Chúa Nhật XXXII thường niên, Cung Hiến Thánh Đường Latêranô
THÂN XÁC CHÚNG TA LÀ ĐỀN THỜ CAO QUÝ
Linh mục Inhaxiô Trần Ngà

Thanh tẩy Đền Thờ Giê-ru-sa-lem...

Chúa Giê-su là Đấng rất hiền lành, và Ngài cũng là mẫu mực của sự hiền lành như lời Ngài dạy: "Anh em hãy mang lấy ách của tôi và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường" (Mt 11, 29)

Có lần người dân xứ Sa-ma-ri không cho Chúa Giê-su và các môn đệ băng qua thôn làng của họ để tiến về Giê-ru-sa-lem, Giacôbê và Gioan nổi giận đùng đùng, đòi khiến lửa trời xuống đốt, Chúa Giê-su liền quở trách Giacôbê và Gioan vì lối xử sự nóng nảy và thiếu bao dung nầy. (Lc 9, 54)

Khi Chúa Giê-su bị người ta chê bai là mất trí (Mc 3, 21), là nói phạm thượng (Mt 9, 3), là người lấy phép của tướng quỷ mà trừ quỷ (Mt 9, 34), thậm chí là người bị quỷ ám (Ga 7,20), là người dại dột… Chúa Giê-su vẫn bình thản như không.

Nhất là trong cuộc thương khó, khi bị lăng nhục hành hạ đủ cách, Chúa vẫn nín thinh không nói một lời. Khi chịu treo trên thập giá đau đớn lại còn bị chế nhạo, Chúa Giê-su chẳng những không nóng giận mà lại còn cầu xin Chúa Cha tha thứ cho kẻ hành hạ lăng nhục Ngài.

Nói chung Chúa Giê-su là Đấng rất dịu hiền và rất bao dung khiến ta nghĩ rằng Ngài không hề nổi giận bao giờ.

Vậy mà khi vào Đền Thờ Giê-ru-sa-lem, thấy người ta làm ô uế đền thờ thì Ngài không thể nào chịu nổi. Ngài nổi giận thật sự. Tin Mừng Gioan ghi: "Ngài thấy trong Đền Thờ có những kẻ bán chiên, bò, bồ câu, và những người đang ngồi đổi tiền. Ngài liền lấy dây làm roi mà xua đuổi tất cả bọn họ cùng với chiên bò ra khỏi Đền Thờ; còn tiền của những người đổi bạc, Ngài đổ tung ra, và lật nhào bàn ghế của họ. Ngài nói với những kẻ bán bồ câu: "Đem tất cả những thứ này ra khỏi đây, đừng biến nhà Cha tôi thành nơi buôn bán." (Ga 2, 14-16)

Thật không ngờ! Một Chúa Giê-su rất mực hiền lành khiêm nhượng, Đấng mà "cây lau bị giập, Ngài không đành bẻ gãy, tim đèn leo lét, chẳng nỡ tắt đi" (Mt 12,20)… giờ đây đã nổi trận lôi đình, đã dùng roi vọt và biện pháp cứng rắn đối với những người xúc phạm đến sự linh thánh của Đền Thờ Giê-ru-sa-lem.

Điều đó chứng tỏ rằng đối với Chúa Giê-su, việc làm ô uế Đền Thờ là một xúc phạm nặng nề mà Ngài vốn rất nhân từ và bao dung cũng không thể nào chịu đựng nổi!

 

Thanh tẩy đền thờ thân thể chúng ta

Thân thể chúng ta là những đền thờ còn cao trọng hơn Đền Thờ Giê-ru-sa-lem xưa. Thánh Phao-lô dạy: "Nào anh em chẳng biết rằng anh em là Đền Thờ của Thiên Chúa và Thánh Thần Thiên Chúa ngự trong anh em sao?" (I Cor 3, 16) và sau đó, thánh Phao-lô tái khẳng định chân lý nầy: "Anh em lại chẳng biết  rằng thân xác anh em là Đền Thờ của Thánh Thần sao? (I Cor 6, 19)

Chúa Giê-su cũng dạy rằng có Thiên Chúa Ba Ngôi hằng ngự trị nơi những ai yêu mến và tuân giữ lời Ngài và như thế, họ trở thành đền thờ cao trọng của Ba Ngôi Thiên Chúa: "Ai yêu mến Thầy thì sẽ giữ lời Thầy. Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy. Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy" (Ga 14, 23).

Bản thân chúng ta là những Đền Thờ cao quý hơn mọi thánh đường trên khắp thế gian, vì đây là những Đền Thờ sống động, có linh hồn, có trí khôn, chứ không phải bằng gỗ đá vô tri; được chính Ba Ngôi Thiên Chúa xây dựng nên theo hình ảnh Thiên Chúa; được Chúa Giê-su đổ máu thánh ra mà cứu chuộc; được Chúa Thánh Thần xức dầu thánh hiến trong ngày lãnh bí tích rửa tội và thêm sức; được Chúa Giê-su tô điểm và bồi bổ bằng Lời hằng sống cũng như bằng chính Thịt Máu Ngài và nhất là mai sau được đưa lên cõi trời vinh hiển. Không một ngôi thánh đường vật chất nào trên thế gian có được những vinh dự  lớn lao như thế.

Vậy nếu Chúa Giê-su yêu quý Đền Thờ Giê-ru-sa-lem một thì Ngài còn yêu quý các  Đền Thờ sống động nầy gấp trăm. Thế nên, Ngài đã không tiếc lấy chính Máu thánh mình mà thanh tẩy chúng; không tiếc hiến mạng mình để chuộc lại chúng. Thế thì bản thân mỗi người kitô-hữu là Đền Thờ vô giá!

Những người làm ô uế  Đền Thờ Giê-ru-sa-lem thì bị Chúa Giê-su đuổi đi bằng roi vọt; còn ai làm hư hại Đền Thờ thiêng liêng nơi người tín hữu thì bị Chúa đe phạt nặng nề hơn: "Ai làm cớ cho một trong những kẻ bé mọn đang tin đây phải sa ngã, thì thà buộc cối đá lớn vào cổ nó mà ném xuống biển còn hơn" (Mc 9,42). Có lẽ không còn răn đe nào nghiêm khắc hơn!

 

Xin hãy hồi tâm…

Lời Chúa hôm nay mời gọi mỗi người chúng ta hãy nhìn lại mình, nhìn thật sâu vào nội tâm sâu thẳm của chúng ta để nhận ra những ý tưởng đen tối, những tham vọng xấu xa, những đam mê tội lỗi đang ẩn mình trong đó để sớm quét sạch chúng đi.

Chính mỗi người chúng ta là thủ phạm trực tiếp làm ô uế Đền Thờ thân thể mình chứ không ai khác. Vậy hãy liệu thanh tẩy kịp thời trước giờ Chúa Giê-su lại đến.

 

Linh mục Inhaxiô Trần Ngà

 

 

Gioan, 2, 13-22

13 Gần đến lễ Vượt Qua của người Do-thái, Đức Giê-su lên thành Giê-ru-sa-lem.14 Người thấy trong Đền Thờ có những kẻ bán chiên, bò, bồ câu, và những người đang ngồi đổi tiền.15 Người liền lấy dây làm roi mà xua đuổi tất cả bọn họ cùng với chiên bò ra khỏi Đền Thờ; còn tiền của những người đổi bạc, Người đổ tung ra, và lật nhào bàn ghế của họ.16 Người nói với những kẻ bán bồ câu: "Đem tất cả những thứ này ra khỏi đây, đừng biến nhà Cha tôi thành nơi buôn bán."17 Các môn đệ của Người nhớ lại lời đã chép trong Kinh Thánh: Vì nhiệt tâm lo việc nhà Chúa, mà tôi đây sẽ phải thiệt thân.

18 Người Do-thái hỏi Đức Giê-su: "Ông lấy dấu lạ nào chứng tỏ cho chúng tôi thấy là ông có quyền làm như thế? "19 Đức Giê-su đáp: "Các ông cứ phá huỷ Đền Thờ này đi; nội ba ngày, tôi sẽ xây dựng lại."20 Người Do-thái nói: "Đền Thờ này phải mất bốn mươi sáu năm mới xây xong, thế mà nội trong ba ngày ông xây lại được sao? "21 Nhưng Đền Thờ Đức Giê-su muốn nói ở đây là chính thân thể Người.22 Vậy, khi Người từ cõi chết trỗi dậy, các môn đệ nhớ lại Người đã nói điều đó, Họ tin vào Kinh Thánh và lời Đức Giê-su đã nói.