SỐNG T̀NH LIÊN ĐỚI

Cao Bính

 

Khi tạo dựng con người, Thiên Chúa luôn mong muốn con người được sống hạnh phúc, trong đó có bạn và tôi. Trong thâm tâm của mỗi người, ai cũng khao khát ḿnh được yêu và sống hạnh phúc. Thiên Chúa tạo dựng không chỉ ḿnh bạn hay ḿnh tôi, nhưng Thiên Chúa đă tạo dựng nên tất cả mọi sự, trong đó Chúa muốn con người sống t́nh liên đới với nhau.

Sống trên đời này không ai là một ḥn đảo, con người được sinh ra là để sống với nhau và v́ nhau. Không một ai trên trần gian này là người hoàn hảo, ngoại trừ một ḿnh Thiên Chúa. Cũng vậy, không ai là người quá bất toàn, v́ mỗi người sinh ra đều có trong chương tŕnh yêu thương của Thiên Chúa. Chính v́ thế, chúng ta phải biết cộng tác với nhau, để xây dựng thế giới này ngày càng tươi đẹp hơn, để giảm bớt đi những đau khổ, hận thù, chia rẽ, và thêm vào đó là t́nh yêu thương, nó sẽ làm cho con người được hạnh phúc, ví như một thiên đường tại thế.

Bởi vậy, những con người sống đời dâng hiến, khi họ bước chân vào chủng viện hay nhà ḍng, họ đă tự nguyện từ giă gia đ́nh nhỏ bé đầy yêu thương của họ, để họ sống trong một gia đ́nh mới lớn hơn, với bao nhiêu con người xa lạ, bao nhiêu tính cách và giọng nói cũng khác nhau, nhưng đó lại là gia đ́nh mới của họ.

Trong cuộc sống thường ngày sẽ không tránh khỏi những va vấp với nhau, bởi v́, “trăm người trăm tính”. Nhưng nếu chúng ta biết lợi dụng nó, th́ đó lại là cách để tập luyện nhân đức và hoàn thiện bản thân hơn. Ban đầu chúng ta ví như những viên ngọc thô sơ, nhưng nếu muốn đẹp th́ phải chịu mài dũa, có như vậy, mới trở nên viên ngọc đẹp.

V́ thế, sống với những người nóng tính, nó sẽ giúp ta luyện đức tính hiền lành. Sống với những người khó tính, cọc cằn, nó sẽ giúp ta biết chịu đựng. Sống với những kẻ chống đối ta, ta sẽ có những hi sinh dâng lên Chúa,… V́ không phải mọi người đều là thánh, mà là những người đang cố gắng nên thánh mỗi ngày. Chúng ta là những người đang sống đời dâng hiến, chúng ta cần phải có một trái tim rộng lớn, để yêu thương và có ḷng trắc ẩn với mọi người, nhất là những người nghèo đói, bệnh tật,…

Trong cuộc sống thường ngày, chúng ta thường hay ao ước sẽ làm những việc lớn lao, sẽ đi làm việc bác ái chỗ này sang chỗ khác. Nhưng chính những người anh em bên cạnh ta, họ đang gặp phải những khó khăn mà nhiều khi ta lại sống một cách bàng quan. Chúng ta cũng thiếu tế nhị để nh́n ra những điều đó, để thăm hỏi, để chia sẽ những khó khăn đối với người anh em ḿnh.

Hơn nữa, chúng ta rất dễ rơi vào t́nh trạng sợ mất thời gian, lo vun đắp những điều tốt đẹp cho ḿnh, mà quên đi người anh em bên cạnh ta. Chúng ta phải biết rằng. Đời chỉ hạnh phúc khi ta biết trao ban, như cây nến muốn đẩy lui bóng tối, nó phải biết san sẻ ánh sáng của ḿnh và sẵn sàng chịu tiêu hao chính ḿnh. V́ thế, chúng ta phải biết trân trọng những ǵ ḿnh đang đó, đừng để đến lúc mất đi mới luyến tiếc th́ đă quá muộn màng, v́ cơ hội sẽ không có nhiều trong cuộc sống chúng ta, hăy cố gắng nh́n tất cả là hồng ân Chúa ban.

Sống trong một cộng đoàn, chúng ta phải sống t́nh liên đới huynh đệ bác ái, cao thượng và chân thành. Tới đây tôi nhớ tới một câu Thánh Vịnh:

“Ngọt ngào tốt đẹp lắm thay, anh em được sống vui vầy bên nhau, như dầu quư đổ trên đầu, xuống râu xuống cổ áo chầu A-ha-ron” (TV 133, 1-2).

Đă mang thân phận kiếp người, không ai tránh khỏi những sai lầm, nhưng muốn sống hạnh phúc ta phải học cách tha thứ cho nhau, đừng nên hờn giận hay thành kiến với một ai, v́ khi giận ghét ai, người đau khổ đầu tiên chính là ta. Chính v́ thế, ta phải tập tha thứ và phải luôn có cái nh́n vào những điều tích cực, có như vậy mỗi ngày sống chúng ta mới là một niềm vui.

Chúng ta là những người sống đời dâng hiến, chúng ta không phải chỉ sống cho riêng ḿnh, nhưng phải sống cho tất cả mọi người, với một t́nh yêu phổ quát. Nhất là thế giới đang ch́m trong cơn đại dịch, khi xung quanh chúng ta có biết bao nhiêu người đang ngày đêm chiến đấu với địch bệnh, đói kém, thiếu thốn,… Họ đang cần tới sự giúp đỡ của chúng ta. Nếu điều kiện cho phép, th́ chính chúng ta phải là những người tiên phong để đến với họ, để an ủi, để giúp đỡ, nhằm xoa dịu và giảm bớt đi những đau khổ mà họ đang gặp phải. C̣n khi điều kiện không thể, chúng ta có thể liên đới với họ qua lời cầu nguyện, xin Chúa sớm cất đi những đau khổ họ đang phải gánh chịu.

Thế giới ngày nay c̣n quá nhiều đau khổ, bởi v́ con người c̣n sống quá ích kỷ, hẹp ḥi, chỉ nghĩ cho ḿnh mà quên đi người khác. Chúng ta phải cố gắng vượt qua tính nhỏ nhen ích kỷ, để sống yêu thương phục vụ mọi người.

Ước ǵ mỗi ngày sống, chúng ta hăy gieo vào đời những hạt giống t́nh yêu, hăy chấp nhận giống như hạt lúa ḿ gieo vào ḷng đất, sẵn sàng chấp nhận cho nó thối nát, đó là sự quên đi chính ḿnh để đem hạnh phúc đến cho người khác:“Ở điểm này, mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ của Thầy, là anh em có ḷng yêu thương nhau” (Ga 13, 35).