Chúa Nhật V Phục Sinh - Năm C |
XIN HIỆP NHĂT CHÚNG CON |
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền |
Ngày xưa, ở một gia đình kia, có hai anh em. Lúc nhỏ, anh em rất hòa thuận. Khi lớn lên, anh có vợ, em có chồng, tuy mỗi người một nhà, nhưng vẫn hay va chạm. Thấy các con không yêu thương nhau, người cha rất buồn phiền. Một hôm, ông đặt một bó đũa và một túi tiền trên bàn, rồi gọi các con,cả trai, gái, dâu, rể lại và bảo: - Ai bẻ gãy được bó đũa này thì cha thưởng cho túi tiền. Bốn người con lần lượt bẻ bó đũa. Ai cũng cố sức mà không sao bẻ gãy được. Người cha bèn cởi bó đũa ra, rồi thong thả bẻ gãy từng chiếc một cách dễ dàng. Thấy vậy, bốn người con cùng nói: - Thưa cha, lấy từng chiếc mà bẻ thì có khó gì ! Người cha liền bảo: - “Đúng. Như thế là các con đều thấy rằng chia lẻ ra thì yếu, hợp lại thì mạnh. Vậy các con phải biết thương yêu, đùm bọc lẫn nhau. Có đoàn kết thì mới có sức mạnh”. Câu chuyện trên khiến ta liên tưởng tới tờ giấy nhám, một tờ giấy rất bình thường mà nhiều công dụng. Giấy nhám có thể làm nhẵn thín những mảnh gỗ sần sùi, có thể làm sáng loáng những mảnh kim loại lâu ngày rỉ sét. Mà giấy nhám chỉ được làm thành với những hạt cát long lanh, một chút keo và tờ giấy. Để trên lòng bàn tay, cát có thể bị một hơi thở thổi bay tứ phía. Chút keo hòa vào nước sẽ chỉ là nước, dễ bốc hơi và không còn dính. Và tờ giấy có thể bị vò nát xé tan từng mảnh. Nhưng khi cát trộn lẫn với keo, rồi trải mỏng lên tờ giấy chờ cho khô thì tất cả sẽ thành tờ giấy nhám, vừa dai vừa sắc với nhiều công dụng. Ở đời, không ai có thể sống lẻ loi. Lẻ loi thì làm sao có cơm mà ăn có áo mà mặc, có nhà để ở. Rồi lại còn biết bao nhiêu nhu cầu khác nữa cho đời sống. Lẻ loi sẽ khó mà tồn tại bởi biết bao giông tố do thiên nhiên, do con người mang đến. Lẻ loi con người sẽ tự hủy diệt mình. Con người ngay từ thuở hồng hoang đã biết sống nương tựa và đùm bọc lẫn nhau. Con người phải đoàn kết không chỉ để sống mà còn để làm việc, để xây dựng cuộc đời hạnh phúc và tốt đẹp hơn, như cha ông ta đã nói: “Một cây làm chẳng nên non Ba cây chụm lại, nên hòn núi cao”. Lời tiệc ly hôm nay, Chúa Giê-su cũng ao ước các môn đệ hãy hiệp nhất và yêu thương nhau. Tình yêu thương hiệp nhất sẽ giúp họ vượt qua những giông tố cuộc đời. Tình yêu thương hiệp nhất sẽ giúp họ gắn bó với nhau để cùng nhau xây dựng Giáo hội và loan truyền tình yêu Chúa cho muôn dân. Tình yêu hiệp nhất là cốt lõi của tin mừng và cũng là dấu chỉ của người môn đệ Chúa. Vì cũng ở điểm này mà người ta nhận biết anh em là môn đệ Thầy là hãy yêu thương nhau. Nhưng xem ra nỗi khao khát hiệp nhất thật mong manh. Vì bên cạnh những người đang ra sức xây dựng tình hiệp nhất thì vẫn còn đó những người đang phá hoại sự hiệp nhất bằng đời sống thiếu tình yêu thương và hiệp nhất. Đôi khi họ cũng nhân danh tôn giáo, nhân danh chính nghĩa để kết án người này, hạ bệ người kia. Họ tìm cách gieo vào cộng đoàn những thành kiến gây nên những chia rẽ ngay từ nội bộ Giáo hội. Họ tôn sùng quan điểm của họ để kết án những người không cùng quan điểm với họ. Họ vẫn đi lễ. Họ vẫn cử hành thánh lễ nhưng họ lại sống thiếu tình hiệp nhất, đôi khi còn chia rẽ nhau bởi lời ra tiếng vào. Họ vẫn là những “con sâu làm rầu nồi canh” bởi đời sống thiếu bác ái trong lời nói và việc làm của mình đã gây nên biết bao đổ vỡ cho Giáo hội và giáo xứ. Là người môn đệ của Chúa nhưng không sống tình bác ái bao dung xem chừng là phản đạo chứ không phải xây dựng đạo. Đạo yêu thương mà sống thiếu đức ái còn kém hơn người ngoại đạo mà họ sống đoàn kết với nhau. Là môn đệ mà chỉ đồng cảm chứ không đồng thuận với nhau hóa ra chỉ là mồ mả tô vôi để đánh lừa người khác hay chỉ là để làm đẹp cho chính mình. Vì “thuận vợ, thuận chồng tát bể đông cũng cạn”. Tình yêu không dừng lại ở đồng cảm với nhau, thương hại nhau, hay xót thương nhau mà còn phải thuận tình với nhau và giúp đỡ nhau vượt qua những khó khăn trong cuộc đời. Theo sách Tông đồ công vụ, Giáo hội sơ khai được toàn dân thương mến vì họ sống tình yêu thương và hiệp thông với nhau. Hiệp thông trong cầu nguyện và yêu thương trong sự đùm bọc lẫn nhau để không ai bị đói, bị khổ, bị cô đơn ngay giữa anh em mình. Chính vì tình yêu thương và hiệp nhất mà họ đã làm nên một cộng đoàn duy nhất để loan truyền tin mừng cho thế gian. Ước mong lời di chúc của Chúa được thể hiện nơi mỗi người chúng ta khi biết từ bỏ cái tôi của mình để sống khiêm tốn với nhau. Ước mong từng lời nói, từng việc làm của chúng ta luôn nhằm mục đích xây dựng cho Giáo hội chứ không nhằm thỏa mãn tham vọng cá nhân. Xin cho chúng ta luôn khiêm tốn trong lời nói để xây dựng mà không làm tổn thương đến ai hay làm mất tình hiệp nhất trong Giáo hội. Xin đừng ví tính tự cao tự đại cá nhân mà phá nát hình ảnh Giáo hội hiệp nhất yêu thương. Amen |