Trả lời cô
Bảo Vi ở Houston
về bệnh Parkinson của bà mẹ.
Cô cho biết là
bác sĩ đã xác định mẹ cô bị bệnh Parkinson độ III và xin giải đáp về căn
bệnh cũng như cách chữa. Chúng tôi xin đáp ứng yêu cầu của cô.
Bệnh Parkinson
mà ta goi là Hội Chứng liệt rung Parkinson là một bệnh thoái hóa, vô
căn, phát triển dần dần của hệ thần kinh não bộ với các đặc trưng như cơ
run, cứng, rất ít các cử động tự phát, và dáng đi không vững. Bệnh
thường thấy ở tuổi trung niên và tuổi già.Cứ 100 người trên 65 tuổi thì
một người bị.
Bệnh có thể vô
căn tức là không biết căn nguyên với rối loạn ảnh hưởng tới hạch đáy của
não hoặc do các nguyên nhân ngoại nhập như sau khi dùng thuốc về tâm
thần, thuốc cao huyết reserpine. Đôi khi hội chứng có thể là do ngộ độc
với khí than (carbon monoxide), khoáng manganese, chấn thương với u máu
dưới màng cứng (subdural hematoma), tác động muộn của viêm não.
Triệu chứng.
Bệnh bắt đầu
một cách âm thầm với run, thường ảnh hưởng tới một tay, rồi lan đến chân
cùng bên rồi sau đó lan tới các chi khác. Run
tối đa khi nghỉ, giảm
khi cử động và khi ngủ
thì lại không xuất hiện, nhưng tăng
khi có xúc động hoặc trong người mệt mỏi. Run gây trở ngại cho các
động tác như cầm đũa bát và cơm, hoặc cầm bàn chải đánh răng.
Nhiều người
bệnh không run nhưng cơ cũng cứng đơ khiến các động tác khó khăn, đi
đứng không vững, có khuynh hướng khom xuống, khi chạy thì lê chân để giữ
thăng bằng.Bệnh nhân có vẻ mặt vô cảm như mang mặt nạ, miệng mở , mắt ít
chớp, tiếng nói yếu, đều đều , nhịu cứng.
Điếu trị
Về điều trị
thì tôi thấy các thuốc mà mẹ cô đang dùng cũng là thuốc mà các bác sĩ
bên đây cho bệnh nhân. Đó là thuốc Carbidopa, Levodopa, Bromocriptine,
Pergolide, SElegiline, benzotropine, Amantadine. Thuốc Propanolol cũng
thuong được dùng để giảm run khi cử động.
Hiện nay,
phương pháp giải phẫu để ghép tế bào thần kinh, kích thích não cũng đang
được thử nghiệm để trị hội chứng liệt run này.
Chúng tôi được
biết ở bệnh viện Chợ Rẫy, Sai gòn có một số bác sĩ đã tu nghiệp chuyên
khoa thần kinh nội khoa và giải phẫu. Cô có thể mang mẹ cô lên xin khám
và hỏi thêm về các phương pháp giải phẫu này.
Ngoài ra chúng
tôi đề nghị với cô là khuyên bà mẹ cố gắng sinh hoạt bình thường tới
mức tối đa có thể được, vận đong cơ thể nhất là cơ bị cứng. Bên nhà cũng
có các chuyên gia phục hồi, cô có thể xin họ chỉ cho mẹ cô cách cử động
để duy trì chức năng cơ bắp. Một điểm khác cũng cần lưu ý cô là người bị
hội chứng này thường hay táo bón, nên đề nghị cô nói với bà mẹ ăn nhiều
thực phẩm có chất xơ như rau, trái cây.
Chúc cô VUI MẠNH và Mẹ cô mau hồi phục.
Bác sĩ Nguyễn Ý Đức