Chúa Nhật XI thường niên  - Năm C
LÒNG CHÚA XÓT THƯƠNG
SƯU TẦM

Câu chuyện về chàng trai phung phá chỉ là một hình ảnh, còn câu chuyện về Mađalêna chúng ta vừa nghe lại là một sự thật.

Giữa hình ảnh và thực tại có những điểm thật giống nhau. Chàng trai đã sống những ngày tháng phóng đãng để rồi cuối cùng phải đi chăn heo. Còn Mađalêna cũng đã chạy theo những vui thú, nhận chìm tâm hồn trong bùn nhơ tội lỗi đến nỗi mọi người trong thành đều hay biết, để cuối cùng nàng bị lương tâm dày vò cắn rứt.

Chàng trai đã quyết định chỗi dậy trở về nhà cha và đã được cha già tiếp đón nồng hậu và tha thứ hết mọi lỗi phạm của chàng. Còn Mađalêna, nàng cũng đã quyết tâm tìm gặp Chúa Giêsu, thú nhận mọi tội lỗi của mình và sau cùng nàng cũng đã được tha thứ như lời Chúa đã phán:

- Tội của nàng tuy nhiều nhưng đã được tha thứ hết, bởi vì nàng đã yêu mến nhiều.

Trước lòng nhân từ của người cha, đứa anh đã lên tiếng phản đối. Cũng vậy, trước tình thương của Chúa Giêsu, bọn Biệt phái đã lên tiếng chỉ trích.

Vậy Chúa Giêsu đã giải đáp, đã cắt nghĩa như thế nào? Câu chuyện của thực tại cuộc sống đã xảy ra như sau: Hôm đó ông Simong, người Biệt phái đã mời Chúa Giêsu dùng bữa tại nhà mình. Đang khi dùng bữa, thì Mađalêna, một người đàn bà tội lỗi mà mọi người trong thành đều biết tiếng bước vào. Nàng mang theo một bình thuốc thơm. Đến trước mặt Chúa Giêsu, nàng quì gối, khóc lóc cho quãng đời dĩ vãng của mình, rồi đổ thuốc thơm xức dầu vào chân Chúa Giêsu và lấy tóc mình mà lau.

Trước cảnh tượng bất ngờ ấy, ông Biệt phái thầm nghĩ:

- Nếu người này là một vị tiên tri hẳn phải biết con mẹ đàn bà đụng đến mình là ai, nó chỉ là một kẻ tội lỗi.

Thấu suốt được những ý nghĩ ấy, Chúa Giêsu đã nói với ông Biệt phái:

- Có hai con nợ, một mắc nợ nhiều còn một mắc nợ ít, vì cả hai không có gì để trả nên chủ đã tha cho hết. Vậy thì ai trong hai sẽ yêu mến chủ nhiều hơn.

Ông Biệt phái trả lời:

- Dĩ nhiên là người đã được tha nhiều.

Chúa Giêsu nói:

- Ông xét đoán đúng lắm. Ông có nhìn thấy người đàn bà này không. Tôi vào nhà ông mà ông chẳng đổ nước rửa chân cho tôi, còn nàng, nàng đã dùng nước mắt mà thấm ướt chân tôi rồi lấy tóc mình mà lau. Ông đã chẳng xức dầu thơm trên đầu tôi, còn nàng không ngừng xức thuốc thơm cho chân tôi. Vì thế, tôi nói với ông rằng: tội nàng tuy nhiều nhưng đã được tha thứ hết bởi vì nàng đã yêu mến nhiều.

Một chi tiết nhỏ đáng để chúng ta suy nghĩ, đó là suốt cả câu chuyện, Mađalêna đã không nói một lời. Nàng yên lặng và nhỏ những giọt nước mắt. Đây là những giọt nước mắt của lòng mến chân thành, của tâm tình sám hối ăn năn. Những giọt nước mắt này có sức hồi sinh và đem lại sự sống cho tâm hồn, bởi vì nó tẩy rửa được những vết nhơ của tội lỗi.

Với chúng ta cũng vậy, mỗi khi trót sai lỗi vấp phạm, chúng ta cũng hãy biết nhỏ những giọt nước mắt là tâm tình sám hối ăn năn để nhờ đó chúng ta cũng sẽ được Chúa tha thứ. Bởi vì, như lời Thánh vịnh đã nói:

- Chúa không bao giờ chê bỏ những tấm lòng tan nát khiêm cung.