TIẾNG GỌI ÂM THẦM

 

PM. Cao Xuân Cường, CRM

Có những tiếng gọi tác động từ phía bên ngoài, có những tiếng gọi từ những nhịp đập của con tim, và cũng có những tiếng gọi rất thầm kín không ai hiểu nổi, v́ có những tiếng gọi từ sâu thẳm của tâm hồn mà cả ngay đương sự cũng không hiểu được tiếng gọi ấy xuất phát từ đâu? Phải chăng đây là tiếng Chúa gọi.

Một cậu thanh niên trắng trẻo đẹp trai, học giỏi và rất thành công trong cuộc sống, bỗng nhiên cậu nảy ra ư định đi tu, khiến cho nhiều người thắc mắc. Hay chuyện cô thiếu nữ xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành, biết bao nhiêu chàng trai thanh niên tuấn tú yêu thầm nhớ trộm, ước mong được kết tóc xe tơ với nàng, rồi cũng lại nghe tin cô nàng ấy đi tu, khiến nhiều người khó hiểu, c̣n các chàng trai thanh niên luyến tiếc và thắc mắc. Sao cô ấy lại đi tu? Thật là uổng quá.

 Những câu chuyện như vậy không phải là ít trong cuộc sống, mà là rất nhiều. Trải dài qua lịch sử chúng ta đă từng nghe, từng đọc, từng biết, từng gặp, có biết bao nhiêu thế hệ từ xưa đến nay, rất nhiều thanh niên nam nữ đă sẵn sàng từ bỏ mọi sự thế gian để đi tu? Như vậy là tại sao? Họ có uổng phí cuộc đời không? Tại sao họ lại tự buộc ḿnh vào một kỷ luật thật khắt khe nhỉ?

Thực ra, nếu chúng ta dừng lại ít phút để suy tư về cuộc đời, th́ cũng không đến nỗi khó hiểu lắm phải không các bạn?.

V́, con người chết không phải là hết, không phải là chấm dứt, mà là bắt đầu cho một cuộc sống vĩnh cửu. Kinh Hoà B́nh của Thánh Phanxicô nghèo viết: "Chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời, chính lúc quên ḿnh là lúc gặp lại bản thân…" V́ thế, ai cũng có một linh hồn, và ai cũng có quyền chọn lựa quyết định một hướng đi cho cuộc đời của ḿnh. Nếu ở đời này sống tốt lành thánh thiện th́ mai sau sẽ được thưởng công, c̣n sống bất lương th́ mai sau phải bị luận phạt.

Tiền nhân nhắn nhủ chúng ta: "Sống gửi thác về". V́ thế, nhiều người đă nhận ra cuộc sống trần gian này chỉ là tạm bợ, chẳng có ǵ là vĩnh cửu trường tồn, nó chỉ như bông hoa sớm nở chiều tàn, nên nhiều người đă đi t́m và cũng muốn cho người khác cũng t́m được cuộc sống hạnh phúc và vĩnh cửu.

Thế nhưng, muốn đạt được nước trời, tức là sự sống vĩnh cửu ấy, con người phải cố gắng không ngừng.

Tin Mừng Chúa Giêsu đă nói: "Nước trời chỉ dành cho những người cố gắng" (Mt 11,12). Chính v́ vậy, nhiều người muốn chắc chắn giật bằng được nước trời vào tay ḿnh, nên họ đă đi t́m đến con đường hẹp của Phúc Âm (con đường tu tŕ), con đường hẹp ấy chính là đời sống tận hiến cho Thiên Chúa.

Nhờ đời sống tu tŕ, họ có điều kiện để sống thánh thiện và dễ dàng dành được nước trời hơn, khi họ ở giữa biển đời của trần gian. Bởi thế, nhiều người muốn chiếm lấy cho bằng được nước trời, nên họ đă chọn lựa và sẵn sàng dấn thân vào đời tu tŕ đầy khó khăn và chông gai là vậy.

Một vài suy tư và giải thích trên đây chỉ là cách nói nôm na, chứ không hoàn toàn như vậy. V́ bất cứ cuộc sống nào cũng có thể nên thánh được. (sống đời thường hay sống đời tu tŕ), nếu họ sống đạo hạnh mến Chúa yêu người th́ cũng đều đạt được nước trời.

Dịp cuối năm 2008, tôi có nhận được một lá thư của một bạn trẻ hỏi tôi về đời sống tu ḍng, và tại sao lại đi tu ḍng, tôi đă hồi âm cho bạn, và chia sẻ đôi lời về đời tu của tôi. Nội dung lá thư tôi viết chia sẻ cho bạn trẻ ấy như sau:

"Việt à! trước kia chú cũng chẳng bao giờ nghĩ đến ḿnh sẽ đi tu Ḍng đâu. Khi c̣n là các chú giúp việc ở nhà xứ cùng với Cha Sơn, Cha Tuyến hiện nay. Chú cũng chỉ nghĩ ḿnh cố gắng học hành đi tu triều sau này làm linh mục phục vụ giáo xứ, giáo phận mà thôi! Chứ bao giờ chú nghĩ ḿnh đi tu ḍng làm tu sĩ đâu; nhưng qua thời gian suy nghĩ cầu nguyện, học hỏi và tu luyện. Chú mới khám phá được bậc Ḍng quả là bậc cao quư thật. Nó giúp cho ḿnh hiểu rơ bản chất và cốt lơi của đời tu theo Chúa Kitô.

Nói chung là như vậy, nhưng nó c̣n do cảm nghiệm của từng người và của từng tâm hồn muốn theo Chúa".

Rất tiếc, lá thư của tôi viết gửi cho bạn đă bị thất lạc và không đến được tay người bạn trẻ đó.

Thế rồi, một thời gian sau, tôi nhận thêm được một lá thư của bạn trẻ đó gửi cho tôi, có tựa đề như sau:

"Sống để yêu và yêu để sống", sống trong cộng đoàn để chứng tỏ rằng chúng ta có thể sống trong t́nh yêu Thiên Chúa ngay tại thế gian này. Được đức bác ái thúc đẩy, cháu muốn dâng ḿnh phục vụ trong sự hiệp thông của Giáo Hội. Cháu đă nhận ra Chúa Giêsu đau khổ trong gương mặt những người được an ủi, chăm sóc và yêu thương. Ngày nay, những người nghèo và những kẻ bị loại ra ngoài xă hội đang cần chúng ta chăm sóc, và muốn chúng ta là người anh em thật sự của họ. Là một người được Phúc Âm thôi thúc, cháu muốn rèn luyện để trở thành người chăm sóc và phục vụ những người nghèo khổ bơ vơ, không người chăm sóc, cháu luôn ghi nhớ của sự hy vọng. "Sống để yêu và yêu để sống", cháu luôn cảm nhận được sự hỗ trợ của Chúa Giêsu và lời cầu nguyện của Chú, để cháu thăng tiến trên con đường Can Vê xưa, cháu muốn thi hành phục vụ trong đức tin. Xin Chú chia sẻ và khích lệ cháu trên con đường hy vọng vào thập giá của Chúa Kitô, thập giá của sự cho đi, của sự đau khổ nơi trần thế".

Tôi đọc xong lá thư và gấp lại, ngồi suy tư một chút, tôi đă nhận thấy lá thư của bạn trẻ gửi cho tôi quả là một sự nhắc nhở cho những người theo Chúa.

Đối với tôi, đây là một bài học mà chính tôi cần phải để ư lưu tâm. V́, nó là bài học của sự cho đi, bài học của sự hy vọng, bài học của sự phục vụ.

V́ vậy, qua bài viết này, tôi cũng xin gửi tới các bạn trẻ. Cách riêng các bạn trẻ có ư định dấn thân trong đời sống tu tŕ, chúng ta hăy suy nghĩ, cầu nguyện và bàn hỏi, để ai nấy khi nhận ra tiếng gọi của Chúa Giêsu trong lănh vực nào, th́ hăy mau mắn đáp lại tiếng gọi ấy, và mạnh mẽ dấn thân.

Để kết thúc bài viết này, tôi xin gửi tới các bạn một câu chuyện ngắn.

Có một cậu thiếu niên sống miền quê rất nghèo cách Hà Nội chừng 20 km. Cha mẹ cậu mất sớm lúc cậu mới lên 7 tuổi, cậu phải ở với người anh cả trong gia đ́nh. Nhưng người chị dâu th́ lại khó tính khó nết, suốt ngày chỉ đay nghiến và chửi mắng em chồng. Cậu rất khổ tâm nhưng đành cắn răng chịu vậy, chẳng biết làm sao. Cậu bị thua kém bạn bè v́ chẳng được đi học như chúng bạn cùng trang lứa trong xóm, cậu cứ lủi thủi một ḿnh, nhưng cậu lại rất ước ao được đi tu.

Vào một buổi chiều nọ, người anh họ thấy cậu tội nghiệp mới ngỏ ư với người anh, để xin cho cậu đi ở giúp việc cho một Cha già gần đó, người anh đồng ư. Cậu được người anh họ dẫn qua gặp cha già, và xin cho cậu ở giúp việc nhà xứ. Cha xứ thấy cậu hiền lành lại chịu khó chăm chỉ làm hết việc này đến việc khác, từ việc giúp lễ, kéo chuông nhà thờ, làm vườn, chăn nuôi gà, nuôi heo, nuôi ḅ, nấu bếp, cậu rất chu toàn tử tế nên cha rất quư mến.

Thế rồi, thời gian cứ thế trôi đi, cha già qua đời cậu vẫn chưa được đi học, mà chỉ lo làm việc, cho măi đến khi một cha khác về làm cha xứ, ngài mới nghĩ đến cậu thiếu niên này.

 

 Cha xứ mới cho cậu đi học, và cậu rất chịu khó chăm chỉ học hành, nên sau này cậu đă lên tới đại học và c̣n tốt nghiệp Đại Học với văn bằng loại khá.

Cậu kể: "Những năm c̣n nhỏ ở gia đ́nh cũng như những năm sống ở nhà xứ. Và thậm chí cả những năm phải tạm trú đi học Đại Học tại Hà Nội, tiếng Chúa vẫn cứ âm thầm thôi thúc ḿnh đi tu, nên sau khi thi tốt nghiệp Đại Học, ḿnh đă quyết định đáp lại tiếng Chúa gọi để dâng ḿnh phụng sự Chúa. Ḿnh được cha xứ giới thiệu thi vào Đại Chủng Viện Hà Nội. Sau những năm học tập và tu luyện ḿnh đă được gọi lên chịu chức linh mục".

Hiện nay, vị linh mục này đang phục vụ cho một giáo xứ và nhiều giáo họ ở miền núi phía Bắc Việt Nam với khoảng hơn 10.000 giáo dân.

Qua câu chuyện trên, tôi muốn chia sẻ với các bạn rằng, tiếng Chúa gọi rất âm thầm nhưng mănh liệt, dù ở hoàn cảnh nào, hay địa vị nào, có điều ta biết lắng nghe tiếng Chúa mời gọi và đáp lại hay không? Điều đó mới là quan trọng.

V́, nhiều khi Chúa muốn gọi ta, nhưng Chúa vẫn tôn trọng tự do chọn lựa của ta.

Cầu chúc các bạn luôn biết lắng nghe, để chọn lựa cho ḿnh một hướng đi tốt đẹp cho cuộc đời.