HÀNH TR̀NH ĐỜI TÔI

 

Joshep Đinh Văn Th́n

Trong cuộc đời của mỗi người từ lúc sinh ra đến lúc trưởng thành, ai cũng có những gian nan thử thách và hoài băo. Đối với tôi, quá khứ cũng không nhiều, v́ tôi là một người sống ung dung tự tại và hồn nhiên.

Thời gian gần đây, kể từ khi tôi tốt nghiệp trung học phổ thông, được cởi bỏ bộ áo học sinh, để mặc lên bộ áo cuộc đời bươn trải, th́ có lẽ đây là quăng thời gian tôi cho là trưởng thành, và tôi có thể cảm nhận được lối sống của tôi bây giờ.

Cuộc sống của tôi rất b́nh thường giản dị, không đua đ̣i hay quậy phá, v́ gia đ́nh tôi tuy không giàu có, nhưng cũng đủ cơm no, áo ấm, gạo tiền, cho cuộc sống của tôi. Gia đ́nh tôi ở sát bên hông nhà thờ nên có thể nói là tôi được sinh ra và lớn lên trong một gia đ́nh đạo đức.

Người xưa có câu: “gần mực th́ đen, gần đèn th́ sáng”, sống gần nhà Chúa nên việc đạo đức rất sốt sắng, bởi vậy nên việc phục vụ nhà thờ tôi cảm thấy rất vui và hạnh phúc.

Khi c̣n nhỏ, lúc tôi c̣n chưa được xưng tội rước lễ lần đầu, tôi đă ao ước được giúp lễ, v́ giúp lễ được gần Chúa, gần cha là tôi rất thích. Thế rồi, niềm ao ước đó được thực hiện khi tôi được xưng tội rước lễ lần đầu, mẹ tôi đă dẫn tôi lên gặp ông chánh xứ để xin cho tôi được giúp lễ, và ông chánh đă nhận lời cho tôi được giúp lễ, lúc đó tôi lên 9 tuổi.

Từ đó, suốt tháng năm tôi không quảng ngại nắng mưa, v́ tôi rất thích giúp lễ, có khi mấy tháng liền tôi không bao giờ bỏ lễ kể cả sáng và chiều, nên cha xứ cũng rất quư tôi. Trong thời gian này, tôi quen được quư sơ ḍng Mân Côi Bùi Chu đang phục vụ truyền giáo ở xứ tôi, quư sơ động viên tôi đi tu.

Năm 18 tuổi, sau khi tốt nghiệp trung học phổ thông, đó cũng là lúc tôi phải thực hiện ước mơ của tôi, tôi ước mong cuộc đời này có thể phục vụ chúa và gần bên chúa suốt đời. Tôi cảm thấy như được Chúa đánh thức từ trong trái tim tôi muốn hiến dâng cho Chúa, nhưng lúc đó tôi chưa nhận ra rơ ràng tiếng Chúa gọi tôi.

Thế rồi, tôi từ từ nhận ra tiếng Chúa gọi, tôi đă quyết định lên đường đi t́m thánh ư Chúa, tôi đến t́m hiểu Ḍng Mẹ Chúa Cứu Chuộc, đây là ḍng mà tôi biết khi c̣n là chú giúp lễ ở nhà xứ, v́ quư cha ở ḍng này về dâng lễ vào cuối tuần và tĩnh tâm cho hội gia đ́nh tận hiến giáo xứ tôi.

Tôi đăng kư vào lớp dự tu, và được cha giám đốc đệ tử cho tôi được ở luôn cộng đoàn nhỏ ngoài nghĩa trang của ḍng. Trong hai năm t́m hiểu ở đây, tôi được phục vụ các công việc bác ái của ḍng, tôi cảm nhận cuộc sống xung quanh tôi có rất nhiều những khó khăn phải đối diện, nhưng cũng có những rất nhiều niềm vui.

 Đến cuối năm thứ hai của dự tu, tôi nghĩ sau này vào nhà ḍng sẽ không có nhiều cơ hội để  phiêu du một ḿnh. Ứớc mơ nho nhỏ của tôi là được đi máy bay, nên tôi quyết định một ḿnh đi ra ngoài miền Bắc một chuyến. Tôi đă đáp máy bay ra Hà Nội và về thăm quê hương đất tổ ở Bùi Chu Nam Định, tiện thể đi miền Trung chơi một hoặc hai ngày, rồi đáp máy bay từ Vinh về lại Sài G̣n.

Trong chuyến đi này, tôi được sự giúp đỡ tận t́nh của quư sơ Ḍng Mân Côi Bùi Chu, và quư sơ đă tạo nhiều điều kiện thuận lợi cho tôi từ chỗ ăn, chỗ ngủ và c̣n dẫn tôi đi thăm quan các nhà thờ nổi tiếng ở Bùi Chu. Hơn nữa, chuyến đi lần này tôi lại có cơ hội quen được cha quản lư Giáo Phận Bùi Chu. Tạ ơn Chúa, chuyến đi thành công tốt đẹp.

Trở lại Sài G̣n, tôi lại phải trải qua đợt thi xét tuyển với 3 môn: Anh Văn, Việt Văn và Giáo Lư Công Giáo, thi xong được gần một tháng th́ có kết quả, tôi được nhà ḍng thông báo chuẩn bị ngày nhập ḍng.

Ngày 05/07/2020, tất cả các anh em Bắc Trung Nam đă quy tụ về Tu Viện Mẹ Dâng Ḿnh, nơi mà anh em đệ tử sẽ bắt đầu tập đời sống tu tŕ. Tạ ơn Chúa, những ngày tháng sống trong tu viện, tôi thấy rất vui và tâm hồn thật b́nh an.