Xuyên suốt
trong lịch sử Cựu Ước, chúng ta thấy một trong những điều cơ bản
trong quan hệ giữa dân Do Thái và Thiên Chúa là lòng trung thành
và vâng phục của họ đối với Thiên Chúa. Bất cứ khi nào dân Do
Thái quay mặt đi với Thiên Chúa, họ gánh chịu xâm lăng, đói kém,
lưu đầy và các thứ tai ương thiên nhiên khác. Lúc đó, họ lại
quay về với Ngài trong ăn năn và thống hối. Chúng ta cũng thế.
Khi tấm thảm dưới chân chúng ta bị kéo đi, chúng ta lại quay về
với Chúa, tự xét mối quan hệ với Ngài và giữ lòng chúng ta chú ý
lắng nghe tiếng Thiên Chúa hơn. Như những người Do Thái, chúng
ta biết chúng ta yếu đuối và mỏng dòn. Chúng ta dễ bị khuất phục
trước những cơn cám dỗ để quên Chúa, quên sự thực thi lề luật
của Ngài và quên đi những hồng ân Ngài luôn tuôn đổ xuống đời
ta. Chúng ta gục ngã liên tục trước những cơn cám dỗ đến nỗi gần
như tuyệt vọng với chính mình. Tuy nhiên, hãy nhớ rằng khi Thiên
Chúa sai Con Ngài đến trong thế gian, Ngài cũng sai Thánh Thần
Chúa đến để tăng sức cho chúng ta biết lắng nghe và tuân giữ lời
Ngài.
Thờ phượng,
tán tụng và ngợi khen là những phương thế để Ðức Giêsu có thể
đong đầy hồn ta bằng sự hiện diện của Ngài. Khi chúng ta dán mắt
vào Ðức Giêsu trong lời cầu nguyện, ta đón rước Ngài hàng ngày
vào trong tâm hồn ta để giúp ta thực thi lề luật. Ta càng hướng
về Ngài, Ngài càng có nhiều cơ hội để ghi khắc trong tim ta lề
luật của Ngài. Và như thế, việc tuân giữ lề luật Ngài không còn
khó khăn nữa vì có Chúa giúp ta thực thi những điều này. "Lạy
Chúa Thánh Thần, tán tụng Ngài đã ngự vào hồn con. Xin hãy viết
lên trái tim con lề luật yêu thương của Ngài để con luôn tuân
giữ những điều Chúa đã truyền dạy. Con dâng toàn thể hồn xác con
trong tay Ngài".