Chúa Nhật IX thường niên - Năm A
TRI HÀNH HỢP NHẤT
Sưu tầm

Chủ đề: Tri cần phải chuyển thành Hành. Lý thuyết phải chuyển thành thực hành. Thần học phải chuyển thành cuộc sống.

Tháng tư năm 1963, có một phái đoàn gồm khoảng 20 Kitô hữu Pháp lên đường hành hương thánh địa. Họ băng qua một thung lũng hẹp có tên là ‘Lối hẹp’ (The Pass). Bốn người cao niên và người tài xế ở trong xe, số còn lại thì đi bộ.

Bỗng nhiên một cơn mưa nhẹ bắt đầu rơi và vài phút sau chuyển thành cơn mưa rào dữ dội. Trong vòng nửa tiếng đồng hồ, cơn mưa trút nước xối xả xuống thung lũng từ những ngọn đồi chung quanh. Khi giòng nước va vào ‘Lối hẹp’ thì nó biến nơi này thành một thác nước chảy xiết. Giòng nước đã cuốn đám người hành hương trôi đi như những miếng gỗ vật vờ. Một người chứng kiến cảnh ấy đã kể lại cho phóng viên tạp chí Time như sau: “Chúng tôi trông thấy chiếc xe nhỏ chở theo bốn đàn bà và người tài xế bị giòng nước lũ cuốn đi… Trong chớp nhoáng tất cả bọn họ đều biến mất theo con lũ chảy xiết”.

Chúa Giêsu đã hình dung ra tình cảnh trên khi Ngài đề cập đến bài Phúc Âm hôm nay.

Thánh địa rải rác đầy vực thẳm và khe đá. Đa số đất ở đây tương đối an toàn để xây dựng nhà cửa; nhưng thỉnh thoảng cũng có một cơn lụt chợt ào tới và biến các khe vực thành những giòng sông dữ dội. Nếu một người khôn ngoan xây nhà bên cạnh khe vực anh ta phải neo chặt căn nhà vào đá vì nếu không, nó có thể bị nước lụt bất chợt đến cuốn trôi giống trường hợp nhóm người Pháp đi hành hương và chiếc xe nọ. Chủ điểm của bài dụ ngôn của Chúa Giêsu là Lời Chúa phải là đá tảng, trên đó chúng ta xây dựng cuộc đời mình. Nếu chúng ta không neo chặt đời sống mình trên Lời Chúa thì sẽ có lúc chúng ta bị cuốn trôi bởi con nước dữ dội của cuộc đời. Giống như chiếc xe trong câu chuyện, chúng ta cũng sẽ bị cơn lụt cuốn trôi. Và giống như căn nhà xây trên cát trong dụ ngôn của Chúa Giêsu, chúng ta cũng sẽ sụp xuống và bị tiêu hủy hoàn toàn. Lời Chúa là đá tảng trên đó chúng ta phải xây dựng cuộc đời mình. Nghe lời ấy không thì chưa đủ, chúng ta còn phải thực hành lời ấy nữa.

Có một chàng thanh niên xin dạy đạo trong một trường trung học Công Giáo ở Ấn Độ. Khi vị hiệu trưởng hỏi anh ta phải là một người Công Giáo đi thực tập không, anh liền đáp lại: “Không, tôi là một người Ấn Giáo, nhưng tôi biết rành giáo huấn Công Giáo. Suốt đời tôi, tôi đã đi đến các trường Công Giáo. Tôi rất vui nếu được ngài trắc nghiệm khả năng của tôi”. Vị hiệu trưởng bèn cắt nghĩa cho anh thanh niên trọng tâm đạo Công Giáo không hệ tại việc sống một đời Công Giáo tràn đầy đức tin. Tri thức cần phải chuyển biến thành hành động. Lý thuyết cần đem vào thực hành. Thần học cần đưa vào cuộc sống. Chúng ta không được phép chỉ là những kẻ nghe, những kẻ biết Lời Chúa mà còn phải là những kẻ thực hành lời ấy nữa. Như tác giả linh đạo vĩ đại Kenpis từng nói: “Sống khiêm nhường thì quan trọng hơn biết được định nghĩa về đức khiêm nhường”.

Bước đầu tiên để trở thành một kẻ thực thi Lời Chúa là phải trở thành một kẻ biết dùng lời ấy vào việc cầu nguyện. Chúng ta phải ghi tạc vào lòng Lời Chúa, suy niệm lời ấy và cố gắng tìm xem cách áp dụng lời ấy cho mình cũng như cho cuộc đời mình. Chẳng hạn chúng ta thử xét lấy những lời sau của Chúa Giêsu: “Đây là lệnh truyền của Ta: Các con hãy yêu thương nhau như Ta yêu mến các con” (Ga 15,12).

Bước thứ nhất để chuyển lời Chúa Giêsu thành hành động là suy niệm lời này qua việc cầu nguyện: ví dụ, chúng ta tự hỏi Chúa Giêsu sẽ sống lời ấy ra sao nếu Ngài ở vào tình cảnh chúng ta. Xét dưới khía cạnh đời sống gia đình, yêu thương lẫn nhau như Chúa Giêsu yêu thương chúng ta nghĩa là làm sao? Một cách cụ thể, Chúa Giêsu sẽ đối xử với các thành viên trong gia đình chúng ta như thế nào nếu giả sử Ngài là chúng ta?

Sau đó chúng ta tiến thêm bước nữa. Chúng ta nói với Chúa Giêsu về tình cảnh gia đình chúng ta. Chúng ta kể lại từng chi tiết cho Ngài biết những vấn đề đang nằm ở đâu và đó là những vấn đề gì. Chúng ta cầu xin Ngài soi sáng và ban cho chúng ta lòng can đảm cũng như ân sủng để đương đầu với những vấn đề ấy.

Điều này dẫn chúng ta đến bước thứ hai trong việc chuyển lời Chúa thành hành động. Bước này như sau:

Một khi chúng ta đã quyết định sẽ áp dụng Lời Chúa như thế nào vào tình cảnh cuộc sống của mình thì chúng ta phải có những bước cụ thể để chu toàn quyết định ấy. Chúng ta phải làm ngay một điều gì đó cụ thể chứ không chờ đợi vòng vo. Chúng ta phải hành động. Rõ ràng là nếu chúng ta không thực hành Lời Chúa một cách cụ thể ngay trong vòng 24 giờ đầu tiên thì có lẽ chúng ta sẽ không bao giờ thực hành lời ấy cả. Rốt cuộc thì chúng ta sẽ giống gã khờ nọ trong Phúc Âm chỉ nghe Lời Chúa mà không biết đem ra thực hành.

Như thế, nếu cuộc đời chúng ta không bám neo vững chắc vào Lời Chúa, chúng ta cũng sẽ bị cuốn trôi bởi giòng thác dữ dội của gian khó và cám dỗ.

Vậy để nhắc lại, chúng ta phải thực hành hai bước trong việc chuyển đổi Lời Chúa thành hành động. Trước hết chúng ta phải ghi tạc lời ấy vào lòng rồi suy niệm và quyết định cách thức áp dụng lời ấy cho mình và cho cuộc sống của mình. Thứ đến, chúng ta phải thực hành những bước cụ thể để chu toàn việc áp dụng ấy trong cuộc sống mình. Chúng ta phải biến đổi quyết định ấy thành hành động cụ thể tức khắc.

Để kết thúc, chúng ta hãy suy niệm những lời của Môisê trong bài đọc thứ nhất hôm nay:

“Các ngươi hãy nhớ những huấn lệnh này và hãy quý chuộng chúng. Hãy cột chúng vào tay các ngươi, và mang chúng lên trán các ngươi để mà nhắc nhớ…”

“Hôm nay Ta cho các ngươi sự chọn lựa giữa việc chúc phúc và sự nguyền rủa”. Ta cho các ngươi được chọn lựa giữa sự sống và sự chết. Các ngươi hãy chọn lựa sự sống”.

                   trang suy niệm hằng tuần