Chúa Nhật XXII thường niên - Năm A
CON ĐƯỜNG THẬP GIÁ
Lm Trần Thanh Sơn
Có lẽ không mấy ai trong chúng ta thích nói đến thập giá, và nếu có nói đến thì cũng là để than thở: “Sao mà thập giá của tôi nặng nề thế!”. Vâng, thập giá quả là đáng sợ. Hình phạt thập giá là một khổ hình nặng nề và ô nhục nhất dành cho các phạm nhân thời Chúa Giêsu. Thánh Phaolô trong thư thứ nhất gởi tín hữu Corinthô cũng đã nói, thập giá chính là: “cớ vấp phạm cho người Do Thái, là sự điên rồ đối với dân ngoại” (1 Cr 1, 23), nhưng thánh nhân cũng đã xác tín: “Lời giảng Thập giá, đối với những kẻ đang hư đi, là một sự điên rồ; còn đối với chúng ta, những người đang ở trên đường cứu thoát, lại là quyền năng của Thiên Chúa.” (1 Cr 1, 18). Và hôm nay, Đức Giêsu lại khẳng định: “Nếu ai muốn theo Thầy, thì hãy từ bỏ mình đi, và vác thập giá mình mà theo Thầy” (Mt 16, 24). Điều đó, cho thấy, nếu muốn trở thành người môn đệ đích thực của Đức Giêsu, chúng ta không thể đi con đường nào khác hơn con đường thập giá, con đường mà Đức Giêsu, vị Thầy của chúng ta đã đi.

Do đó, trong giờ chia sẻ hôm nay, tôi muốn cùng quý ông bà anh chị em tìm hiểu đôi nét về con đường thập giá của Đức Kitô.

1. CON ĐƯỜNG THẬP GIÁ CỦA ĐỨC GIÊSU :

Ngay sau lời tuyên tín của thánh Phêrô: “Thầy là Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống” mà chúng ta vừa nghe trong tuần vừa qua. Hôm nay, Tin mừng tiếp tục thuật lại lời Đức Giêsu loan báo cho các môn đệ về cuộc khổ nạn sắp tới của Ngài. Khi loan báo điều này, Đức Giêsu muốn đánh tan ảo tưởng cũng như những suy nghĩ sai lạc của các tông đồ về sứ mạng của Ngài. Ngài đến để giải thoát con người khỏi ách thống trị của tội lỗi, chứ không là một Messia Quân Vương giải thoát dân Israel về mặt chính trị.

Và để làm điều đó, Ngài phải đi con đường thập giá. Đó là con đường của sự vâng phục tuyệt đối thánh ý Chúa Cha cho dù phải chịu đau khổ, sỉ nhục. Ngài nhắc nhở Phêrô: “Con chẳng hiểu biết những gì thuộc về Thiên Chúa, mà chỉ hiểu biết những sự thuộc về loài người”. Tuy nhiên, thập giá không là cùng đích của Chúa Giêsu, nghĩa là Đức Giêsu không tìm đến cái chết, nhưng là ngang qua cái chết để đạt đến một sự sống mới trong Thiên Chúa như lời Ngài quả quyết: “ngày thứ ba thì sống lại”. Chính nhờ tình yêu mến nồng nàn, lòng vâng phục tuyệt đối, cùng với sự khiêm hạ thẳm sâu, Đức Giêsu đã biến thập giá, một công cụ của hình phạt trở thành Thánh giá, một biểu tượng của ơn cứu độ.

Như thế, con đường thập giá, một con đường xem ra thất bại trước mắt người đời, nhưng lại là con đường đưa tới sự sống vĩnh cửu. Vì thế, Đức Giêsu đã mời gọi chúng ta cùng đi vào con đường này để nhận được sự sống đó.

2. LỜI MỜI GỌI ĐI CON ĐƯỜNG THẬP GIÁ CỦA CHÚA GIÊSU :

Sau khi đã cho Phêrô thấy rõ ý tưởng của ông chẳng phải là ý tưởng của Thiên Chúa, Đức Giêsu đã lên tiếng mời gọi chúng ta: “Nếu ai muốn theo Thầy, thì hãy từ bỏ mình đi, và vác thập giá mà theo Thầy” (Mt 16, 24). Mời gọi chúng ta theo Ngài, Đức Giêsu đã không hứa cho chúng ta giàu sang phú quý, hay danh vọng, nhưng là mời gọi “vác thập giá mà theo Thầy”. Một lời mời gọi xem ra chẳng thích hợp chút nào với con người thực dụng hôm nay, nhưng lại là một chân lý vĩnh cửu.

Thật vậy, con đường thập giá là con đường ô nhục, khờ dại trước mắt người đời. Hay nói theo cách nói của con người hôm nay, đó là con đường của những người không “cù lần”, thì cũng “man man”. Bước đi theo con đường thập giá là chấp nhận việc đi ngược với mọi lề thói suy nghĩ của mọi người. Vì thế, người môn đệ của Chúa đôi khi cảm thấy thật lẻ loi, cô đơn. Ngôn sứ Giêrêmia trong bài đọc một đã cảm nghiệm thật sâu sắc điều này khi ông nói: “Suốt ngày tôi đã trở nên trò cười, và mọi người đều chế nhạo tôi... Lời Chúa làm cớ cho tôi bị nhục nhã và bị chế nhạo suốt ngày.”. Dưới áp lực của cuộc sống, và sức nặng của thập giá, người môn đệ cũng có lúc chao đảo như muốn buông xuôi tất cả. Trong đời sống của mình, chắc cũng có lần chúng ta có cùng tâm sự với ngôn sứ Giêrêmia: “Tôi đã nói rằng: “Tôi sẽ không nhớ đến Người nữa, sẽ không nhân danh Người mà nói nữa”.

Quả thật, với sức riêng mình, chúng ta không thể vác nổi thập giá. Thế nhưng, với ơn Chúa, chúng ta sẽ có thể đi trọn con đường thập giá như lời tạ ơn của tác giả Thánh vịnh trong bài đáp ca: “Chúa đã ra tay trợ phù tôi, để tôi được hoan hỷ núp trong bóng cánh của Ngài. Linh hồn tôi bám thân vào Chúa, và tay hữu Chúa nâng đỡ người tôi” (Tv 62, 8-9).

Ngày hôm nay, có lẽ không ai trong chúng ta phải đưa vai ra vác một khúc gỗ thập giá, nhưng Thập giá của chúng ta hôm nay, chính là việc bổn phận hàng ngày. Khi chúng ta chấp nhận người khác làm phiền, làm mất giờ của chúng ta, những khi chúng ta bị hiểu lầm, chống đối…Thập giá đó còn là gánh nặng trong đời sống gia đình: thập giá có thể là một người chồng say sưa, là một người vợ lắm điều, là đứa con khó dạy. Thập giá cũng còn là công việc làm ăn thất bại thua lỗ. Thập giá đó còn là việc rớt một kỳ thi, là trắc trở trong đường tình duyên… và còn nhiều, nhiều nữa. Nhưng trong hết mọi sự, chúng ta hãy kiên trì phó thác cho Chúa, bởi vì Ngài đã hứa: “Người sẽ trả công cho mỗi người tuỳ theo việc họ làm” (Mt 16, 27). Đồng thời, chúng ta cũng hãy vác đỡ thập giá cho nhau bằng sự cảm thông, nâng đỡ trong cuộc sống hàng ngày.

Đức Giêsu đã đi con đường thập giá và đã trở nên hiến tế đẹp lòng Chúa Cha, đồng thời đem lại ơn cứu độ cho tất cả chúng ta. Do đó, khi đi con đường thập giá của mình chính là lúc chúng ta theo chân Đức Kitô, hiến thân mình làm của lễ dâng lên Thiên Chúa như lời thánh Phaolô mời gọi chúng ta: “Anh em hãy hiến thân anh em làm của lễ sống động và thánh thiện, đẹp lòng Thiên Chúa.” (Rm 12, 1a). Không những thế, thánh nhân còn khẳng định: “Đó là việc phụng thờ hợp lý anh em phải làm.”(Rm 12, 1b).

KẾT :

“Nếu ai muốn theo Thầy, thì hãy từ bỏ mình đi, và vác thập giá mình mà theo theo Thầy”

Kính thưa quý OBACE. lời mời gọi này của Chúa Giêsu không chỉ được gởi đến cho các tông đồ cách đây hơn 2000 năm, nhưng còn là một lời mời gọi được gởi đến cho từng người chúng ta, đang hiện diện nơi đây. Hôm nay, Chúa cũng đang mời gọi từng người chúng ta vác thập giá mình mà theo Chúa. Ý thức sự giới hạn và yếu đuối của mình, giờ đây hướng về Thánh Thể, chúng ta xin Chúa ban ơn trợ lực để chúng ta có đủ can đảm gánh lấy thập giá đời mình, bằng cách chu toàn những việc bổn phận hàng ngày. Ngõ hầu, vào ngày sau hết, tất cả chúng ta cũng được sống lại vinh quang với Chúa trong Nước của Ngài. Amen.
 

                   trang suy niệm hằng tuần