TIẾNG GỌI

John Bell

 

Con có dám đi theo Ta, nếu Ta gọi tên con không?

Con có dám đến nơi con không biết và không còn là chính con nữa không?

Con có dám để tình yêu của Ta thể hiện, con có dám để Danh Ta được biết đến,

con có dám để sự sống của Ta lớn lên trong con và để cho con ở trong Ta không?

 

Con có dám bỏ lại chính con nếu Ta gọi tên con không?

Con có quan tâm đến sự hung ác và lòng nhân ái và không còn là chính con nữa không?

Con có dám liều những cái nhìn thù nghịch, nếu đời con thu hút hay làm kinh sợ người khác không?

Con có dám để Ta trả lời sự cầu nguyện trong con và con ở trong Ta không?

 

Con có dám để cho kẻ mù được thấy nếu Ta gọi tên con không?

Con có dám giải phóng những tù nhân và không còn là chính con nữa không?

Con có dám hôn những người phong, và làm điều chưa từng thấy đó,

và chấp nhận điều Ta muốn trong con và con ở trong Ta không?

 

Con có yêu ‘con người’ con che dấu nếu Ta gọi tên con không?

Con có dám dập tắt nỗi sợ hãi bên trong và không còn là chính con nữa không?

Con có dám dùng đức tin con đã tìm thấy để phục hồi thế giới xung quanh,

qua ánh mắt, cái chạm và tiếng nói của Ta trong con và con ở trong Ta không?

 

Lạy Chúa, tiếng gọi của Ngài vang vọng thực sự khi Ngài gọi tên con.

Xin cho con quay lại để theo Ngài và không còn là chính con nữa.

Cùng với anh em của Ngài con sẽ đi những nơi tình yêu và dấu chân Ngài đã trải qua.

Như thế con sẽ hoạt động, sống, và lớn lên trong Ngài và Ngài trong con.