Chúa Nhật XXXIV TN - ĐỨC GIÊSU KITÔ VUA VŨ TRỤ
LỄ CHÚA KITÔ VUA
Lm. Gioan M. Nguyễn Thiên Khải, CMC.

Thưa anh chị em,

Lễ Chúa Kitô Vua vũ Trụ mà chúng ta mừng kính hôm nay được thiết lập vào năm 1925, do đức giáo hoàng Piô XI. Mừng lễ Chúa Kitô vua nghĩa là chúng ta mừng kính vương quyền của Chúa Kitô được thể hiện rõ nét khi Ngài tự xưng mình là vua trước mặt quan Philatô, và ông đã xác nhận, khi viết vào bản án “Đây là vua dân Do thái”, và truyền đóng trên đầu Thánh Giá Chúa.

Mừng lễ Chúa Kitô Vua vũ trụ, chúng ta được mời gọi nhìn lên chiêm ngắm vị vua của chúng ta:

Một vị vua không sinh ra trong lâu đài gác tía, nhưng sinh trong hang lừa máng cỏ, giá rét tanh hôi.

Một vị vua không cư ngụ trong cung điện giàu sang, mà chỉ có mái nhà nghèo ở Nazarét nào có cái chi hay?

Một vị Vua không ngồi trên ngai vàng lộng lẫy, nhưng bị treo trên thập giá.

Một vị Vua không có vương miện trên đầu mà chỉ có vòng gai.

Một vị vua không có chiếc áo cẩm bào mà chỉ là trần trụi nhuốc nhơ trên cây thập tự.

Một vị vua không có một lời tung hô, tán tụng mà chỉ là những lời nhạo báng, khinh chê, nhục mạ.

Một vị vua không cai trị bằng quyền uy dũng lực mà cai trị bằng tình yêu thương, phục vụ; và một vị vua không có lãnh thổ trên bản đồ thế giới nhưng nằm sâu trong trái tim mọi người.

Chúa Kitô là vua, nhưng nước Chúa không thuộc về thế gian này và cách hành quyền của Chúa cũng khác với vua chúa trần gian.

Vua Chúa trần gian thì có quân đội, có kẻ hầu người hạ, có vương quốc riêng. Còn Chúa Giêsu không có vương quốc ở trần gian, Ngài không có đóng đô ở đâu. Khi đi rao giảng Tin mừng có người xin đi theo, Ngài nói: “Con chồn có hang, chim trời có tổ; Con Người không có nơi tựa đầu”.

Chúa là vua, nhưng là vua phục vụ. Khi rao giảng Ngài căn dặn các tông đồ rằng: “Các con biết các vua chúa trần gian thì thống trị, bắt thần dân phục vụ mình; nhưng các con thì không được như thế, ai trong các con muốn làm lớn thì hãy tự làm người rốt hết và làm đầy tớ mọi người”.

Và không những Chúa dạy bảo, nhưng Chúa còn làm gương trước cho chúng ta, khi Ngài bưng chậu nước quì gối xuống rửa chân cho các tông đồ trong bữa Tiệc Ly.

Ngài chăm sóc chúng ta như người mục tử chăm sóc đoàn chiên mình, mà tiên tri Êzêkiel nơi bài đọc I đã nói:

Ngài chăm sóc nên chúng ta chẳng thiếu thốn chi?

Ngài băng bó những con chiên bị thương tích.

Ngài cứu chữa những con chiên bị ốm đau.

Ngài hi sinh hiến mạng sống cho đoàn chiên.

Chúa là vua, nhưng là vua hiền lành và khiêm nhường. Dân Do thái tố cáo Chúa; lý hình hành hạ Chúa; các thượng tế kết án, sỉ vả Chúa, trên Thánh giá người trộm dữ thách thức... nhưng Chúa không một lời than trách hay tỏ ra thái độ chống cự.

Chúa là vua, nhưng là vua yêu thương tha thứ. Ngài tha thứ cho Giuđa phản bội; tha thứ cho Phêrô chối từ; tha thứ cho đám lý hình, cho các thượng tế, cho người trộm cướp “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ lầm chẳng biết”.

Anh chị em thân mến,

Tháng 4 năm1865, tổng thống Abram Lincon, một người không ngần ngại khó khăn, gian khổ để đấu tranh chống lại chế độ nô lệ, bênh vực quyền lợi cho người da đen, đã bị một tay quá khích ám sát. Một bà mẹ đi viếng đám tang tổng thống nói với đứa con của mình rằng: “ Con hãy nhìn kỹ, hãy nhìn cho thật kỹ, vì Người Này đã chết cho con đó”.

Thiết tưởng lời nói ấy mỗi người chúng ta cũng cần lặp lại cho nhau khi nhìn lên Thánh Giá Chúa: Người này đã chết cho chúng ta đó?. Để chúng ta không còn tôn thờ bất cứ thần tượng nào khác mà chỉ tôn thờ một thần tượng duy nhất có tên là Giêsu, là vua yêu thương phục vụ, hiền lành và khiêm nhường trong lòng.

Mừng lễ Chúa Kitô vua vũ trụ, cũng là một cơ hội nhắc nhớ ngày lãnh nhận Bí tích rửa tội, chúng ta được tham dự vào chức vụ vương đế của Vua Giêsu. Với chức vương đế này, không phải để chúng ta cai trị người khác, nhưng cai trị con người chúng ta, cai trị những đam mê tật xấu, thống trị những tính ích kỷ hư hèn của chúng ta.

Bài Tin mừng hôm nay không phải là dụ ngôn, nhưng là một câu chuyện mang tính tiên tri, nghĩa là vào ngày chung thẩm, Chúa Giêsu với tư cách là vua ngồi toà phán xét toàn dân. Lúc bấy giờ Chúa không hỏi chúng ta làm chức vụ gì, Ngài không hỏi chúng ta biết bao nhiêu thứ tiếng; Ngài không hỏi chúng ta vào mấy hội đoàn, đi một ngày bao nhiêu lễ... nhưng chỉ hỏi chúng ta một điều duy nhất đó là tình yêu, bởi vì thước đo lòng yêu mến Chúa được căn cứ vào đức bác ái đối với tha nhân. Những gì các ngươi làm hoặc không làm cho một người trong anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm hoặc không làm cho chính Ta.

Chớ gì ngày phán xét, chúng ta được nghe những lời mời gọi âu yếm mời gọi của Chúa “Hỡi những kẻ được Cha Ta chúc phúc, hãy lãnh lấy phần gia nghiệp đã dành cho các con, vì xưa Ta đói các con cho ăn, Ta khát các con cho uống... hãy vào hưởng sự vui mừng hạnh phúc với Ta. Amen.