Chúa Nhật XII thường niên  - Năm C
ĐỨC KITÔ LÀ AI?
SƯU TẦM

Qua đoạn Tin mừng vừa nghe, chúng ta thấy Phêrô, đã thay mặt cho nhóm mười hai, tuyên xưng:

- Thầy là Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống.

Tuy nhiên, biết Chúa Giêsu là Đức Kitô mà thôi chưa đủ, điều quan trọng đó là còn phải hiểu danh xưng ấy theo ý nghĩa nào?

Thực vậy, mặc dầu Phêrô đã tuyên xưng đức tin, nhưng liền sau đó, ông lại tỏ ra chẳng hiểu biết gì về sứ mạng của Ngài, bởi vì vào thời bấy giờ, người Do Thái có những quan niệm rất khác biệt nhau về Đức Kitô. Điều nay cũng dễ hiểu, bởi vì danh từ khó mà phản ảnh đúng về con người.

Chẳng hạn chúng ta có thể gọi một người là tổng thống hay chủ tịch, nhưng trong thực tế, đó có thể chỉ là một tên độc tài tàn bạo, chứ không phải là một nhà lãnh đạo như trong các thể chế dân chủ. Chính các tông đồ cũng đã hiểu lầm về sứ mạng của Đức Kitô. Các ông coi Ngài chỉ là một Đấng cứu tinh trong phạm vi trần tục, sẽ giải thoát dân tộc các ông thoát khỏi ách thống trị của đế quốc La Mã và rồi các ông sẽ được chia chác phần vinh quang, được ngồi bên phải và bên trái, nghĩa là được giữ những chức vụ to lớn trong vương quốc của Ngài.

Ngày nay cũng vậy, không phải tất cả mọi người tuyên xưng Đức Kitô đều hiểu theo cùng một nghĩa và nhất là hiểu đúng cái nghĩa mà Ngài muốn chúng ta phải hiểu. Thực vậy, có quá nhiều những nét huyền thoại đã được tô lên khuôn mặt đơn sơ và khiêm nhường của Đức Kitô, khiến cho nhiều người chẳng còn có thể nhận diện được Ngài nữa. Đức Kitô hôm nay có lẽ đã được tô vẽ bằng những nét vinh quang, siêu việt và cao cả. Ngài đã trở thành một vị thần minh ngự trên chín tầng trời, khác biệt với Đức Kitô của lịch sử.

Rồi chúng ta hiểu thế nào về danh từ «Con Thiên Chúa hằng sống?» Có phải theo nghĩa là thiên tử, là con trời kiểu Trung Hoa chăng? Hay theo kiểu thần thoại? Chúa Giêsu quả thật là Đức Kitô, là Con Thiên Chúa, nhưng là Con Thiên Chúa làm người. Nói cách khác, Thiên Chúa đã muốn tự mạc khải trong chính con người Đức Kitô. Ngoài con người ấy ra, không ai thấy được Thiên Chúa…

Dân Do Thái ngày xưa đã không tin Ngài là Đức Kitô, bởi vì họ không thể tin rằng Thiên Chúa lại hiện thân như một con người bình thường, nếu không muốn nói là tầm thường: Con của một bác thợ mộc, sống một cuộc đời không có gì đặc biệt ở giữa họ.

Ngày nay trong thực tế, có lẽ nhiều người tín hữu cũng không thể nào tin yêu Đức Kitô, nếu họ gặp Ngài dưới hình dạng một con người tầm thường như vậy. Cứ nhìn các ảnh tượng người ta đã vẽ, đã tạc thì thấy rõ là ai ai cũng chỉ muốn tin nhận một Đức Kitô phi thường và siêu việt. Đức Kitô đối với nhiều người chỉ còn là Chúa, chứ không còn là người nữa.

Chúng ta tin vào một Đức Kitô toàn năng, một Đức Kitô chiến thắng, bởi vì chỉ có Đấng ấy mới có thể đáp ứng những đòi hỏi, những ước mơ không cùng của con người, bù trừ được những thiếu sót mà con người, tự sức riêng, không thể nào giải quyết nổi.

Thế nhưng, sự thật lại không phải là như vậy. Đức Kitô đến không phải để được đề cao, để được tôn vinh, nhưng đến để cùng đi, cùng sống với loài người, trong thân phận của một con người, của một tôi tớ, của một nô lệ. Với trí khôn, chúng ta không thể nào hiểu biết, nhưng với tình yêu, chúng ta sẽ dễ dàng tin nhận.

Phải, chỉ có những người biết yêu thương như Đức Kitô đã yêu thương, mới có thể nhận biết ngài là Đức Kitô của Thiên Chúa, bời vì Thiên Chúa là Tình yêu và con tim có những ly lẽ riêng của nó.