NIỀM VUI ĐỜI DÂNG HIẾN
Cao Bính “Hồng ân Chúa như mưa như mưa, rơi xuống đời con miên man miên man, nâng đỡ đời con trong tay trong tay, ṿng tay thương mến,…”. Đó là lời bài hát Bao la t́nh Chúa của nhạc sĩ Giang Ân mà có lẽ trong chúng ta ai cũng biết. Lời bài hát muốn nói lên rằng: “Tất cả là hồng ân” Thiên Chúa đă ban cho tôi được làm người, được làm con Chúa và rồi Ngài khẽ gọi con bước đi theo Ngài trên con đường dâng hiến, để làm chứng cho Ngài giữa cuộc đời này. Khi nói đến ơn gọi người ta thường nghĩ đến một điều cao quư, khó có ai trong chúng ta có thể thấu hiểu, nhất là khi nói về ơn gọi đời dâng hiến. Chính Chúa Giêsu đă từng dạy các môn đệ của ḿnh rằng: “Không phải anh em đă chọn Thầy nhưng chính Thầy đă chọn anh em.” (Ga 15,16). Nên chúng ta có thể hiểu được rằng ơn gọi đầu tiên phát xuất từ Thiên Chúa, c̣n về phía chúng ta chỉ là sự đáp trả lại tiếng mời gọi đó thôi. Thiên Chúa luôn để chúng ta có quyền tự do đáp trả lại tiếng mời gọi đó của Ngài. Có nhiều khi Ngài vui v́ sự đáp trả của những bạn trẻ qua tiếng “Xin Vâng”, nhưng cũng có nhiều lúc Ngài buồn v́ những bạn trẻ đă khước từ tiếng gọi đó. Hồi c̣n nhỏ, tôi thấy những người sống đời dâng hiến đă làm tôi rất thích và mến yêu họ. Trong thâm tâm, tôi ước ao sau này ḿnh cũng được đi tu như họ. Nhưng khi lớn lên một chút, tôi nghe người ta nói rằng: “Muốn đi tu là phải học thật giỏi, sống thánh thiện, siêng năng làm việc nhà thờ và đặc biệt là phải được Chúa chọn.”. V́ vậy, tôi uôn suy nghĩ trong đầu rằng: “Được Chúa chọn là sao?” Tôi được sinh ra ở vùng quê nghèo, nơi mà người ta thường nói rằng: “Đất cày nên sỏi đá.” hoặc là “Chưa nắng đă khô, chưa mưa đă thấm.”. Con người ở đây lam lũ quanh năm mới có đủ miếng ăn. V́ vậy, tôi không được học hành cao như chúng bạn, phải đi làm sớm để phụ giúp cha mẹ nuôi đàn em thơ đang tuổi ăn, tuổi học. Chính v́ điều đó, ơn gọi ngày càng tàn lụi trong tôi, tôi chỉ ước mong đi làm được nhiều tiền để phụ giúp gia đ́nh, mong sao cho đàn em sau này có một tương lai tươi sáng hơn. Khi bước chân ra khỏi gia đ́nh, tôi đă gặp biết bao nhiêu người tốt. Họ sẵn sàng giúp đỡ khi tôi gặp khó khăn trong tinh thần cũng như vật chất. Nhưng bên cạnh đó, cũng không ít người xấu đă lợi dụng tôi để trục lợi cho ḿnh. Những lúc như vậy, tôi cảm thấy rất buồn, tôi nghĩ về gia đ́nh, v́ chỉ có cha mẹ là người sẵn sàng dành tất cả những điều tốt đẹp nhất cho con cái. Gia đ́nh là nơi tôi mong ước quay về khi có dịp thuận tiện. Nhưng tôi biết Chúa luôn ở bên tôi, dẫu biết rằng trong thời gian này tôi chỉ giữ đạo theo h́nh thức. Tôi chỉ tham dự Thánh Lễ ngày Chúa Nhật, nếu chỗ làm có nhà thờ, c̣n không th́ đọc kinh lần hạt bù. Thế rồi ngày tháng trôi qua, tôi đi làm trong nước rồi ngoài nước. Tôi đi phụ hồ rồi phụ xe. Tôi có những ngày sống trên rừng, và cũng có những ngày trôi dạt trên biển. Có những đêm, tôi thầm nghĩ rằng: “Có lẽ cuộc đời ḿnh cứ măi vậy sao?”. V́ vậy, tôi phải t́m một hướng đi riêng cho ḿnh. Từ đó, trong đầu tôi có bao nhiêu là dự định. Tôi nên đi học nghề hay đi xuất khẩu lao động? Bỗng một đêm kia, tôi nghe thấy từ sâu thẳm trong tim ḿnh vang lên một tiếng nói: “Con hăy dâng hiến đời cho Ta.”. Tiếng nói ấy làm cho tôi phải suy nghĩ rất nhiều, tôi đưa ra một lư luận để khước từ: “Con không được đạo đức, không học hành giỏi giang, không có năng khiếu nhiều. Ngoài kia, có bao nhiêu người tài giỏi hơn con sao Chúa không chọn gọi họ?”. Nhưng rồi, tôi lại bị khuất phục bởi một tiếng nói khác rằng: “Việc của Ta, Ta sẽ làm, c̣n việc của con là theo Ta”. V́ vậy, tôi đă cầu nguyện nhiều và bàn hỏi với nhiều người về tiếng gọi đó. Và tôi nhận được câu trả lời rằng: “Tiếng Chúa đang gọi tôi!”. Sau một thời gian ngắn t́m hiểu, tôi được nhận vào Ḍng Đức Mẹ Đồng Công Cứu Chuộc nay đổi tên gọi là Ḍng Mẹ Chúa Cứu Chuộc. Khi bước vào nhà ḍng chân ướt chân ráo. Tôi có nhiều bỡ ngỡ, về quy tắc, luật lệ, lối sống và những điều tôi phải từ bỏ. Bởi v́, tôi chưa sống cộng đoàn bao giờ nên tôi phải mất một thời gian khá lâu mới có thể bắt nhịp được đời sống cộng đoàn. Sau một thời gian học hành và t́m hiểu, tôi thấy rằng: “Ơn gọi dâng hiến là một điều ǵ đó rất huyền nhiệm và cách chọn của Chúa cũng khác xa với suy nghĩ của người đời.”. Chúa chọn Abraham, một cụ già làm cha nhiều dân tộc. Chúa chọn Môsê, người nói năng không lưu loát, nhưng là người dẫn dắt dân Ítraen. Chúa chọn Đavit, một cậu bé chăn chiên trở thành một vị vua nổi tiếng. Chúa chọn Phêrô, một ngư phủ đă chối Chúa để rồi trở thành vị Giáo Hoàng tiên khởi. Chúa chọn Phaolô, kẻ bắt bớ và phá hoại Giáo Hội sơ khai, để trở thành một Tông Đồ nhiệt thành cho dân ngoại. Chúa chọn Gioan Vianey, một con người không mấy thông minh trở thành một linh mục nổi tiếng thánh thiện. Cuối cùng Chúa chọn tôi, người yếu đuối và tầm thường trở nên bạn hữu của Ngài và sống chứng nhân cho Ngài giữa cuộc đời. Có nhiều khi tôi vẫn thầm tự hỏi rằng: “Tại sao Chúa chọn tôi?”. Giờ đây tôi đă t́m thấy lư tưởng của đời ḿnh. Tôi c̣n nhớ lời của một bài hát: “Lư tưởng của tôi là đem Chúa đến cho mọi người, lư tưởng của tôi là đuốc sáng chiếu soi ngàn nơi, lư tưởng của tôi là đi xây đời bác ái, lư tưởng của tôi hằng luôn mến yêu mọi người.”. Tôi thấy đời ḿnh thật hạnh phúc và may mắn khi được Chúa mời gọi. Chúa gọi tôi, tách biệt khỏi thế gian để huấn luyện tôi sống thân mật với Chúa, để sau này Chúa sai tôi đi trở lại thế trần, đem Chúa đến cho những ai chưa nhận biết Chúa. Đời dâng hiến là một ơn gọi cao quư và là một hồng ân Chúa ban, không phải ai cũng được mời gọi vào. Có ai trong chúng ta được lănh nhận món quà từ người khác mà lại không vui chăng? Ơn gọi dâng hiến cũng là một món quà Thiên Chúa đă tặng ban cho tôi, và cho những người Chúa chọn gọi. Chúng ta phải hân hoan đón nhận và làm sinh lợi cho Chúa. Cuộc đời chỉ đẹp khi ta t́m thấy lư tưởng và cố gắng sống đúng lư tưởng đó. Tôi thầm cám ơn Chúa đă chọn gọi tôi, dù tôi là kẻ bất toàn, tất cả chỉ v́ Chúa yêu tôi. Tôi thầm hứa sẽ cố gắng sống tốt, sống đúng lư tưởng mà Chúa đă mời gọi tôi, để tôi không phụ ḷng Chúa và mọi người đă đặt nơi tôi. Nguyện cho danh Chúa được cả sáng và ư Chúa được thể hiện. |