Hằng
năm, Giáo hội Công giáo dành Tháng Mười để tôn kính Đức Mẹ Mân Côi. Theo
miêu tả của tu sĩ Alan de la Roch, Dòng Đa Minh thế kỷ XV, Đức Mẹ đã hiện ra
với thánh Đa Minh năm 1206 sau khi thánh nhân cầu nguyện và sám hối vì đã
không thành công trong việc chống tà thuyết Albigensianism
(*).
Đức Mẹ đã khen ngài về sự chiến đấu anh dũng của ngài chống lại tà thuyết và
trao cho ngài Chuỗi Mân Côi làm vũ khí phi thường, đồng thời giải thích cách
sử dụng và hiệu quả của Chuỗi Mân Côi. Đức Mẹ bảo thánh Đa Minh rao truyền
Chuỗi Mân Côi cho những người khác.
Kinh Mân Côi có nguồn gốc từ chính Thiên Chúa,
từ Kinh thánh, và từ Giáo hội. Không lạ gì khi Chuỗi Mân Côi gần gũi với Đức
Mẹ và mạnh mẽ đối với Nước Trời.
Rất nhiều người đã được ơn từ việc lần Chuỗi
Mân Côi. Chân phước GH Gioan Phaolô II cũng thường xuyên lần Chuỗi Mân Côi
khi ngài đi bách bộ. Nếu xem lại lịch sử, chúng ta thấy có nhiều chiến thắng
nhờ Chuỗi Mân Côi. Truyền thống ban đầu đã có chiến thắng tà thuyết Anbi tại
trận Muret năm 1213 nhờ Chuỗi Mân Côi.
Dù không muốn chấp nhận truyền thống đó thì
cũng phải chân nhận rằng thánh GH Piô V đã góp phần chiến thắng đội quân Thổ
Nhĩ Kỳ vào Chúa Nhật đầu tháng 10 năm 1571. Ngay thời điểm đó có Hội Mân Côi
(Rosary confraternities) tại Rôma và những nơi khác. Do đó, thánh GH Piô V
đã truyền phải tôn kính Kinh Mân Côi vào chính ngày đó.
Năm 1573, ĐGH Grêgôriô XIII công bố việc mừng
lễ Đức Mẹ Mân Côi tại các nhà thờ có bàn thờ dâng kính Đức Mẹ Mân Côi. Năm
1671, ĐGH Clêmentô X mở rộng lễ này trên toàn cõi nước Tây Ban Nha. Chiến
thắng anh dũng lần thứ hai trên người Thổ Nhĩ Kỳ, những người đã có lần
(cũng như người Nga) đe dọa phá hủy văn minh Kitô giáo, xảy ra vào ngày
5-8-1716, khi hoàng tử Eugene đánh bại họ tại Peterwardein (Hungary). Do đó,
ĐGH Clêmentô XI mở rộng lễ Đức Mẹ Mân Côi trong toàn Giáo hội.
Lm.
William G. Most đã viết trong cuốn “Đức
Maria trong Đời sống Chúng ta” (Mary in Our Lives):
“Ngày nay, các mối nguy hiểm còn lớn hơn người Thổ Nhĩ Kỳ, không chỉ đe dọa
Kitô giáo mà đe dọa cả nền văn minh, Đức Mẹ thúc giục chúng ta trở lại với
Chuỗi Mân Côi để được giúp đỡ. Nếu nhân loại đủ số người làm vậy, đồng thời
thực hiện các điều kiện khác mà Đức Mẹ đã đưa ra, chúng ta có lý do chính
đáng để tin rằng chúng ta sẽ thoát khỏi mọi mối nguy hiểm”.
Nhưng thiết nghĩ chúng ta cần tích cực lần
Chuỗi Mân Côi hàng ngày không vì mong được lợi cho mình mà vì lòng yêu mến
chân thành. Người Việt
Nam có câu: “Mưu sự tại nhân, thành sự
tại thiên”. Cứ hành động bằng tất cả niềm tin, cậy, mến thì chúng ta
không bao giờ phải thất vọng.
Chúng con xin trao phó mọi sự cho Thiên
Chúa và Đức Mẹ, xin quan phòng và lo liệu cho chúng con hôm nay và mãi mãi.
Amen.
TRẦM
THIÊN THU
(*) Albigensianism: Anbi giáo, một phong trào
Kitô giáo được coi là hậu duệ thời trung cổ của Mani giáo (Manichaeism – xem
chú thích bên dưới) ở miền
Nam
nước Pháp hồi thế kỷ XII và XIII, có đặc tính của thuyết nhị nguyên (đồng
hiện hữu của hai quy luật đối nghịch là Thiện và Ác). Thuyết này bị kết án
là tà thuyết thời Tòa án Dị giáo (Inquisition).
Manichaeism:
Mani giáo, hệ thống tôn giáo nhị nguyên do tiên tri Manes (khoảng 216–276)
sáng lập ở Ba Tư hồi thế kỷ III, dựa trên vụ xung đột nguyên thủy giữa ánh
sáng và bóng tối, kết hợp với các yếu tố của Kitô giáo ngộ đạo (Gnostic
Christianity), Phật giáo (Buddhism), Bái hỏa giáo (Zoroastrianism), và các
yếu tố ngoại giáo khác. Thuyết này bị chống đối từ phía Hoàng đế La mã, các
triết gia phái tân Platon (Neo-Platonist) và các Kitô hữu chính thống. |