiên Chúa: Chúa đến cứu dân Người; Chúa yêu thương những ai bé nhỏ khó nghèo; kẻ đói khát, Chúa ban cho dư đầy, còn ai giàu có, Người đuổi về tay trắng... Sở dĩ Đức Maria diễn tả được sự tạ ơn ấy, là vì chính Mẹ đã cảm nếm được cuộc thăm viếng của Thiên Chúa: "Phận nữ tỳ hèn mọn, Chúa đoái thương nhìn tới, Chúa đã làm cho tôi những điều kỳ diệu: danh Người thật chí thánh!" Mẹ mời gọi chúng ta hãy nhận ra những điều kỳ diệu mà Thiên Chúa đã thực hiện trong đời sống của ta, và hãy ca tụng Chúa ngay từ bây giờ vì những điều Người còn sẽ làm cho ta trong tương lai. Không chỉ lời ca này, mà tất cả bối cảnh cuộc Viếng Thăm cũng chan chứa niềm vui... Chính niềm vui này là điều Đức Giáo hoàng Phanxicô mời gọi chúng ta hãy sống, hãy cảm nhận, để đến lượt chúng ta cũng có thể trao ban niềm vui. Chúng ta đừng từ chối niềm vui của Thiên Chúa chúng ta. Hãy đón nhận như Đức Maria, những điều kỳ diệu Chúa làm trong đời sống của ta. Hãy nói lên cho thế gian này biết rằng thế gian được Thiên Chúa yêu thương và được Ngài kêu gọi đến cùng sự sống.

Linh mục Luc Devillers

 Trang Nhà           Suy niệm hằng ngày