T̀M G̀ NƠI CHỐN TRẦN GIAN

 

 

Gioan Thành

Tuổi 18 là độ tuổi đẹp nhất với nhiều ước mơ, hoài băo, và được coi là hết tuổi học sinh để bước sang tuổi trưởng thành khi đă tốt nghiệp cấp III. Đây là thời gian chọn lựa để quyết định cho tương lai.

V́ thế, bản thân tôi cũng đặt ra rất nhiều mục tiêu. Mục tiêu phải vào đại học để có một tương lai rộng lớn hơn. Điều quan trọng là chọn cho ḿnh một con đường, mà con đường đó ḿnh phải chắc chắn muốn đi, muốn làm? Đứng trước những điều chọn lựa đó, tôi không biết phải làm thế nào? Bởi vậy, trước kỳ thi quan trọng, tôi có nói chuyện với d́, dù sao d́ của tôi cũng là một nữ tu, chắc d́ sẽ giúp tôi có được sự chọn lựa sáng suốt hơn.

Thế rồi, d́ nói với tôi và gia đ́nh: “Hay đi tu đi”. Lúc đấy tôi cười và nói với d́ là không có ư định đi tu. Mặc dù d́ nói thế, nhưng ba mẹ cũng rất tôn trọng tôi, nói tôi hăy tự quyết định, dù thế nào th́ ba mẹ cũng ủng hộ hết. Tuy tôi nói không có ư định đi tu, nhưng d́ cũng giới thiệu cho tôi về Ḍng Mẹ Chúa Cứu Chuộc. Và rồi tôi cũng không hiểu sao, trước kỳ thi tốt nghiệp tôi lại tự ḿnh xin số điện thoại liên lạc với cha phụ trách ơn gọi của Ḍng, để xin t́m hiểu về ơn gọi.

Điều đặc biệt nhất là khi tôi đến gặp cha, tôi lại không hề cảm thấy run hay là lo lắng một chút nào. Hai cha con nói chuyện về những điều cần cho ơn gọi.

Từ đó, tôi quyết định theo đuổi ơn gọi và tôi được cha đồng ư, cho phép tôi thi tốt nghiệp cấp III xong có thể gia nhập lớp đệ tử khóa 27, để cùng sinh hoạt và học tập.

Sau cuộc gặp gỡ ấy, tôi nghĩ ḿnh có ơn gọi nên vui vẻ hoàn thành kỳ thi tốt nghiệp, để có thể được vào Ḍng sớm nhất. Thời gian cứ thế trôi qua, tôi không c̣n quan tâm vào những thứ trước đây ḿnh nghĩ nữa.

Như vậy tôi đă bước vào khởi đầu mới của bản thân ḿnh trên hành tŕnh ơn gọi. Tôi đă chọn cho ḿnh con đường nên thánh, tôi cảm thấy rất vui. Khi bước đi trên con đường mới này, tôi không hề đơn độc, tôi có rất nhiều những người anh em cùng chung lư tưởng với tôi, chúng tôi sống với nhau như anh em một nhà. Tôi là thành viên nhỏ tuổi nhất lớp, sống ở đây tôi cảm thấy như chính gia đ́nh tôi vậy.

Tôi nhận ra điều cần nhất bây giờ là phải hiểu bản thân ḿnh, cần làm ǵ để có thể luôn vui vẻ trên hành tŕnh ơn gọi của ḿnh. Bởi vậy tôi luôn nghĩ: “Dù hôm nay bạn có trải qua những điều kinh khủng thế nào?. Th́ hăy nhớ rằng đó chỉ là một ngày tồi tệ chứ không phải cả cuộc đời.” .