Chúa Nhật XXV thường niên - Năm A
LÒNG NHÂN HẬU
                               Lm, Gioan M. Nguyễn Thiên Khải, CMC

Thưa anh chị em,

Từ ngàn xưa, Lời Chúa đã khẳng định qua miệng tiên tri Isaia: “Tư tưởng của Ta không phải là tư tưởng của các ngươi. Và đường lối của các ngươi, không phải là đường lối của Ta”(Is 55,8). Lời Chúa không chỉ là âm từ, là câu, nhưng còn bằng cả tấm lòng yêu thương mà Thiên Chúa muốn bày tỏ cho con người trong suốt dòng lịch sử cứu độ, mà hôm nay là một chứng từ cụ thể được minh họa qua dụ ngôn ông chủ vườn nho.

Chúng ta thấy ông chủ này rất kỳ lạ và khác thường: khác thường trong cách thức mướn thợ và kỳ lạ trong việc trả lương. Lẽ thường tình, thì ai ai cũng mướn thợ làm công với giá rẻ và làm việc sớm bao nhiêu có thể, để công việc đạt được kết quả cao. Còn đàng này, trời đã về chiều rồi, vậy mà ông chủ vẫn còn ra đầu đường phố chợ, kêu gọi những người làm công. Dường như, ông không nghĩ tới lợi lộc cho mình, mà chỉ bận tâm đến những người thất nghiệp không có việc làm.

Khi kể dụ ngôn này, Chúa Giêsu muốn làm nổi bật lên lòng nhân hậu nơi ông chủ. Ông nhân hậu từ cách mướn thợ cho đến việc trả lương.

Nhìn vào những người thợ làm trong vườn nho, kẻ đến sớm người đến muộn. Ông chủ đều trả lương bằng nhau. Cách đối xử của ông đã làm những người lao động chỉ có một giờ cảm thấy tâm hồn phấn khởi, vì được trả lương cao và được lãnh trước, nhưng lại tạo nên sự ghen tị nơi những người đến làm từ sáng sớm, cũng chỉ nhận được một đồng.

 Thật ra, đó là sự tốt bụng của ông chủ, chứ không phải ông đối xử thiếu công bằng. Vì ông không làm sai giao kèo với những người đi làm từ sáng sớm, mà chỉ là sự ân thưởng cho những người đến làm sau mà thôi. Nếu có sự bất mãn, chẳng qua đó là tại họ không bằng lòng với những gì mình có, mà sinh lòng ghen tị bởi sự thành công của người khác.

Anh chị em thân mến,

Đi từ dụ ngôn những người làm vườn nho, và cách trả lương khác thường của ông chủ, Tin Mừng muốn cho chúng ta thấy lòng nhân từ của Thiên Chúa vượt lên trên tất cả tư tưởng của con người. Ngài rất công bằng và thương yêu vô tận.

Đừng ai trong chúng ta ung dung cho mình giữ đạo nhiều năm, tham gia nhiều hội đoàn, đi lễ đọc kinh không bỏ sót ngày nào, làm nhiều những việc lành phúc đức… rồi an tâm tới ngày nhắm mắt xuôi tay, chắc chắn Chúa sẽ ghi công thưởng phúc bội hậu ở đời sau. Nếu tính công như thế thì e rằng không ổn, bởi vì nếu không có ơn Chúa giúp, thì chúng ta chẳng làm gì nên công trạng.

Chúng ta nên ý thức rằng: tất cả là hồng ân, tất cả là ân ban nhưng không đến từ Thiên Chúa, chúng ta chỉ là đầy tớ vô duyên bất tài. Mỗi người chúng ta được kêu gọi vào làm vườn nho cho Chúa khác nhau về tuổi tác, về nơi chốn và thời gian. Chẳng hạn như có người theo đạo từ khi mới lọt lòng mẹ, có người khi lấy vợ lấy chồng mới theo đạo, có người ơn được chữa lành mới nhận ra Chúa và xin theo đạo. Có người tới giờ hấp hối mới trở lại đạo…. Đây là hạng người được Chúa gọi làm vườn nho giờ thứ mười một, giờ cuối cùng trong ngày.

Như vậy, Thiên Chúa kêu gọi mỗi người khác nhau vào làm việc cho Ngài. Mỗi người hãy cảm tạ Chúa đã thương tuyển chọn mình làm việc cho Ngài, cộng tác với Ngài trong chương trình cứu độ.

Mặt khác, dụ ngôn cũng cho thấy lòng dạ hẹp hòi và ghen bì giữa con người đối với nhau. Chúng ta cần phải sống khiêm nhường nhìn nhận mình không là gì cả, luôn cậy nhờ vào ơn Chúa. Vì tất cả những gì chúng ta đã có, đang có và sẽ có đều là do Chúa ban.

Xin cho mỗi người hãy bằng lòng với số phận của mình, bằng lòng với những gì mình đang có, đừng nhìn vào người khác mà phân bì, ghen tị làm mất tình yêu thương và gây nên gương mù gương xấu.

Lạy Chúa Giêsu, tình yêu Chúa vượt quá mọi tính toán của con người. Xin cho chúng con một tâm hồn quảng đại như Chúa, không hẹp hòi ghen tị với những ai được Chúa ban nhiều ơn, nhưng luôn biết “vui với người vui” , để chúng con được nên giống Chúa nhiều hơn. Amen .